301 "Cái này, chính là tinh hoa ánh trăng?"Tô Bằng nhìn, lập tức dậy tinh thần, nhìn vào trong bình thủy tinh nhìn lại. Lúc này nữ chủ trì Tư Kỳ trên đài, cũng chỉ bình thủy tinh, làm giới thiệu với mọi người.
302 “Khinh thường quá đó! Giá trị của bọn người A Triết rất cao, có lẽ Từ Khản cùng bọn họ nói chuyện không thành, muốn bắt cóc bọn họ điều khiển bọn họ làm việc ình!”Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, nếu như trước đây hắn vẫn sẽ không nghĩ như vậy, nhưng ngày hôm nay ở trên buổi đấu giá nhìn thấy Vũ Y Nghê Hồng kia, Tô Bằng mới biết được giá trị của bọn họ.
303 Bốn thiếu niên thiếu nữ này lúc này mới hoàn hồn, A Triết cắn răng một cái gọi Bỉ Lợi khiêng xác chết đi, còn Phương Huyền Nhã lục tìm trong xe, tìm được một túi công cụ.
304 Lúc rạng sáng hai ba giờ, Tô Bằng chạy về Canberra. Nhà ga Canberra cách biệt thự của Tô Bằng cũng không phải là rất xa, hơn nữa có tắc xi chạy ca đêm chuyên chờ ở chỗ này, Tô Bằng kêu một chiếc tắc xi liền chạy về nhà mình.
305 Sau đó, Tô Bằng lại click vào hai bài post rao bán Long quy nội đan, phát hiện Long quy nội đan hai trăm năm, được bán ra với giá là bảy trăm vạn USD, hoặc là sáu trăm lượng hoàng kim, Long quy nội đan một trăm năm mươi năm, là bốn trăm vạn USD, hoặc là ba trăm lượng hoàng kim.
306 Tô Bằng nghe xong lời của Thi Thanh, khẽ cười một tiếng, nói:"Nếu lời ngươi nói là thật, vậy không thể không lưu ngươi lại thêm một thời gian nữa, có điều ngươi không nên xuất hiện nhiều.
307 Ánh mắt Trâu Trí nhìn chằm chằm thanh loan đao trên đài đấu giá kia, siết chặt tay, ngay cả móng tay đâm vào trong lòng bàn tay cũng không biết. Hắn nhìn thanh loan đao trong suốt trên đài đấu giá, không ngừng thở hổn hển, thậm chí khiến người chơi bên cạnh, dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn.
308 Theo như nam tử yêu mỵ này nói, xung quanh vang lên một hồi thanh âm. “Huyễn Giới thạch hai vạn lượng hoàng kim, bây giờ một vạn năm đã bán rồi, xem ra hắn đang rất cần tiền, dự định bán của cải đổi lấy hoàng kim mua thanh loan đao kia.
309 “Chỉ có một vạn hai ngàn lượng?”Nam tử tà mị nghe thế, thoáng nhíu mày, giá này hắn vẫn cảm thấy khó thể nắm chắc được. Hắn nhìn về phía Tô Bằng, nói:“Thời gian mua lại kéo dài một năm, ngược lại là có thể thương lượng, chỉ là hai điều kiện khác.
310 Buổi đấu giá hôm nay, sau khi thành công bán đấu giá Thấu minh loan đao. Sau đó, không có vật phẩm gì được quan tâm nhiều nữa, miễn cưỡng có một đan dược khôi phục thương thế rất nhanh, không tệ lắm, nhưng cũng chỉ là bán với giá ba ngàn lượng hoàng kim, sau đó buổi đấu giá hôm nay đã đi đến hồi kết.
311 “Không rõ lắm, có điều ta dựa theo số lượng trữ hàng mà anh của ta chuẩn bị, hẳn là ít nhất phải nâng lên gấp hai thậm chí dạ gấp ba. "Phong Thiếu Vũ lắc đầu, nói với Tô Bằng.
312 "Thái tuế?"Nghe xong lời của Nghiêm Tiếu, thanh âm người phía dưới lặng đi một chút, sau đó càng lớn. "Món đồ này chính là Thái tuế? Thái tuế chính là dạng này?""Thoạt nhìn vẫn rất ghê tởm.
313 Tô Bằng chờ một hồi, mới nghe được trước sân khấu, truyền đến thanh âm gọi số thẻ của mình. Hắn đi lên trước sân khấu, chỉ thấy trước sân khấu, Nghiêm Tiếu, Đào Tiềm, còn có một nam tử cột tóc đuôi ngựa, cùng đi ra.
314 Xe taxi Tô Bằng lái, đột nhiên phóng điện, hất văng phần tử nữ võ trang cầm súng. Chiếc taxi này là xe tư nhân, là một chiếc Crown được thay đổi, tính năng không tồi, tốc độ cũng xem như khá tốt, sau khi nữ nhân che mặt bị hất văng xa, rơi xuống bên ngoài chiếc xe ba bốn mét, nằm ở đó, không ngừng vặn vẹo thân thể, muốn giãy dụa, nhưng tạm thời không cách nào hành động.
315 Đồng tử Tô Bằng lập tức siết chặt, đầu tiên hắn rút Vô Phong kiếm từ trong túi Càn Khôn của mình ra, bảo vệ toàn thân của mình. “Keng keng keng. . . ”Vô Phong kiếm thi triển Bán Thức Kiếm Pháp, bảo vệ Tô Bằng, Bán Thức Kiếm Pháp của Tô Bằng lúc này, cho dù là nước mưa thật sự rơi xuống cũng có thể phòng ngự một nửa, chứ đừng nói gì đến mũi tên dài to hơn giọt mưa rất nhiều.
316 Nghe được Phong Thiếu Vũ đáp lời như vậy, Tô Bằng khẽ nhíu mày. Bất kể nói thế nào, lần này xem như là vấn đề của Hội Trân Bảo, dù sao chỗ đấu gia là do bọn họ chọn, người chơi cũng là người bị hại.
317 Tô Bằng cảm giác được đối phương sử dụng chính là bảo kiếm thuộc tính băng hàn, hơn nữa nội lực mang theo trên kiếm phong cũng băng hàn bậc nhất, lúc một kiếm này đâm tới khiến Tô Bằng cảm giác được không khí chung quanh cũng hàn ý.
318 Bản thân La Hằng kia không có kinh nghiệm với chém giết sinh tử, lúc này vừa phân thần, lập tức trên người lại trúng hai kiếm, chỉ là người này luôn nhờ một cỗ ý chí muốn sống chống đỡ, cắn răng không chịu ngã xuống, còn kêu cứu:"Tề tiên sinh cứu ta!"Tô Bằng nhìn, lại không di động.
319 "Hóa ra là ngươi. . . "Tô Bằng thấy Quách Phi Di xuất hiện ở đây, sắc mặt không thay đổi chút nào, chỉ quay đầu lại nhìn nàng. "Không ngờ sao? Ngươi rất khiến ta ngoài ý muốn, ta vốn nghĩ ngươi là một người chơi cao đoan, không ngờ ngươi làm đều là loại chuyện này, thân gia của ngươi, không phải là dựa vào loại thủ đoạn này làm nên chứ?"Quách Phi Di đi ra rừng cây, đứng ở cách Tô Bằng hơn 30 mét, nói với hắn.
320 Tô Bằng thi triển khinh công, nhanh chóng như tên bắn vọt về phía Mục gia trang. Hắn vừa rồi đuổi theo đám người La Hằng, gần như đã chạy được quãng đường ba bốn mươi dặm, nếu toàn lực thi triển khinh công, đoạn đường này gần như chỉ cần mấy phút là có thể quay trở về.