21 Nhất là cái trạng thái lười biếng này, trong mắt Dương Thừa Bằng, lại mơ hồ có chút khinh thường: "Cậu tìm cha cậu, có việc?"
"Woa!"
Người vây xem xung quanh, bao gồm các nữ sinh, đều rộ lên!
Người xấu xí này, hôm nay điên rồi sao?
Dương Thừa Bằng chính là một người tính cách hung bạo, là bá chủ một phương lớp 12-5, trong trường học có rất ít người dám trêu vào.
22 Ánh mắt lạnh lẽo cuồng ngạo quét qua tất cả mọi người xung quanh, trong mắt càng hiện ra tùy ý làm người ta không thể làm gì: "Các người còn có ai, muốn lên thì cùng lên đi, học bổng của tôi cũng dám mơ đến? Hôm nay chúng ta sẽ giải quyết chuyện một lần cho hết, trước đây tôi không so đo với các người, bây giờ bắt đầu lên mặt?"
Dù sao chuyển biến đột ngột như vậy, nhất định Quân Từ phải chuẩn bị tốt.
23 Mọi người xung quanh hoảng hốt: “Dương Thừa Bằng, thấy máu không tốt đâu? Sẽ xảy ra chuyện…” Thấy máu thì chỉ có thể động đao. Kích động cũng chỉ là nhất thời.
24 Nghe Cô Lỗ bảo thế, Quân Từ không do dự mở một hộp thuốc ra, lấy một viên thuốc màu đen… Nhìn như một quả trứng tí hon bằng sôcôla, cô trực tiếp bỏ vào miệng.
25 À, còn dám tới trả thù cơ? Xem ra là cô đánh còn nhẹ! Quân Từ hừ lạnh trong lòng, sắc mặt lạnh nhạt nhìn nhóm người trước mặt: “Dương Thừa bằng gọi bọn mày tới?” Giọng điệu như thể trong dự đoán, còn có lẫn chút lười nhác, chỉ nghe thôi đã khiến người khác nổi giận.
26 Không phải bọn họ chưa từng thấy ai đánh nhau giỏi. Nhưng cũng chỉ là hơi khá chút thôi… Loại hình thế này là sự tồn tại gần như đại boss trong game, đời này anh ta mới nhìn thấy trên phim thôi.
27 Huyện Uất gần đây cũng không yên ổn. Không biết từ đâu kéo tới một nhóm đua xe. Đằng sau nhóm người này còn có thái tử gia có máu mặt ở Kinh Thành chống lưng.
28 “Ầm ĩ chết mất!” Khương Dịch ngồi trong chiếc Lamborghini màu đen, hơi khép mắt nghỉ ngơi, đột nhiên bị âm thanh này làm giật mình, anh nhất thời không kiên nhẫn gắt lên.
29 Quân Từ cũng đưa mắt nhìn sang. Không ngờ người đang nói lại có hơi thở hung tàn không ai bì nổi, cũng giống như cô. Đánh giá qua thì thấy đúng là gương mặt khiến không ai cưỡng nổi.
30 Rốt cuộc, băng đản hung hãn kỳ quái mới tới đường Bàn Sơn cũng yên ắng. Nghe nói đã bắt đầu rút khỏi huyện Uất. Theo kế hoạch ban đầu là còn ba ngày nữa cơ mà.
31 Đây quả thực là điều nhục nhã nhất đời này của Khương Dịch, hoàn toàn hủy diệt giá trị quan và thế giới quan của anh. Trên thế gian này mà có người dám đánh anh! Trong bệnh viện, sắc mặt thái tử gia xanh mét, mấy y tá muốn đến nhìn trộm Khương Dịch cũng bị mắng cho đi một nhóm lại đến một nhóm.
32 “Điện hạ đừng suy nghĩ quá nhiều, chúng ta cần nhìn về phía trước. ” Cô Lỗ an ủi Quân Từ, nó chỉ là một người máy được tạo ra bằng công nghệ trí thông minh nhân tạo, dĩ nhiên không hiểu lắm những vấn đề tình cảm trong nội tâm con người.
33 Tất nhiên Quân Từ muốn ký hợp đồng tiểu thuyết. Đây là bước đệm đầu tiên cho sự phát triển trong tương lai. Dù đang ở trong lớp cô vẫn có thể thông qua Cô Lỗ để liên lạc trực tuyến với đối phương.
34 “Không tin cái gì?” Một đồng nghiệp giương mắt ngạc nhiên nhìn cô. Bính Bính Hương tên thật là Vu Lan, lúc này mặt cô thể hiện vẻ không thể tin được chỉ vào màn hình máy tính của mình: “Bên tổ khoa học viễn tưởng của Cẩu ca xuất hiện một cuốn sách mới, Cẩu ca cảm thấy không tệ nên bảo tôi bàn bạc ký hợp đồng, tôi liên lạc với đối phương thì anh ta lại gửi cho tôi một bản công chứng thẻ căn cước photoshop (PS), đùa nhau à?”
“Photoshop thành cái dạng gì mà cậu kinh ngạc thế?” Đồng nghiệp kinh ngạc nhìn vào màn hình máy tính của cô, Vu Lan lập tức mở tấm ảnh vừa tắt lên cho cô ấy xem.
35 Sau khi gửi hợp đồng đi thì không có gì cần lo lắng nữa. Quân Từ cảm thấy trong lòng rất thư thái, đi ăn ở một tiệm ăn bên ngoài xong mới về trường học tiếp.
36 Vu Lan ngồi cạnh nhìn đoạn chat của Cẩu ca với đối phương mà cười gần chết. Nhất là khi nghĩ đến gương mặt đẹp trai của người đó thì gương mặt lại không giấu được vẻ mê trai: “Thật đẹp trai quá đi!”
Cẩu ca: “.
37 Tan học buổi chiều, thời gian một ngày đã chính thức kết thúc. Quân Từ thu dọn sách vở về nhà. Chỉ nửa buổi chiều cô đã có thể viết được 10 vạn chữ. Bởi vì khi đi học, tinh thần rất tập trung nên soạn thảo cũng nhanh hơn.
38 “Chú Đào, chính là nó!” Khương Dịch nhìn Quân Từ lại điên tiết. Ngón tay anh chỉ thẳng vào Quân Từ, xác nhận lần nữa với đại hán bên cạnh. Nhìn đại hán như tượng đồng bên cạnh đã làm người khác khiếp sợ.
39 Chú Đào là vệ sĩ đặc cấp nhà họ Khương, có nhiệm vụ ở cạnh đảm bảo an toàn cho người nhà họ Khương. Lần này nếu không phải là mệnh lệnh của Khương Dịch, ông chắc chắn sẽ không từ Đế Đô chạy đến cái thị trấn xa xôi hẻo lánh này.
40 Khương Dịch đến tìm Quân Từ báo thù. Anh cũng là người hay nói bậy, nhưng cũng chỉ là mấy câu hơi mất lịch sự thôi. Từ bé anh lớn lên trong thế gia số một Đế Đô, đến giờ cũng chưa từng nghe ai ở trước mặt mình nói những lời khó nghe như vậy.