21 2 mỹ nhân thẹn thùng đỏ ửng cả mặt khi ai đó cứ nhìn chầm chầm 2 nàng mà chảy nước miếng. 2 người cùng nghĩ: aida, nhìn nửa ngày rồi à nha, sao không nói gì hết vậy, thiệt là, có người ngoài mà cứ nhìn như thế đâu có được, phải lựa lúc chỉ có 2 người mới nhìn chứ.
22 Lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng mang theo chút dấm chua vang lên :- hừm, người chỉ nhớ mỗi uyển phi thôi à. Bất giác quay sang bên cạnh thì thấy thục phi đang đưa mắt u uất nhìn nàng, đành lôi kéo thục phi đang bất ngờ ngồi sang bên cạnh mình, ôm chặt lại rồi dùng đôi môi hư hỏng dò tìm môi hồng nhỏ nhắn của nàng ta mà mút một cách ngọt ngào.
23 Sau khi ân ái cùng 2 nàng ấy, nhân tiện ghé ngự thư phòng giải quyết đống tấu chương còn sót lại, nàng thảnh thơi nhàn nhã, ngáp ngắn ngáp dài, dụi dụi mắt bước đến tẩm cung chuẩn bị đi ngủ.
24 Lúc hắn về, nghe tên đệ tử báo cáo về hoạt động của nàng hôm nay, hừ, một ngày thiếu nữ nhân chắc chết nàng quá, hắn muốn bổ đầu nàng ra xem trong đó rốt cuộc chứa bao nhiêu thứ bậy bạ đam mỹ gì.
25 Hắn khẽ xoay người bước đến cửa sổ, dùng khinh công bay ra ngoài, thân thể cao to lẫn vào màn đêm u tối. …Sáng hôm sau, hắn xem như không có gì từng xãy ra, bước vào tẩm cung kêu nàng dậy để họp triều sáng.
26 Sau khi trải qua buổi sáng một cách đần thối nàng lại tiếp tục đến ngự thư phòng để giải quyết đống tấu chương đến giữa trưa. Dùng xong ngọ thiện, nàng ngủ 1 giấc đến buổi chiều, lúc nàng thức dậy định phê chuẩn tiếp thì mẫu hậu với phụ hoàng kêu nàng tới để nói chút chuyện.
27 Vừa bước vào cổng cung điện, nhìn sang bên trái, xuyên qua rừng qua cẩm tú sẽ thấy một lương đình nhỏ, vải màu tím nhạt che đi cảnh vật bên trong. Đi dọc theo con đường mòn rải đầy hoa cẩm tú, bước đến trước lương đình thì thấy mẫu hậu, phụ hoàng và hai vị thái phi đang ngồi trên ghế quý phi uống trà chiều.
28 Lịch sử tình ái của họ nếu phải hình dung ngắn gọn gì thì chính chỉ rút gọn bằng hai từ là oanh liệt. Thuở đó, ba đứa con trai của thượng thư bộ hộ, tể tướng và đại tướng quân đều cùng nhập cung làm tam vị quý phi của hoàng đế, (mm: ngoài ra còn các người khác nữa nhưng không quan trọng, chỉ có một hai vị may mắn được nàng sủng hạnh một chút nên sinh kiêu muốn lũng đoạn nhưng ba anh hợp sức ngăn cản rồi ạ) bình thường ai có quyền lực nhiều nhất trong số họ thì người đó tuyển làm hậu, nhưng một người thì phụ thân nắm tiền, một người nắm quyền, một người nắm quân, thật sự rất khó lựa chọn , dựa theo cung quy, nam phi nào làm hoàng đế sinh con gái trước cho người đó thì người đó được phong làm nam hậu.
29 Bước đến thỉnh an bốn người, nàng ngồi vào ghế lót nệm nằm bên phải ghế quý phi. Ngồi xuống chưa kịp ấm chỗ, mẫu hậu đã cười nham nhở cầm lấy tay nàng hỏi thăm:- tiểu đình đình ngoan, sao con không đến thăm mẹ già của con thế, ta mà không nhắc chắc con quên ta mất thôi.
30 Nàng mỉm cười vui vẻ bước chân lăng lăng ôm tập tranh như 1 một nữ sinh cầm tập giấy thi 10 điểm của mình đi về tẩm cung. Lúc này, ở thất tinh đế quốc, một trận bão cấp max đang diễn ra.
31 Đông cung của thất tinh đế quốc, Ngạo thiên cuồng trong lòng tức giận trở về. Lúc hắn đi qua Vũ Phòng của nhã nhi (mm: nhã tuyết rất thích nhảy múa nên thiên cuồng đã xây dựng riêng cho nàng ta), thì hắn ngẩn người nhìn khung cảnh tuyệt đẹp thân ảnh mĩ diệu thướt tha đang nhảy múa bên trong.
32 Dù có chạy nhanh hơn nữa, nhã tuyết cũng không nào chạy nhanh hơn hắn, bàn tay chộp lấy tay nàng ta, ôm chặt thân thể nhỏ bé vào khuôn ngực ấm áp rộng lớn của hắn.
33 lời tác giả: e hèm, nghiêm cấm 18 Hắn vừa hôn vừa nút rất ngọt lấy nụ hoa dường như muốn làm cho nó nở rộ càng thêm mỹ lệ, tay còn lại cũng không rãnh rỗi nắm nắm xoay xoay đủ hình dạng trên một bên ngực nở nang còn lại.
34 Hắn vừa hôn vừa nút rất ngọt lấy nụ hoa dường như muốn làm cho nó càng thêm mỹ lệ long lanh, tay còn lại cũng không rãnh rỗi nắm nắm xoay xoay đủ hình dạng trên một bên ngực nở nang còn lại.
35 Hắn lạnh lùng, uy vũ đẹp trai ngời ngời bước qua cánh cổng hoàng thành của Diệp Quốc. Chuyến đi này ngốn của hắn mất đến một tháng thời gian, hắn cũng đã xa nhã nhi được nhiêu ấy ngày.
36 Nàng ngước mắt lên thì nhìn thấy ám vệ của hoàng đế xuất hiện, lập tức thân hình chỉnh tề, cung kính hỏi:- cẩm huyền cô nương, có gì phân phó?Một giọng nữ lạnh lùng cất lên:- hoàng đế bệ hạ muốn gặp ngươi.
37 Hoàng thành diệp quốc…Nhân lúc thái tử của thất tinh quốc qua thăm nên nàng tuyên bố hạ chiếu chỉ tổ chức một tuần lễ hội ở hoàng thành. Đương nhiên sự việc không chỉ đơn giản như thế.
38 Lúc hắn bước ra khỏi dịch quán tham gia lễ hội thì lúc này cũng đã buổi tối. Những khu phố trong thành ngày thường dù đã tấp nập người qua lại, thì vào những dịp lễ hội như thế này lại càng đông đúc hơn.
39 Một đại hán từ trong đám người đi trên đường lặng lẽ bước dần dần gần đến chỗ hắn, hỏi nhỏ:- điện hạ, xử lý vị cô nương kia như thế nào?Dám hủy hoại tôn nghiêm hắn, môi mỏng âm trầm nói:- giết ả, nhưng đợi sau khi ta giải quyết vụ kia xong đã.
40 Hắn thở dài nhè nhẹ, nhìn cảnh đẹp trước mắt, tận hưởng những giây phút êm đềm hiếm hoi. Bỗng một bóng hình màu đen cách không lướt qua, một cơn gió lướt xẹt qua làm tóc hắn bay bay.