41 Xe chạy thẳng tới trước nhà Lạc Trần. Lạc Trần định mở cửa xe bước xuống thì Lâm Tự đột nhiên kéo cô trở lại. “Em đến có việc gì?”. Lâm Tự lên tiếng hỏi.
42 Tại sao lại đứng ở đây? Chính Lâm Tự cũng không rõ. Sự tiếp xúc thân mật giữa hai người vừa rồi vẫn không khiến Lâm Tự cảm thấy yên tâm, thái độ ngay sau đó của Lạc Trần lại càng làm cho trái tim anh lo lắng không yên.
43 Trong thời gian này Sở Kinh Dương chỉ xuất hiện một lần, hành tung rất thần bí, không biết là đang bận việc gì. Mông Mông hiếu kỳ truy hỏi, anh cũng trả lời lãng tránh cho qua.
44 Lạc Trần cũng dần thích ứng với việc di chuyển quanh nhà bằng nạng, ra ngoài bằng xe lăn. Thời gian này, người nhà của hai cô cậu học sinh kia thay nhau đến đưa cô đi chụp X -quang, thay thuốc.
45 Con người sống trong trời đất này, cũng giống như chú ngựa nhỏ màu trắng bước qua một khe hở nhỏ vậy, chỉ là một cái chớp mắt mà thôi. (trích Tri Bắc Du - Trang Tử)Hơn ba năm trôi qua chỉ trong nháy mắt.