Chương trước: Chương 30: Tôi Thích Đàn Ông Hào Phóng
1. Chương 1: Tiểu Hoa Si Em Kêu Người Nào?
2. Chương 2: Cố Ý Cho Tôi Nhìn Sao?
3. Chương 3: Cậu Thích Cô Nhóc Vừa Rồi Ư?
4. Chương 4: Không Mặc Quần Áo Là Không Tốt
5. Chương 5: Qua Chỗ Tôi Tắm Rửa
6. Chương 6: Tiểu Nha Đầu, Đau Liền Nhớ Kỹ Cho Tôi
7. Chương 7: Chưa Có Nhìn Thân Thể Đàn Ông Sao?
8. Chương 8: Quan Hệ Nhìn Thân Thể Của Nhau
9. Chương 9: Anh Hôn Cô Một Chút, Cô Liền Hôn Trả Lại Sao?
10. Chương 10: Quần Trên Người Cô Tôi Đã Mặt Qua
11. Chương 11: Tới So Sánh Nhanh, Quá Trình So Sánh Thoải Mái
12. Chương 12: Có Một Nữ Nhân Này Cũng Không Tệ Rồi, Đừng Chọn Ba Lấy Tứ
13. Chương 13: Người Đàn Ông Tới Cửa
14. Chương 14: Cô Cảm Giác Quan Hệ Giữa Chúng Ta Là Như Thế Nào?
15. Chương 15: Đừng Để Chồng Cô Sốt Ruột Chờ
16. Chương 16: Mua Cái Gì, Tiêu Hồn Như Thế
17. Chương 17: Chảy Nước Miếng Đối Với Mỹ Nam
18. Chương 18: Hiện Tại Ôm Ấp Yêu Thương Còn Quá Sớm, Tối Nay
19. Chương 19: Con Chuột Nhỏ Khiêu Khích Voi, Kết Quả...
20. Chương 20: Chọc Giận Đại Giới
21. Chương 21: Tổng Giám Đốc, Cầu Buông Tha
22. Chương 22: Lá Gan Cô Thật Lớn
23. Chương 23: Vậy Biểu Hiện Cho Tốt
24. Chương 24: Loại Không Thích Hợp Với Cô
25. Chương 25: Trong Đàn Ông Đàn Ông, Mạnh
26. Chương 26: Cô Sờ Đâu Vậy?
27. Chương 27: Kỹ Thuật Anh Có Được Hay Không, Lại Làm Sao?
28. Chương 28: Ngủ Với Anh Ta, Chinh Phục Anh Ta
29. Chương 29: Sách Giáo Khoa Đàn Ông
30. Chương 30: Tôi Thích Đàn Ông Hào Phóng
31. Chương 31: Chúng Ta Qua Đường Nhỏ Rậm Rạp Thể Nghiệm Đời Người Đi
32. Chương 32: Tên Khốn Có Thể Nghe Hiểu Cũng Không Phải Trứng Tốt
33. Chương 33: Một Trăm Đồng Cũng Không Cho Tôi À?
34. Chương 34: Chớ Lộn Xộn, Tôi Cũng Không Phải Thánh Nhân
35. Chương 35: Sau Cho Tôi Ăn
36. Chương 36: Bị Chà Đạp
37. Chương 37: Não Tàn Này Mấy Năm, Nước Vào
38. Chương 38: Chơi Tôi À
39. Chương 39: Nhìn Mỹ Nữ Không Cần Tiền
40. Chương 40: Muốn Rửa Lần Nữa Hay Không?
41. Chương 41: Anh Phát Dục Rất Tốt, Thân Thể Khoẻ Mạnh
42. Chương 42: Một Đám Phụ Nữ, Gồm Có Cô Sao
43. Chương 43: Thầy Thật Lạ, Tới Thật Sớm
44. Chương 44: Cô Phát Cáu Với Tôi
45. Chương 45: Cô Muốn Tôi Cưỡng Hôn Cô Sao
46. Chương 46: Sờ Chỗ Nào?
47. Chương 47: Cô Thích Sờ Đàn Ông Như Vậy Sao?
48. Chương 48: Đừng Khinh Bạc, Tôi Tức Giận
49. Chương 49: Trên Bất Chính Dưới Tắc Loạn
50. Chương 50: Không Biết Xấu Hổ
51. Chương 51: Tôi Không Phải Không Thể Vào
52. Chương 52: Cô Thật Sự Chơi Sao?
53. Chương 53: Cô Thật Sự Đổi Mới Thế Giới Quan Của Tôi
54. Chương 54: Thẩm Tổng, Hẹn Không?
55. Chương 55: Muốn Tôi Mang Cô Rời Đi Sao?
56. Chương 56: Thắng Xe Gấp
57. Chương 57: Thanh Tỉnh Lại Làm
58. Chương 58: Lấy Thân Báo Đáp, Có Muốn Hay Không?
59. Chương 59: Làm Người Phụ Nữ Của Tôi Đi
60. Chương 60: Cô Coi Là Còn Thật Rõ
61. Chương 61: Bổ Nhào Tổng Giám Đốc Có Thịt Ăn
62. Chương 62: Làm Ông Nội Nhà Anh
63. Chương 63: Chạy Trở Về, Tốt
64. Chương 64: Đàn Ông Đưa Quần Áo Cho Phụ Nữ Là Vì Cởi Ra
65. Chương 65: Chỉ Có Lúc Trên Giường Mới Ôn Nhu
66. Chương 66: Làm Gà Còn Chọn Khách Hàng
67. Chương 67: Là Ai
68. Chương 68: Anh Không Chỉ Có Suy Nghĩ, Còn Làm
69. Chương 69: Vải Vóc Rất Ít, Chảy Máu Mũi
70. Chương 70: Hẳn Nhớ Lâu Một Chút
71. Chương 71: Tên Lừa Gạt, Để Anh Nếm Thử Lợi Hại Của Tôi
72. Chương 72: Ngứa Tay
73. Chương 73: Cô Mất Trí Nhớ Rồi Hả?
74. Chương 74: Tiến Vào Phòng Thay Quần Áo
75. Chương 75: Tiểu Hồ Ly, Trộm Của Tôi Mấy Cái
76. Chương 76: Em Muốn, Thì Anh Cho Em
77. Chương 77: Cô Ngủ Giường Của Anh
78. Chương 78: Lần Đầu Tiên Dâng Hiến
79. Chương 79: Coi Trọng Tôi Rồi Hả?
80. Chương 80: Cầu Gốc Lạp Xưởng
81. Chương 81: Cô Gái May Mắn Này Để Thái Tử Gia Mong Nhớ Sao?
82. Chương 82: Phụ Nữ Rất Đắt, Đàn Ông Quý Hơn
83. Chương 83: Ông Nội Yêu Thủy Thủy
84. Chương 84: Qua Nhà Tôi Hay Là Nhà Cô, Tự Chọn
85. Chương 85: Kích Động Là Ma Quỷ
86. Chương 86: Một Đám Rơm Rạ Chà Đạp Để Chà Đạp Đi
87. Chương 87: Tới, Tôi Bảo Đảm Không Đánh Chết Anh
88. Chương 88: Làm Ông Bà Anh
89. Chương 89: Khẩu Vị Nặng
90. Chương 90: Cha Con Là Thú
91. Chương 91: Mặt Của Anh Ta Và Ngực Của Mình Có Nửa Xu Quan Hệa Con Là Thú
92. Chương 92: Cũng Không Phải Kẻ Tốt Lành Gì
93. Chương 93: Bánh Màn Thầu, Không Phải Lừa Đảo Tức Là Kẻ Trộm
94. Chương 94: Kim Ốc Tàng Kiều
95. Chương 95: Mở Ra Hình Thức Gài Bẫy Cha
96. Chương 96: Cho Con Đường Sống, Làm Sao Mà Chịu Nổi
97. Chương 97: Ách, Không Có Mặc Y Phục Sao?
98. Chương 98: Cô So Với Tôi Còn Muốn Gấp Gáp Hơn
99. Chương 99: Ước Ao Ghen Tị
100. Chương 100: Không Làm Không Chết
Thủy Miểu Miểu vội vàng muốn đứng lên, nhưng mắt cá chân truyền đến đau đớn.
Coi như chạy, cô cũng không chạy được khỏi người đàn ông trước mắt này.
Đúng lúc Thủy Miểu Miểu gấp gáp, nghe được một giọng trêu tức vang lên.
"Thủy Miểu Miểu, đường lớn thông thoáng không đi, cô đi đường nhỏ rậm rạp, là cố ý nếm thử đời người khác ư?"
Thủy Miểu Miểu ngẩng đầu.
Thẩm Mặc Thần vòng hai tay trước ngực, đứng dưới ánh đèn đường, câu lên nụ cười.
Ngọn đèn u ám bao phủ cho anh một tầng sương mù, như từ trên trời giáng xuống.
"Thẩm Mặc Thần." Thủy Miểu Miểu không lo nghĩ được vì sao anh lại ở chỗ này? Đứng lên, chạy về phía Thẩm Mặc Thần.
Nhưng cô đi quá gấp, thân thể không nghe não chỉ huy, vấp chân, thân thể lao về trước.
Trong mắt Thẩm Mặc Thần lóe lên lo lắng, nhanh chóng tiến lên.
Thủy Miểu Miểu ngã đụng vào trong ngực anh, anh ôm eo cô.
Cuối cùng Thủy Miểu Miểu đứng vững.
Trong mũi, là mùi thơm thanh nhã trên người anh, trên lưng, là nhiệt độ bàn tay nóng rực.
Mặt, lập tức đỏ lên.
Không quen gần đàn ông như thế.
Thủy Miểu Miểu đẩy tay anh ra, biểu lộ cứng rắn nói: "Cảm ơn."
Thẩm Mặc Thần liếc nhìn cô, trong mắt đen kịt lóe lên ánh sáng: "nhìn cô như không có ý muốn cảm ơn. Nếu như không thành tâm, vậy quên đi."
Thẩm Mặc Thần quay người muốn rời khỏi.
Thủy Miểu Miểu quay đầu, cảnh giác nhìn trong hẻm nhỏ.
Người đàn ông mặc áo da đã chạy mất.
Thế nhưng, cô sợ hắn ta còn đi theo cô.
Hiện tại cô khập khễnh, chạy không nhanh, nơi này lại không thể bắt xe, nếu như tên biến thái vừa rồi đuổi theo, cô kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay rồi.
Thủy Miểu Miểu bắt lấy cánh tay Thẩm Mặc Thần.
Thẩm Mặc Thần ngoái nhìn, ánh mắt thanh đạm liếc nhìn tay cô một chút.
Thủy Miểu Miểu buông ra, liếm môi một cái, hắng giọng nói: "Tôi là thật tâm thành ý cảm ơn."
Thẩm Mặc Thần nhìn đôi mắt cô.
Bờ môi vừa bị côliếm qua, hiện ra lộng lẫy.
Thẩm Mặc Thần câu lên nụ cười tà mị, hai tay vòng ngực, thân thể hơi cúi, khuôn mặt tuấn tú mở rộng trước mặt cô, nói ra: "Thành ý đâu? Không nên nói miệng mà có bằng chứng."
Cô và anh áp sát quá gần.
Thủy Miểu Miểu có thể cảm giác được hơi thở anh phả trên mặt cô.
Tới một mức độ nào đó, Thẩm Mặc Thần để cho người ta cảm thấy nguy hiểm hơn tên biến thái kia.
Thủy Miểu Miểu lui về sau một bước, rủ đôi mắt xuống, nói ra: "Hôm khác tôi mời anh ăn cơm."
Anh mắt Thẩm Mặc Thần trở nên tuyệt đẹp, đứng thẳng người, đùa giỡn nói: "Ngày khác đã rất khách khí, còn mời ăn cơm, cô xác thực rất có thành ý."
Ngày khác...
Thủy Miểu Miểu trầm mặt một chút, hỏi: "Thẩm Tổng, anh luôn dùng loại phương thức này nói chuyện với phụ nữ sao?"
Thẩm Mặc Thần cười một tiếng, cúi người, cánh tay phải vòng ra sau đùi Thủy Miểu Miểu, tay trái ôm eo cô, cưỡng ép ôm cô.
"Trên thực tế, tôi thích phương thức tự làm." Thẩm Mặc Thần trả lời vẫn đề của cô.
Thủy Miểu Miểu nhăn nhó, cảnh giác nói: "Anh buông tôi ra, tự tôi đi."
Thẩm Mặc Thần nhìn xuống cô: " Cô chắc chắn chứ?"
Thủy Miểu Miểu nhìn thấy giảo hoạt và chắc chắn trong mắt anh, trầm ổn không đổi, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay của anh.
Anh sẽ không buông tay như vậy, vứt cô trên mặt đất, sau đó nói với cô, cô còn xác định không?
Cô cảm thấy lấy tính tình của Thẩm Mặc Thần, anh tuyệt đối làm được loại chuyện này.
Được rồi.
Cô đẹp mắt không ăn thiệt thòi trước mắt đi.
Xem tiếp: Chương 32: Tên Khốn Có Thể Nghe Hiểu Cũng Không Phải Trứng Tốt