41
“Rendia, cô cũng biết, tình huống hiện tại của Dick không tốt lắm, cho dù là muốn thẩm vấn, cũng phải đợi vài ngày nữa. ”
Trong hội nghị của gia tộc Prora, các trưởng lão ngồi vây quanh một chiếc bàn tròn lớn.
42
“Không chạy?” mi tâm Tả Dĩ Uyên nhíu chặt, mấy bước đi tới trước bàn điều khiển: “Xảy ra chuyện gì?”
“Không biết… nhưng những lệnh phát ra hoàn toàn không có hiệu lực.
43 “Boss, tôi không muốn! Tôi không muốn phản bội ngài! Là tên kia… tên kia bức tôi! Tiền của gã một đồng tôi cũng không động vào, boss, boss, ngài đừng giết tôi! Đừng giết tôi!” Matthew kích động muốn tiến lên lại bị Sở Cảnh cho một cước, ngã lăn trên mặt đất.
44
“Nguy rồi!” Chris từ bong thuyền chạy vội về phòng điều khiển, vẻ mặt mang theo nét ngưng trọng hiếm thấy: “Boss, thời tiết hôm nay không ổn, chỉ sợ một lát nữa thời tiết sẽ thay đổi!”
“Cái gì?” Matthew quay đầu lại nhìn Chris, biểu tình hoảng sợ: “Ý cậu là bão…có bão?”
Lời nói của Matthew khiến Tả Dĩ Uyên và Sở Cảnh đồng loạt nhíu mày.
45 Tả Dĩ Uyên không biết lời này của Sở Cảnh là có ý gì, có thể chỉ là cảm xúc nhất thời, nhưng cũng có khả năng… tim hắn đập nhanh hơn trước, Tả Dĩ Uyên cũng không dám đi xác nhận lại một lần nữa.
46 “Còn hơn 30 giây nữa chúng ta sẽ gặp mục tiêu, Sở, cậu làm được không?” tuy rằng Chris đối với Sở Cảnh vẫn tương đối tin tưởng, nhưng mắt thấy chiếc máy bay rách nát của bọn họ sắp đối đầu với quân địch, một khi vô pháp hoàn thành trình tự phá giải, như vậy lần này bọn họ khẳng định sẽ rơi vào tay gia tộc Matada, hậu quả nhất định là lành ít dữ nhiều.
47 So với Sở Cảnh bên này vừa trải qua một hồi sinh tử, Tả Dĩ Uyên bên kia cũng không thoải mái hơn là mấy. Sau khi nhảy lên cánh máy bay, hắn liền dùng súng bắn vỡ cửa sổ thủy tinh, rồi xoay người vọt vào khoang lái từ chỗ cửa sổ vỡ, ngay sau đó quay đầu máy bay, hướng chiếc phi cơ chiến đấu ở hướng 5h bắn một phát.
48 Từ sau sự kiện Bermuda, thời gian cũng đã trôi qua hơn một tháng, tuy rằng cuối cùng Tả Dĩ Uyên một mình một người hoàn mỹ tiêu diệt các tay súng tỉa trên phi cơ chiến đấu của đối phương, nhưng bản thân hắn cũng đã phải trả giá không ít.
49 “A Cảnh, tới đây một chút. ” Tả Dĩ Uyên đang cùng Chris bàn công chuyện, nghe thấy có tiếng người từ bên ngoài đi tới, ngẩng đầu nhìn, thấy là Sở Cảnh, liền mỉm cười, vẫy vẫy tay với cậu, gọi.
50 Cuộc đấu giá ngày hôm sau diễn ra thực thuận lợi. tuy rằng trong đó không có loại đồ vật đấu giá gì khiến người ta ngưỡng mộ nhưng người tham gia đấu giá lại toàn là những chuyên gia hay người nổi tiếng trong giới đá quý.
51 Rốt cục cả hai đã thổ lộ, thật mạnh phá tan mọi trở ngại trói buộc nội tâm nhau, từ nay về sau sống một cuốc vương tử cùng vương tử hạnh phúc sinh hoạt khiến người người hâm mộ ghen tỵ….
52
Về La đại thiếu gia, Tả Dĩ Uyên có khả năng không biết, nhưng với Sở Cảnh đã sống hai đời mà nói thì đây không phải lần đầu tiên cậu gặp.
Tuy rằng kiếp trước, bởi vì có người châm ngòi ly gián mà quan hệ với Sở Hân Nhiên không được hòa hợp, nhưng đối với người con rể mà Sở lão gia không ngớt lời khen ngợi này, thì ngay cả những người ngoài cũng biết tới.
53
“Ở đây dị quốc tha hương, gặp nhau cũng là có duyên, không biết hai vị có thời gian rảnh hay không?” La Dục Chương nhìn Tả Dĩ Uyên và Sở Cảnh, mỉm cười nói: “Tôi biết phía trước không xa có một quá cà phê không tồi, hay là chúng ta tới đó trò chuyện một lúc?”
“Này…” tầm mắt Sở Cảnh liếc sang nhìn Tả Dĩ Uyên ở bên cạnh, thanh âm mang theo chút chần chờ, ngược lại không lập tức đáp lại.
54 Sở Cảnh ngồi trong khoang hạng nhất của máy bay, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, máy bay còn chưa cất cánh, chung quanh sân bay người ra người vào lườm lượp tấp nập, thật náo nhiệt.
55 Bởi vì hôn lễ của Sở Hân Nhiên và La Dục Chương còn rất nhiều chuyện cần phải làm chuẩn bị, cho nên sau khi vừa hạ cánh Sở Cảnh liền tạm thời tách khỏi họ về nhà trước.
56 Mặc dù cậu rời đây ra nước ngoài cũng không tính là quá lâu nhưng các tỉnh thành ở Trung Quốc lại phát triển cực nhanh, sự thay đổi chóng mặt khiến Sở Cảnh nhịn không được mà líu lưỡi.
57 Trong phòng ngủ, tắm nước ấm xong, Sở Cảnh rốt cục cảm thấy toàn thân thoải mái không ít. Cả ngày mệt mỏi, tựa hồ đều bùng phát vào lúc này, khiến cậu không muốn nhúc nhích gì nữa.
58 Sở Cảnh trở về Sở gia đã được vài ngày, trừ bỏ thi thoảng bị Sở Hân Nhiên lôi ra ngoài thì đa số thời gian còn lại cậu đều ru rú trong nhà chính. Hoặc tới tối sẽ cùng Sở nhị tiểu thư luyện cơ miệng đấu khẩu một hồi ra thì ngày ngày cũng coi như yên bình trôi qua.
59
“Cốc cốc cốc…”
“Vào đi. ” Sở lão gia tử thấp giọng hô.
Vừa dứt lời, cửa phòng đã được đẩy ra. Sở Cảnh ngẩng đầu liếc nhìn lão gia tử đang ngồi trên ghế biểu tình có chút kỳ quái, lập tức thu hồi tầm mắt, không nhanh không chậm đi tới chỗ lão gia tử nhà mình.
60 Tả Dĩ Uyên vừa bước vào phòng, liền thấy một nam nhân đang hôn mê bất tỉnh nằm trên sàn nhà. Cả người trừ bỏ mặc một chiếc quần sịp ra thì không còn bất cứ quần áo vải vóc gì che chắn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32