41 Nàng bước vào trong khoang thuyền thì thấy một khung cảnh xa hoa tráng lệ bên trong. Bên trong khung cảnh được vải lụa che chắn là một đám nữ nhân ăn mặc sang quý ngồi trên những bộ bàn ghế làm bằng gỗ trầm hương quý giá đắt tiền.
42 Thân ảnh áo tím nhìn khung cảnh náo loạn của bốn người bên cạnh mà lắc đầu xấu hổ. Thân người nàng ta yếu đuối mệt mỏi dựa vào gối dựa dày mà êm ái, đôi tay thon, trắng xinh ưu nhã gắp một miếng bánh vừa nhai vừa coi kịch miễn phí.
43 Nàng quay đầu lại nhìn về thân ảnh màu đỏ ngồi chỗ bàn thứ nhất bên tay phải. Nếp giữa đôi mày khẽ nhăn lại, tỏ ra hơi khó chịu. Ngọc Diệu Liên- biểu muội của nàng, con gái ruột của cậu nàng- đại tướng quân Ngọc Vô Tắc.
44 Nàng ta diễu võ dương oai được một lúc, thấy mọi người bắt đầu nhàm chán không thèm quan tâm đến nàng ta nữa mà chuyển sang chuyện khác làm, thì e hèm một tiếng, chuyển sang giọng điệu kể chuyện.
45 Nhức đầu chồng chất nhức đầu, một bữa tiệc lẽ ra phải vui vẻ nhưng lại khiến nàng gặp phải toàn những việc có một không hai. Lê lết tấm thân mệt mỏi trở về tẩm cung thì cũng đã khuya.
46 Nàng tung tăng, trẻ con chạy hết hàng này đến hàng khác, mua những thứ nhỏ nhắn thường tình mà nữ nhân bình thường yêu thích. Những món đồ con gái như một chút son hồng mỹ lệ, vài vải vóc hoa văn xinh xắn, vài lắc tay, thoa ngọc…Cho đến những món ăn bán ngoài đường mỗi nơi gói một ít, để giành ăn dài dài.
47 Ăn xong bữa ăn, nàng thong thả nhẹ nhàng bước vào một tiệm bán quầo áo. Một lúc sau đi ra thì không thấy vị cô nương kia đâu mà chỉ có một vị công tử hào hoa phóng khoáng cầm quạt đắt tiền bước ra khỏi tiệm, nháy mắt bắn trái tim khắp xung quanh làm cho các thiếu nữ đếu điêu đứng ngắm nhìn theo tuyệt sắc nam tử.
48 lời tác giả: trong chương này sẽ bắt đầu xuất hiện cảnh máu me dữ dội, cảnh báo trước là khỏi cần coi đoạn cuối của chương này cũng được, hắc hắc. . .
49 Nàng bước vào căn phòng không người. Tiến về phía giường. Đứng ở một đoạn khoảng trống còn dư lại ở phía sau giường. Chạm tay vào một hoa văn hoa sen được khắc tinh mỹ, xoay một cái.
50 Chú thích: phán quan có nghĩa là những trinh sát lưu lạc trong nhân gian thay hoàng đế giải quyết những vụ như hoàng đế ở xa quan lại làm chủ, những vụ áp bức bóc lột, thám thính tình hình quân địch, những biệt vụ ngầm… thường những vị này đều là những người bí ẩn không ai biết mặt.
51 - Diệp song đình- nữ chính- Lương hàn kỳ- nam chính chủ- Ngạo thiên cuồng- nam chính phụ- Lăng thiện nguyệt- áo trắng, thục phi- Chu thiên dung- vàng nhạc, dung quý phi- Đường ngọc uyển-áo đỏ, uyển phi- Đường Giai Lệ.
52 lời tác giả: sáng đi chơi nên bây giờ mới up bài được :)). Lại một ngày nữa trôi qua. Aiz…mệt thật nha. Nàng thả cây bút với tấu chương trong tay xuống, khẽ dựa vào chiếc ghế, vươn vai một cái thật phóng khoáng, hai bàn tay ôm eo nhỏ xoay người vài cái, thậm chí còn nghe tiếng rắc rắc do khớp xương va chạm.
53 Lời tác giả: chẳng là ta định viết một chục ngoại truyện sau khi hoàn thành bộ truyện dự kiến dưới 80 trên 100 này, mỗi ngoại truyện đều là riêng biệt không liên quan gì nhau, các bạn nếu muốn hiểu rõ về nhân vật nào, những câu truyện bí ẩn hoặc tò mò hạnh phúc về sau của ai đó thì cứ ment thoải mái, sau đây là các phiên ngoại ta dự kiến sẽ làm (còn thêm nữa): ngoại truyện: chuyện xưa của hà duật kỳ.
54 Nàng nhăn mày liếc nhìn gã nam nhân bỏ thuyền của mình chạy sang ngồi thuyền của nàng kia, khó chịu hỏi:- người làm quái gì ở đây?Hắn vui vẻ nói:- đương nhiên là ngắm sen rồi.
55 Cứ thế bốn ngày còn lại của lễ hội, nàng hễ đi đâu là lại bị cái thứ gọi là “duyên phận” mà thiên cuồng nói bám đuôi theo sau. Chán ghét nhìn hắn, rồi riết cũng không thèm quan tâm nữa, mặc hắn phong lưu thoái hoạt đi theo sau lưng nàng.
56 Nàng mấy bữa nay đều sai người điều tra thân phận chỗ ở của hắn nhưng đều bặt vô âm tín. Mấy ngày nay nàng đang đau lòng muốn chết, mang theo tâm trạng buồn bã theo cha đến dự buổi tiệc tiếp đãi thái tử thất tinh quốc.
57 Nàng hỏi: trên đời này có thiên trường địa cửu không?Hắn đáp: không có?Nàng tò mò: vì sao?Hắn trả lời: thứ đó quá mơ hồ. Nàng lại hỏi: thế cái gì thì không mơ hồ?Hắn mỉm cười nhìn nàng, nhào đến ôm nàng đưa mông nàng ngồi lên đùi hắn, môi nóng bỏng khẽ đưa đến lỗ tai mẫn cảm của nàng: trên đời này chỉ có đời đời kiếp kiếp, mãi mãi bên nhau thôi.
58 Cô bé nhỏ song đình lần đầu gặp duật kỳ lớn hơn một tuổi rồi nhất kiến chung tình khi đó mới là một bé con 8 tuổi. Cứ thế bảy năm trôi qua, song đình 15, duật kỳ 16.
59 Đây là câu truyện kể về vị phi tử duy nhất tại vị ở phẩm thấp nhất trong hậu cung của diệp song đình đồng thời cũng là một trong hai vị phi tử không được thị tẩm sủng hạnh, một là huyền quý phi, hai là - dương đáp ứng.
60 Lúc nàng mới ra đời, chỉ là một con khỉ con nhăn nhó. Còn hắn thì đã là một cậu nhóc bốn tuổi đẹp trai phong lưu gái bám dài cả khu phố. Lần đầu gặp nàng, hắn không khỏi lí nhí nói với phụ thân :- con khỉ này xấu quá.