Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trọng Sinh Tên Ta Là Lâm Đại Ngọc

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 39
Chương mới nhất: Chương 39
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cho cô một cái kết khác, Lâm muội muội!Nàng là thành phần trí thức của thế giới hiện đại, ngẫu nhiên được đi du lịch trong thế giới của Tào Tuyết Cần đại nhân.

Danh sách chương Trọng Sinh Tên Ta Là Lâm Đại Ngọc


Chương 21

21 Bảo Ngọc chính là loại người không náo nhiệt không chịu được, thấy bọn chị em mở thi xã, vẫn thiếu Tương Vân, lập tức liền không thoải mái, hôm sau quấn quýt lấy lão thái thái, đòi đón nàng đến chơi.


Loading...

Chương 22

22 Từ chỗ lão thái thái trở lại quán Tiêu Tương, ta đã không còn để tâm chuyện của Bảo Ngọc. Già Lưu kể về cuộc sống thôn dã nơi quê nhà, lại nhắc ta nhớ đến một sự kiện.


Chương 23

23 Buổi sáng, sau khi ăn điểm tâm, qua bên lão thái thái thỉnh an, bọn ta cùng nhau trở về trong vườn. Trên đường, Bảo Thoa khẽ kéo tay áo ta, ta biết nàng có chuyện muốn nói, liền đi chậm lại, đi cùng nàng đến Hành Vu uyển.


Chương 24

24 Một ngày, phong nguyệt bảo giám lại bắt ta ngồi chép một bài thơ. A! Là “Đào hoa hành”…“Hoa đào nọ ngoài rèm sóng liệng,Người trong rèm sớm biếng điểm trang.


Chương 25

25 Bởi vì Tương Vân đề nghị, chúng ta liền đi Ao Tinh quán, tìm hai cái ghế tre ngồi xuống, chọn loại thơ ngũ ngôn trường thiên, hạn vần thập tam nguyên.


Chương 26

26 Tử Quyên có lẽ cũng đã biết chuyện Bảo Ngọc định thân, nhưng mọi người trong vườn đều cho ta và Bảo Ngọc xứng đôi, vốn nghĩ việc hôn nhân là của chúng ta.


Chương 27

27 Tử Quyên kéo tay ta, mắt hàm lệ, ta khẽ an ủi: “Khắp thiên hạ có cuộc vui nào không tàn, đây cũng không phải sinh tử chia lìa, tuy chúng ta không còn ở cạnh nhau, nhưng đều còn sống, vậy là đủ, có phải không? Giờ phút này, cái xác kia còn chút hơi thở mong manh, đợi thời điểm Bảo Ngọc thành thân, mới thật sự tắt thở.


Chương 28

28 Trên xe ngựa, Tĩnh Ngôn mỉm cười hỏi ta: “Tiểu Viễn, giờ đi đâu? Trong kinh thành còn nhà nào đệ cần nói chuyện nữa không?”Hắn cho ta ngược cuồng hay sao? Buồn bực nhìn hắn một cái, vừa lúc nhận ra ý cười trong mắt hắn, ta cũng bật cười.


Chương 29

29 Ta không để ý nhiều lắm, bởi vì ta biết với dung mạo này, dù đi đâu cũng thế cả, ta phải tự mình thích ứng. Không còn cách nào khác, tiên tử Giáng Châu thật sự đã sinh ra với một gương mặt rất tốt, Giả phủ nhiều nữ tử như vậy, không có người nào sánh được với cái bình đựng hồn (ý chỉ thân xác) ta đang sở hữu.


Chương 30

30 Ở thời đại này, muốn lập cô nhi viện không phải chuyện đơn giản, hơn nữa phải được triều định và quan viên địa phương đồng ý. Nhưng lại có một điểm, đó là buôn bán người làm là chuyện vô cùng bình thường và hợp pháp, cho nên chuyện này, nói dễ không phải, nói khó không đến.


Chương 31

31 Tĩnh Ngôn lau nước mắt cho ta, nhẹ nhàng an ủi: “Làm khó đệ rồi. ”Ta hơi lắc đầu, nhìn mọi phía dưới vội vàng lo liệu tang sự, ta lẻn ra phía sau nhà, tranh thủ lúc không người, hướng về phòng dập đầu ba cái.


Chương 32

32 Nam Uyển vương gia đi cạnh ta, bước chân chậm rãi, đế giày ma sát xuống những viên sỏi trên đường phát ra tiếng lạo xạo“Lâm cô nương…”Ta mỉm cười ngắt lời hắn: “Vương gia từ nay gọi thảo dân là Vu Viễn đi, để tiện xuất môn, về sau thảo dân đều mặc quần áo nam tử, vương gia không nên gọi thảo dân là cô nương nữa.


Chương 33

33 Trở lại điền trang, Tử Quyên và Uyên Ương xuống xe trước, sau đó mới vén rèm đỡ ta xuống. Hạ nhân ở trong viện thấy ta đưa về hai nha đầu trẻ tuổi và hai thị vệ, đều có chút giật mình.


Chương 34

34 “Vậy đệ cũng trực tiếp gọi ta là Liên Quyết, được không?” Hắn ngượng ngùng cúi đầu nói nhỏ, e thẹn như cô nương gia, thật khiến ta vất vả lắm mới không bật cười.


Chương 35

35 Ba người chúng ta ra sảnh, đại ca vẫn chưa quay lại, chỉ có ba vị khách đang ngồi uống trà. Ta bước qua tấm bình phong, cười nói: “Hoàng công tử, hai vị Liên huynh, khoẻ không?”Bọn họ đều đứng dậy chắp tay hành lễ, ta nhất nhất đáp lại, rồi ngồi xuống vị trí chủ vị của Tĩnh Ngôn, hạ nhân dâng trà, Thanh Phong nhận lấy rồi mới cung kính đưa lại cho ta.


Chương 36: Phiên Ngoại: Liên Thành (thượng)

36 Phụ thân ta là người trong võ lâm, tuổi trẻ kết giao bằng hữu bốn phương, trong đó có cả vị hoàng tử hiện đang là đương kim thánh thượng. Hoàng tử của tiên đế rất nhiều, khi đó, đương kim hoàng thượng cũng không có thế mạnh gì đặc biệt.


Chương 37: Phiên Ngoại: Liên Thành (hạ)

37 Có lẽ chịu ảnh hưởng của mẫu thân, ta luôn có cảm tình với nữ nhân tính cách kiên cường. Mẫu thân lúc bình thường luôn ôn nhu như nước, nhưng khi đối mặt với sinh tử, lại vô cùng cương liệt.


Chương 38

38 Liên Thành gật đầu, đám gia nhân liền lấy khí cụ đến, đặt lên người con ngựa. Nó có vẻ cũng thích ta, hai chân trước hơi khuỵu xuống, như muốn giúp ta trèo lên cho dễ.


Chương 39

39 Thấy ta lại bắt đầu trầm mặc, Tĩnh Ngôn đưa tay xoa huyệt thái dương cho ta, quan tâm hỏi: “Sao vậy? Lại nghĩ đến gì rồi?”“Vừa rồi Thanh Phong nói, hắn là nghe Nam Uyển vương gia và Hoàng thượng nói mới biết đệ, nhưng với tính cách của hai người bọn họ, không bao giờ lôi đệ ra nói chuyện phiếm, nhất là vương gia, sẽ không đem quan hệ cá nhân giữa đệ và hắn nói cho người ngoài, Thanh Phong hình như cũng không biết thân phận của huynh.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Vương Gia Ngoan Nào

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15


Tâm Ý Thành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Tình Nhân Đến Trong Mùa Gió

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 86



Yêu Vương Quỷ Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 65


Yêu Lại Từ Đầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32



Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50