21 Ngày tháng cứ thế mà trôi qua 1 cách êm đềm, Đàm Nhất Thiên lâu lâu lại đi công tác vài ngày còn Uyển Nhã thì đi học buổi sáng chiều về, Hạ Tuyết vẫn là một người vợ vô cùng hạnh phúc, lúc rảnh rỗi thì hay tìm mẹ Đàm, mẹ Liễu để tâm sự.
22
Thời gian vậy mà trôi qua một cách nhanh chóng. . .
Một nam nhân ngồi trong bàn làm việc. Đàm Nhất Thiên hiện tại là một người mà ai cũng mong muốn được làm một lần, địa vị, tiền bạc, danh tiếng,hạnh phúc anh đều có.
23
Xin chào! Mình là Đàm Uyển Nhã. Mọi người trong nhà hay gọi mình là Uyển Uyển.
Mọi người trong nhà hay hỏi mình là yêu ai nhất thì mình đính chính là baba của mình.
24
"Con con. . . . Tại chị không chơi với tụi con, lúc nào học xong cũng bỏ tụi con ở nhà một mình. Tan học là chạy tới cty của ba với cửa hàng của mẹ"
Quý Tịnh khổ tâm kể nỗi lòng của mình
"Đúng vậy đúng vậy" Quý Nam cũng gật đầu lia lịa theo.
25 Phong Đức dáng vẻ mệt mỏi vẫn ngồi trên ghế làm việc như mọi khi trong lòng thì lại đau biết bao với nỗi buồn vì giờ này đã 35 tuổi rồi mà vẫn chưa tìm được một nửa của mình.
26
Thấy anh bạn chưng diện nỗi lòng khổ sở của một thằng đàn ông thì Trịnh Quyền cũng thấy khổ thay cho Phong Đức.
"Nếu khổ sở vậy thì để tôi giúp một tay" Trịnh Quyết lên tiếng
"Giúp? Kiểu gì?"
Phong Đức khó hiểu hỏi
"Ừm.
27
Hạ Hàm lấy được món quà tặng của Hạ Tuyết liền chạy thẳng xuống lầu, không may vấp ngã lại đụng trúng Phong Đức. . . .
Nửa phút sauuuuu!
"Ahhhhh" Hạ Hàm hét loạn lên nhưng tên Phong Đức mặt cứ đơ ra
"Cái tên khốn nạn này, ai cho.