21 Sa Tuân không nói chuyện, chỉ nâng mắt lên, không nóng không lạnh liếc Đường Đường một cái.
Tim của Đường Đường trong nháy mắt hẫng đi một nhịp, sau đó đập nhanh đến mức như sắp nhảy ra khỏi ***g ngực cậu.
22 Đường Đường thật ra có bằng lái xe hơi, lúc lên đại học cậu đã cố ý để dành chút tiền để đăng kí đi học lái. Đường Đường nghĩ rằng thời buổi bây giờ công việc khan hiếm, nếu tốt nghiệp xong mà cậu không tìm được việc làm thì đi lái taxi cũng được.
23 Phòng tắm ẩm thấp tràn ngập hơi sương, âm thanh vang vọng khắp bốn phía. Đường Đường tựa vào trong ngực Sa Tuân, bị hôn đến mức đầu óc trống rỗng, còn nhịn không được mà thầm rủa trong lòng.
24 Vương Tuệ nhất thời nghẹn họng, sở dĩ bà ta mặt dày gọi điện thoại cho Sa Tuân là bởi vì vừa nãy bị Đường Đường hắt cho một chậu nước, bà ta bèn quay sang muốn xin tiền của anh.
25 Thời lượng video rất dài, nhưng phân đoạn bá đạo tổng tài cường hôn tiểu viên chức thì lại ngắn, y như một cái trailer, chống đỡ được chừng 10 giây thì hết.
26 Đường Đường bị hôn, cảm thấy có chút đau bao tử!
Sa tổng chẳng những dở hơi, mà còn là một đứa dở hơi không ngạo kiều sẽ chết!
Cậu trở về phòng của mình, vào wc rửa mặt, lại súc miệng lại lần nữa, lúc này mới cảm giác mình đã đủ moe, chuẩn bị tiến vào ổ chăn đi ngủ!
Đường Đường bò lên giường, tắt đèn, trong phòng một mảnh tối đen, cửa sổ cũng kéo rèm kín mít, hết thảy đều rất bình thường.
27 Đường Đường cảm thấy chỗ nào đó của mình có một bàn tay nóng bỏng đang dán lên, cậu sợ hãi nuốt nước bọt, hoảng hốt ngước lên nhìn Sa tổng. Sa tổng cũng không nghĩ tới cậu lại đột nhiên tỉnh dậy, nhất thời có chút xấu hổ, nhưng mà anh là ai, anh là tổng tài a! Mà một tổng tài tiêu chuẩn thì trước khi làm gì cũng phải luôn luôn nắm chắc rồi mới động thủ!
Sa Tuân rất là bình tĩnh, rút cái tay trong quần Đường Đường ra, trong lúc đó, ngón tay còn “vô tình” chạm vào rãnh mông của Đường Đường…
“…”
Đường Đường cả người đều phát run, chỉ nghe Sa tổng sâu kín nói: “Tôi chỉ định xem cậu hết sốt hay chưa thôi.
28 Sa tổng thấy Đường Đường nhìn mình chằm chằm không nói tiếng nào, anh cong khóe miệng lên, dịu dàng hỏi, “Không muốn tôi hôn sao?”
Đường Đường lập tức kiên quyết lắc đầu, “Không muốn!”
Sa tổng nghe thế, cũng không tức giận, ngược lại lộ ra một ánh mắt rất có thâm ý.
29 Sa tổng nhìn thái hậu, thái hậu dùng ánh mắt “còn non lắm con ạ” nhìn lại anh. Bố Sa không nghĩ tới Đường Đường lại dễ dụ như vậy, ông cũng bị sặc nước trà, còn đang vuốt ngực ho khan.
30 Bên công ty nghe nói Sa tổng đích thân đến bệnh viện thăm nhân viên, lập tức liền gọi điện thoại qua, chuông reo một lúc lâu mới có người nhấc máy.
Sa Tuân đen mặt, nói vào trong di động, “Alo.
31 Một tuần sau, vết thương trên tay Đường Đường tuy rằng chưa lành hẳn nhưng cũng đã bắt đầu kết vảy. Miệng vết thương thỉnh thoảng ngứa ngáy làm cậu rất khó chịu, nhưng còn lại coi như cũng ổn.
32 Sa tổng nghe cậu nói thế, trên mặt lộ ra biểu tình tiếc nuối.
Đường Đường khóe miệng co giật, “Sa tổng… Tôi có thể hỏi tại sao anh lại làm ra bản mặt như thế không?”
Sa tổng cũng không ngại, nói thẳng: “Tôi cứ tưởng cậu đột nhiên thông suốt, biết làm nũng với tôi rồi cơ đấy.
33 Đường Đường theo đuôi Sa tổng đi vào trong khách sạn. Tiểu thư tiếp tân đứng ở đại sảnh đang trao chìa khóa phòng cho Sa Tuân, cười vô cùng chuyên nghiệp, “Của tiên sinh đây, phòng số 419, phòng đầu tiên bên phải tầng 4 ạ.
34 Khí tràng tổng tài mạnh quá, Mị đỡ không nổi.
Đường Đường bị giáo huấn cực kỳ thê thảm, hơn nữa, rõ ràng là Sa tổng đè cậu ra bắt cậu lao động, nhưng anh vẫn luôn cho rằng đấy là vì Đường Đường câu dẫn anh, quả thực oan đến không chịu nổi!
Rốt cuộc thiên lý ở nơi đâu QAQ?!
Đường Đường kêu gào cả đêm, sáng hôm sau thức dậy cổ họng đều khô rát, mặt sau cũng bị ma sát đến mức sưng đỏ, cậu quấn chăn nằm một cục trên giường.
35 Đại hôi lang ăn đường đánh ra ba cái dấu chấm, sau đó im re.
Đường Đường cứ chờ mãi chờ mãi, cậu nhấp nhổm ngồi trên ghế, tuy rằng viết đam mỹ không có gì sai nhưng nếu danh tính bị công khai, công ty mà biết được sau đó đuổi việc thì tiêu.
36 Ở trang bình luận thứ hai, bỗng nhiên vị vua kỹ thuật năm ấy lại xuất hiện, đầu tiên là bới ra chuyện Trương Mộng chơi xấu Đường Đường, hơn nữa còn có chứng cứ đi kèm.
37 Người ở đầu bên kia khựng lại vài giây, nhưng ngay sau đó thanh âm mắng chửi lập tức lại vang lên, giọng còn lớn hơn so với trước, “Thằng khốn nạn kia! Đồ ghê tởm đi thông đàn ông! Mày dám dụ dỗ con trai tao, tao nói cho mày biết, mày còn dám đi gặp nó tao sẽ đánh gãy chân mày! Tao thà rằng chưa bao giờ sinh ra nó còn hơn, để cho tụi bay đi làm những trò kinh tởm như vậy!”
Sa tổng trầm mặt, anh đã lớn như vậy rồi mà chưa có người nào dám chỉ vào mặt anh mà mắng mỏ như vậy.
38 Lúc đặc trợ Ngô từ khách sạn đi ra đã là hơn 5 giờ chiều. Làm trợ lý của Sa tổng, Ngô Phàm lúc nào cũng phải tham dự một đống tiệc. Mỗi khi có người mời Sa tổng ăn cơm, vị kia thì chả bao giờ chịu nể mặt người ta, có thể từ chối thì Ngô Phàm liền từ chối hết, nếu không thể, hy sinh thân mình thay Sa tổng đi xã giao.
39 Năm đó Thời Minh Châu còn trẻ, là Thời gia đại thiếu gia. Mẹ Thời rất yêu thương con trai của mình, bỏ ngoài tai mọi lời khuyên nhủ, nuông chiều Thời Minh Châu đến vô pháp vô thiên.
40 Thời Minh Châu tiến vào phòng, đóng cửa lại. Vị đại thiếu gia ngày thường luôn luôn có vẻ phong lưu hào hoa lúc này đột nhiên lại có chút co quắp. Hắn im lặng ngồi xuống ghế sofa, sau đó mới ngẩng lên hỏi Ngô Phàm: “Người em sao rồi?”
Đặc trợ Ngô đẩy đẩy kính, trên mặt là biểu tình mỉm cười chức nghiệp hóa: “Cám ơn Thời tổng quan tâm, còn phiền ngài phải đến tận đây, tôi không sao cả.