41 “Có chuyện mau nói, muốn hỏi thì hỏi, phá cá của tớ thích lắm sao?” Lạc Thư có ý thức bảo hộ đồ vật của mình rất lớn.
“Kì thật cũng không có chuyện gì.
42 Nửa năm này Hà Bồi gầy không ít, lão ba cậu ta cũng không tránh được. Nhưng người ta gầy là do làm việc mệt, buôn bán lời lãi rất nhiều. Thịt mỡ của hai cha con phỏng chừng đều chạy đến bác gái cả, Tiền Tuệ vóc dáng vốn không cao, hiện giờ có thịt mỡ đắp vào, cả ngày đeo vòng vàng hoa tai vàng lắc lư quanh thôn, chỉ sợ người trong thôn không biết nhà mình có tiền.
43 “Con ăn nhiều thế rồi, cẩn thận lại mọc mụn!” Hà Thục Phương tức giận chỉ vào bát súp lơ, “Ăn món này nhiều một chút, là bố con cố ý chọn. ”
Lạc Thư tò mò nhìn về phía Lạc Dũng, Lạc Dũng là động vật ăn thịt, nói là khi còn bé chưa được ăn, hiện giờ phải ăn cho no không chịu nổi nữa mới dừng lại.
44 Lạc Thư cũng biết Lâm Tĩnh Minh muốn đi đâu ăn cơm, nhưng hiện giờ những hiệu cơm tây đều làm phần cơm cho tình nhân, đi ăn bây giờ chẳng phải rất kì quái sao! Hơn nữa đồ ngọt của McDonald cũng rất ngon, vừa vào thu Hà Thục Phương liền không cho ăn kem, Lạc Thư đã thèm ăn từ lâu rồi.
45 Nói đến số phận của chiếc nhẫn, cuối cùng bị Lạc Thư cầm dây xỏ vào đeo trên cổ, có thể nói trên người cậu trang sức đầy đủ hết, chỉ thiếu mỗi lắc chân, cũng may hiện tại lắc chân còn chưa phổ biến, nếu không thì không chừng Lâm Tĩnh Minh lại mua về một đôi.
46 “Tắm riêng cũng được mà. ” Lạc Thư cảm giác hai người chen chúc trong cái bồn bé như vậy rất vướng víu.
“Nước máy ở đây rất lạnh, anh sợ em bị cảm.
47 Mỗi khi Lâm Tĩnh Minh nói hai chữ “Lại đây”, Lạc Thư đều sẽ cảm giác cả người run lên, kiếp trước Lâm Tĩnh Minh cũng thường nói hai chữ này, đương nhiên, lúc đó đều là thời điểm bình tĩnh trước khi cơn bão đến, nhưng mà hiện tại? Lạc Thư từ ngoài vào trong đều cảm nhận được hai chữ “Dâm đãng”.
48 Theo tiếng ve càng kêu càng lớn, mùa hè rốt cục đến thời điểm ‘nhiệt tình’ nhất của mình. Trong khoảng thời gian này, Lâm Tĩnh Minh bước vào kì trung khảo, Hà Bồi và Hà Hiểu Phân thi đại học, trong nhà Lạc Thư cũng náo nhiệt hẳn lên.
49 Xa xỉ, rất xa xỉ! Lạc Thư phẫn nộ.
“Lạc Lạc, nếu về sau học buổi tối em có thể ở lại đây ngủ, anh sẽ nói với cô, áp lực học tập trong trường cũng sẽ càng ngày càng lớn, trong nhà cách khá xa, cô và anh đều không an tâm.
50 Tuổi nhỏ có lợi thế của nó, hơn nữa Lạc Thư bị Lâm Tĩnh Minh lôi kéo làm rất nhiều bài khởi động và tập luyện, bởi vậy thân thể Lạc Thư lúc này dẻo dai hơn trước kia rất nhiều.