301 Trong khi chờ đợi tin tức từ Anhien, cả nhóm sáu người Đình Tấn ngồi quây quần bên nhau, thưởng thức những ly rượu cay nồng.
Đình Tấn tay bưng một ly rượu trắng, có màu hơi đục, phản chiếu ánh sáng từ bên ngoài tựa như đang có mặt trăng và những ngôi sao ở bên trong đó.
302 Đình Tấn cùng với Rose đi song song nhau, chậm rãi bước lên cầu thang. Còn lại hai người Louis và David chia ra hai bên, đi sát bên cạnh Ameerah. Lối đi lên tầng thứ hai cũng khá cao, Đình Tấn ước tính từ tầng một đi lên tầng thứ hai chắc cũng có khoảng sáu, bảy mét hơn.
303 Trông thấy gã thanh niên càn rỡ này liều mạng như vậy, Đình Tấn cũng hơi nhíu nhíu đôi chân mày. Nhưng không chờ cho hắn kịp làm ra phản ứng, thì Rose đã bất ngờ chen lời vào.
304 Nghe được giọng nói của cô gái, Đình Tấn cũng không có ngạc nhiên gì nhiều vì trước đó Anhien cũng đã nói trước, trong căn phòng trên tầng ba này đang giam giữ một cô gái trẻ bị bắt cóc.
305 Đứng ở ngay cửa phòng, gã bảo vệ đưa mắt quét nhìn xung quanh bên trong căn phòng. Hắn cảm giác có chút kì lạ, bởi vì lúc này cô gái trẻ đang nằm ngửa trên giường rất yên tĩnh, không hề có dấu hiệu gì giống như bị đau ốm gì.
306 Cả Đình Tấn lẫn Rose đều bị giọng nói này làm giật thót trong lòng một cái, đưa mắt nhìn nhau một hồi, giống như muốn hội ý với đối phương.
Chỉ mất vài giây, hai người đồng loạt gật nhẹ đầu một cái ra hiệu đã thống nhất được ý kiến với nhau.
307 T. O. A lúc này dường như là đã hoàn thành việc biến đổi hình dạng, bởi thân thể của hắn đã không còn tiếp tục phồng to ra nữa. Tuy vậy nhưng với chiều cao có hơn ba mét của hắn bây giờ thì cũng đủ làm cho người khác cảm thấy kinh hoàng rồi.
308 Cùng lúc giọng nói của ba người vang lên, Đình Tấn cũng đã cảm giác được ở phía sau lưng mình đang có vật gì đó đang lao tới. Âm thanh bị ma sát với không khí vẫn vang lên văng vẳng bên tai hắn.
309 Bất thình lình, nghe được tiếng gào thét của Louis, Đình Tấn kinh hoảng vội vàng đọc nhanh xong câu chú ngữ cuối cùng, rồi bật người đứng dậy thét lên một câu, cắt ngang tiếng rống tràn ngập sự phẫn nộ của Louis.
310 Bị T. O. A đè ép dính sát lên trên vách tường, cả thân thể Đình Tấn gần như không thể cử động hay thậm chí là vùng vẫy. Dù vậy nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, gương mặt cũng không có vẻ gì là sợ hãi.
311 Trong ánh mắt thẫn thờ của Đình Tấn, hình ảnh phản chiếu của nắm tay T. O. A càng lúc càng phóng to ra. Nhưng ngay khi nó sắp va chạm với gương mặt của hắn thì bất thình lình hai tia sáng trắng như ngôi sao băng lóe lên trước mắt hắn một cái rồi biến mất.
312 Đình Tấn vừa hét lên một tiếng xong, thì đột nhiên từ trên sàn nhà ngay ở bên dưới chân của T. O. A bỗng nhiên xuất hiện mười cái lỗ đen nhỏ xếp thành hình vòng tròn, kích cỡ chỉ bằng bắp chân.
313 Tiêu Phương đang tập trung tinh thần, cố gắng sử dụng một chút sức lực còn lại trong người để thi triển ra một quả "Hỏa Khí Cầu’, ngăn cản bước tiến của T.
314 Trở lại với nhóm người Đình Tấn…
Sau khi rời khỏi khu vực quán bar được hơn 20 cây số thì Huy Cường không lái xe về thẳng nhà. Hắn cho xe đi một vòng quanh trung tâm của thành phố Ronneby, đến thời điểm trời gần sáng thì mới ngừng lại ở một cửa hàng cho thuê xe.
315 Gần 12 giờ trưa…
Đình Tấn ngồi trên một chiếc xe tải, bên cạnh là một gã tài xế người Thụy Điển gọi ‘Kim Sa Lay’. Hắn lúc này đây đang mang trên mặt một cái khẩu trang bịt mặt, thứ được hắn mua khi vừa mới đến khu mua sắm để che dấu nhân diện của mình, không để cho người khác nhận ra.
316 Nói đoạn, Đình Tấn nhắm mắt lại, tập trung tinh thần triệu hồi ra kỹ năng.
"Bộc Lôi Thuật"
Không gian trong căn phòng xung quanh nơi hắn đang ngồi lập tức xuất hiện vô số sợi tia sét mỏng, nối đuôi nhau tụ tập tới xung quanh nắm tay của hắn.
317 - “Đây là…?!”
Sau một hồi ngỡ ngàng, gương mặt của Rose dần dần chuyển sang thành kinh ngạc. Mắt chăm chú nhìn xem lại những bức ảnh của dòng trạng thái kia, miệng lẩm bẩm thì thầm một tiếng như muốn Anhien xác nhận lại.
318 Trong căn phòng làm việc ở nhà nghỉ, Anhien và Rose sau một hồi kiểm tra lại dữ liệu trên máy tính thì gương mặt không khỏi trở nên càng trầm trọng hơn.
319 Đưa tay vuốt nhẹ mái tóc đẹp màu vàng óng tự nhiên rủ xuống ngang vai, cô gái mở miệng lẩm bẩm xong câu nói này thì bật người đứng dậy bước đi ra khỏi căn phòng.
320 ‘Kẹt kẹt…’
Âm thanh ma sát của hai tảng đá nhám vang lên, lớp sàn đá ở trên mặt đất trong căn nhà thổ đột nhiên di chuyển sang hai bên, để lộ ra một đường hầm đi xuống bên dưới lòng đất.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50