201 Edit: Van Nguyen“… đương gia lớn nhất trong Thái Phong Hành mua bán lương thực của châu phủ lại là em vợ của Mã tổng đốc. Bọn họ đều kiên trì nói do bị thiên tai, lương thực cũng bị lũ lụt cuốn trôi đi rồi.
202 Editor: Van Nguyen“Nương nương, Quận chúa đối với chúng ta thực có thể dùng được. Nhìn bộ dáng Quận chúa đối với nương nương thực quan tâm, chỉ còn thiếu nước đem nương nương xem như bà ngoại của nàng a.
203 Editor: Van Nguyen“Toàn bộ chứng cớ đều đã thu thập đầy đủ. , chúng ta cần làm thế nào?” La Xa lãnh tĩnh hỏi. Trịnh vương nhìn những tài liệu trong tay, khẽ thở dài một tiếng.
204 Edit: Vân NguyễnChu vương trong lòng kêu khổ, nhưng vì không muốn lúc trở về bị lão gia cách chức, cũng không muốn trở về bị chửi thành vô năng, nên dùng hết sức lực.
205 Trong vương phủ, Thuần Vương đang cùng mấy vị phụ tá thương lượng chuyện này nên như thế nào, bảo vệ hay không bảo vệ Viên Phàm. Làm phụ tá cho Thuần vương, hắn như vậy là vì cần người che chở, tự nhiên là hi vọng Thuần vương có thể che chắn, ít nhất là bảo vệ hắn một mạng.
206 Edit: Van Nguyen“Không xong. Những nạn dân kia không biết từ nơi nào nhận được tin tức, đều nói quan phủ không có biện pháp giải quyết tình hình bệnh dịch, đã chết trên trăm người, nên muốn chạy khỏi nơi này.
207 Hoàng đế nhận được tin tức, lập tức tuyên Ôn Uyển tiến cung , hỏi nàng tại sao đoán được có ôn dịch, còn có, quan trọng nhất là nàng làm sao biết Rễ đắngcó thể chống ôn dịch.
208 Edit: Van NguyenÔn Uyển thu được bốn đại nội thị vệ, trong lòng rất hài lòng, trịnh trọng nhờ Ôn công công chuyển đạt sự cảm kích của nàng với ông ngoại hoàng đế.
209 Tô phủ“Không nghĩ tới, bọn họ lại đối với Ôn Uyển động thủ. Con còn tưởng rằng, bọn họ sẽ đối với Trịnh vương động thủ. Không nghĩ tới, dĩ nhiên là động thủ với đứa bé kia.
210 Edit: Tiểu TuyềnPhủ Triệu vương, thư phòng “… toàn là kẻ vô dụng, một chút chuyện như vậy cũng làm không xong. Thật là nuôi một đám phế vật. ” Triệu vương mắng to một trận.
211 Edit: Anglegirl Lovely“Ôn Uyển, lại đây với bá mẫu nào. ” Tam phu nhân nhiệt tình kêu Ôn Uyển. Đứng bên cạnh là Thủy di nương, cười nhẹ nhàng trông thật đáng thương nhìn Ôn Uyển khẩn cầu nhưng Ôn Uyển vờ như không thấy.
212 Edit: Anglegirl LovelyTin tức của Hoàng đế thực linh thông, đúng như Ôn Uyển đã dự đoán trước, còn có lời nói của Hạ Ảnh. Cho nên ngay khi vừa được tin tức, lập tức truyền đứa nhỏ đáng thương vào cung.
213 Hiện tại nhiệm vụ mỗi ngày của Ôn Uyển là ăn xong điểm tâm ở phủ liền nhanh chóng trước giờ ăn trưa lại vào hoàng cung bồi hoàng đế ăn cơm, tiêu thực, sau đó ở lại nghỉ trưa.
214 Edit: Anglegirl LovelyPhát hiện không biết mình bị làm sao, cứ luôn nghĩ lạc đề. Nàng liền vội vàng suy nghĩ lại vấn đề chính. Suy nghĩ tại sao từng lão từng lão hồ ly tất cả đều muốn tới gặp mình làm cái gì? Kỷ đại nhân thật giống như muốn thông qua mình nhớ tới một người nào đó, không chỉ không có một chút cảm giác là ông ấy có ác ý, ngược lại còn có cảm giác yêu thương tràn đầy.
215 “Được rồi , ít ở chỗ này tỏ vẻ đi. Ông ngoại với cậu con còn có chính sự phải nói, con hãy đứng ở cửa đợi, đừng giả vờ ngu ngốc nữa. ” Hoàng đế tự nhiên biết Ôn Uyển đây là đang giả vờ, liền cười mắng.
216 Edit: Anglegirl LovelyTrịnh Vương nghe được những lời này, sắc mặt liền tối hẳn xuống, mặc dù Ôn Uyển không có nói người đó là ai nhưng dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được.
217 Trịnh vương tiến vào là một người nhưng thời điểm xuất cung lại tự nhiên có thêm một cái đuôi nhỏ phía sau là Ôn Uyển. Hai người nắm tay nhau. Thật sự thì Trịnh Vương cũng không muốn làm như vậy.
218 Edit: Anglegirl LovelyThật ra thì ban đầu Ôn Uyển bán hết tất cả sản nghiệp, thứ nhất đúng là không muốn ông ngoại hoàng đế phải bạc vì rầu rĩ, thứ hai cũng là phá phủ trầm chu (*) phát ra một ngụm hờn dỗi.
219 Ôn Uyển nghe Triệu vương nói thì lặng lẽ cúi đầu. Thật ra khi nàng nghe lời Triệu vương nói thì trong lòng đang phỉ nhổ. Thật là miệng chó không phun được ngà voi, nàng tân tân khổ khổ thì có quan hệ tới hắn chứ.
220 Edit: Anglegirl Lovely“Vương gia, Quận chúa mang theo Thất thiếu gia đến bái kiến ngài. ” Lâm quản gia thông báo cho Trịnh vương biết. Trịnh vương nhận được tin liền lập tức rời khỏi thư phòng, đi vào phòng khách.