Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trúc Mã Là Ông Xã Hờ Chương 27: Chương 27

Chương trước: Chương 26: Chương 26



Mạc Từ Duệ kết hôn, chuyện này không nằm ngoài dự đoán. Nhưng quá trình để người này thực sự lấy được bà xã về nhà, lại không hề đơn giản.

“Con đường của cậu còn rất dài.” Anh đã nói với Mạc Từ Duệ như vậy, một câu đầy châm chọc, khi nhìn thấy sự yêu thương của anh ta dành cho Thẩm Ninh Ninh.

“Không sao cả, tôi nguyện ý chờ.”

Mạc Từ Duệ bỏ lại một câu, rồi vui vẻ dắt tay cô gái nhỏ kia đi. Anh lúc đấy không hiểu, con người có thể đánh đổi nhiều thứ như vậy để theo đuổi tình yêu tầm thường sao? Bỏ cả một rừng hoa?

Nhưng ngày hôm nay, nhìn thấy nụ cười tràn ngập hạnh phúc của đôi nam nữ chính, lần đầu tiên, nhị thiếu gia của Tĩnh gia, cuộc đời phong lưu với hàng trăm bông hồng, cảm thấy ghen tỵ.

Tĩnh Kỳ chăm chú nhìn vào không khí tràn ngập màu hồng ấy, cô dâu rất xinh đẹp, chú rể rất anh tuấn, nhưng người con gái đứng đằng sau họ lại hấp dẫn ánh mắt của anh hơn.

Nụ cười đầy tinh ranh, phong thái tự do thoải mái, và cả ánh mắt đầy sự giảo hoạt, cô gái này, không những khiến trái tim đã ngủ lâu của anh đập trở lại mà còn khiến nó đập thình thịch.

“Anh là Tĩnh Kỳ sao?”

Lại thế nữa, ánh mắt to long lanh tràn đầy tinh quái ấy nhìn thẳng vào anh, khiến cho con người kinh nghiệm tình trường phong phú như anh cũng phải đỏ mặt lúng túng:

“Ừm.”

“Nè uống đi.” Ánh mắt thách thức đưa ly rượu whisky cho anh.

“Cảm…ơn.” Tĩnh Kỳ, mày sao thế, mất tự nhiên quá.

“Tôi là Triệu Dĩnh, biên tập viên tạp trí Phúc Vi. Anh có hứng thú tham gia phỏng vấn không?” Triệu Dĩnh thẳng thắn nói ra mục đích của mình, con người này a, đẹp mắt như vậy, tài giỏi như vậy, được phỏng vấn anh ta thật là tuyệt, nếu anh ta đồng ý tham gia vào bộ sưu tập BoyLove của cô thì còn tuyệt vời hơn nữa.

Cô gái này, ngay cả ngày vui trọng đại của bạn thân cũng không quên công việc, lợi ích của mình.

“Cũng được.”

“Haha.” Tiếng cười của cô làm cho anh rùng rợn, cảm giác anh đang giao mình cho đám buôn người, chuẩn bị lên thớt hành hình.

“Ok, số điện thoại của tôi đây, có gì tôi sẽ liên lạc với anh.”

Tĩnh Kỳ ngẩn ngơ cầm số điện thoại trong tay, bóng hồng đã rời xa mà nhịp tim của anh vẫn đập thình thịch không dứt.

Cô dâu chú rể tươi cười nắm tay nhau. Phù dâu, phù rể đi đằng sau. Tĩnh Kỳ lặng lẽ ngắm nhìn người đang đi bên cạnh mình. Cô đang cười nhẹ nhàng, dịu dàng nắm lấy làn váy của cô dâu. Người con gái này, xinh đẹp như thế, đáng yêu như thế, tinh ranh, giảo hoạt, lanh lợi như thế, thật hạnh phúc nếu như đó là cô dâu của anh.

Khao khát phút chốc, dự định cả một đời, nhị thiếu gia Tĩnh gia âm thầm lên kế hoạch, đưa thỏ vào miệng hang. Phúc Vi sao? Cũng đúng lúc anh đang định đầu tư vào mảng giải trí, ừm làm cấp trên của cô cũng không tệ.

Thế mới nói ông bà này kẻ tám lạng, người nửa cân, mở ra một câu chuyện bá đạo tổng giám đốc và cô nhân viên tinh ranh.

--- ------ ------ -------

Thẩm Ninh Ninh hôm nay đi dự đám cưới của Triệu Dĩnh. Cô bạn vốn theo đuổi chủ nghĩa độc thân bỗng đùng một cái thông báo một tin sét đánh ngang tai.

“Mình kết hôn. Là cậu hai Tĩnh gia, Tĩnh Kỳ.”

Người này cô biết, hai phù dâu phù rể trong đám cưới của cô bỗng lấy nhau, truyện này thật đặc sắc.

“Triệu Dĩnh, cậu đừng vì bắt hoa cưới của mình mà tốc chiến nhá.” Ninh Ninh hét ầm lên, bây giờ cô đã hiểu tâm trạng kích động trước kia của Triệu Dĩnh rồi.

Đúng vậy, người bắt được hoa cưới của Ninh Ninh là Triệu Dĩnh, lúc đấy cô bạn bất ngờ đến nỗi mặt tái mép đi. Giờ nghĩ lại quả nhiên là điềm báo, điềm báo mà.

“Nói bậy gì đấy.” Triệu Dĩnh phủi phủi tay: “Mình là thật lòng. Anh ấy rất tốt, lại ngây thơ như vậy, vì theo đuổi mình mà mua

Loading...
Loading...