141 Về đến nhà, Vũ Vi liền đem mình nhét vào trên giường, không biết vì sao sao gần đây cô luôn rất thích ngủ, vừa về tới nhà liền muốn ngủ hơn nữa hơi dính đến giường thì cũng rất mau ngủ.
142 Sở Xa vô cùng tức giận cô biết mẹ là bị Đồng Vũ Vi gài bẫy lúc này cô hận không được lập tức đem nụ cười trên mặt Đồng Vũ Vi xé rách!Chỉ là cô rất nhanh đem lửa giận trong lòng đè xuống, cô không thể nổi giận càng tức giận thì ả ta lại càng vui vẻ, cho nên cô không thể nổi giận, cô sẽ không để cho Đồng Vũ Vi đắc ý.
143 "Sở Xa cô có nguyện ý gả cho anh Lục hàng không? Vô luận tật bệnh, khổ sở, nghèo khó hoặc là. . . . . " Người chủ trì hôn lễ theo trình tự đọc lời thề.
144 Tay Xa Lan mới giơ được giữa chừng liền bị Lục Hàng nắm chặt lại, hắn dùng lực hất tay Xa Lan ra, lạnh mặt nhìn Xa Lan, trầm giọng uy hiếp nói, "Sở phu nhân, nếu bà dám động một sợi lông của cô ấy, tôi liền cho bà quay lại phòng tạm giam thêm lần nữa!"Xa Lan đột nhiên bị Lục Hàng hất tay, thân hình không đứng vững được lui về phía sau mấy bước, cặp mắt bà ta trợn to dáng vẻ không thể tin được nhìn Lục Hàng, tay run rẩy chỉ vào Lục Hàng, "Anh, anh dám cư xử như vậy với tôi sao?""Hừ.
145 Vũ Vi khẽ nâng tay lên gạt tay Sở Xa ra, "Cô sai rồi, chẳng liên quan gì với tôi, mọi chuyện ra như vậy đều do cô có mắt không tròng, nếu Lục Hàng thật sự yêu cô, cũng sẽ không vứt bỏ cô.
146 Lục Hàng giận đến nơi trán gân xanh nổi lên, hai mắt phun tia lửa, "Jane Eyre! Cô đùa giỡn tôi hả?" Mới vừa vẫn thích hắn, nhưng bây giờ nói không yêu hắn rồi, rõ ràng đang chơi hắn mà!"Đùa giỡn mới là anh đó!" Một giọng nói lạnh lẽo sau lưng Lục Hàng chậm rãi truyền vào trong lỗ tai của hắn.
147 Mắt thấy tay của Lục Hàng sắp bóp cổ mình, nhưng trên mặt Vũ Vi không có một chút hoang mang lo sợ nào, cô đứng yên tại chỗ, vẻ mặt châm chọc nhìn Lục Hàng.
148 Bốn người đàn ông đem Lục Hàng nhếch nhác ném trên đường cái vùng ngoại ô, tùy hắn tự sinh tự diệt. Mọi người tất cả đều rời đi hoa viên, chỉ còn lại Jane Eyre cùng Vũ Vi.
149 Vũ Vi ngồi ở trong xe rất rõ ràng nhìn thấy Sở Quốc Vĩ bị người nâng lên xe cảnh sát, khóe miệng biên cạnh lộ ra mỉm cười đắc ý tới, Sở Quốc Vĩ, ông cũng có hôm nay!Xe vừa chạy , người của toà án đều đem tất cả tài sản Sở gia niêm phong lại.
150 Mấy chiếc xe, chậm rãi đứng ở trước cửa biệt thự Sở gia, trong đó một người người đàn ông xuống xe, đem miếng giấy niêm phong trên cửa biệt thự xé xuống, mấy chiếc xe, trước sau lái vào biệt thự.
151 Sắc mặt Sở Xa nhất thời trắng bệch một mảnh, bên trong hai tròng mắt, tràn ngập vẻ sợ hãi, cô bị mười mấy người đàn ông ** , mà vẫn chỉ là tiến hành đến một nửa? cô sợ hãi, thật sự sợ hãi, vừa mới mười mấy người đàn ông vô tình chà đạp cô để cho cô thống khổ, nhưng là Đồng Vũ Vi lại nói chỉ tiến hành đến một nửa? Cô kéo thân thể đau đớn, bò đến dưới chân Vũ Vi, hai tay túm cổ chân Vũ Vi, ngửa đầu vẻ mặt cầu xin nhìn Vũ Vi, "Vũ Vi, Đồng Vũ Vi, tôi biết tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, van cầu cô, buông tha cho tôi lần này, xem như nể tình chị em cùng cha của chúng ta, buông tha tôi đi, tôi hứa sẽ không bao giờ tổn thương cô nữa!" Nhớ tới đau đớn lúc nảy, cô liền nhịn không được rùng mình một cái, cô không muốn lại trải qua thống khổ như vậy, như vậy thật sự để cho cô sống không bằng chết! Cho nên, cô vứt bỏ tự tôn, khổ sở cầu xin Đồng Vũ Vi, hi vọng Đồng Vũ Vi có thể buông tha cô.
152 Nhìn ánh mắt Vũ Vi lạnh lùng, Mạc Tử Hiên không khỏi chua sót cười, Đúng vậy a, trong lòng Đồng Vũ Vi chưa từng có hắn a? Là hắn quá tự mình đa tình rồi!Hắn dẫm xuống chân ga,chạy nhanh hướng biệt thự Mạc gia tới.
153 “Vũ Vi đang chạy tới bến tàu, tôi muốn đi bảo vệ cô ấy!” Mạc Tử Hiên mở cửa xe. Mễ Tiểu Đồng đuổi theo ra biệt thự, đến trước xe Mạc Tử Hiên, đè lại chìa khóa xe, “Cô ấy chẳng qua là đến bến tàu mà thôi, có người bảo vệ cô ấy, sẽ không có chuyện gì, xuống, tiếp tục châm”.
154 Lời của Đồng Vũ Vi nhẹ như gió, nhưng mà lại làm chỗ sâu trong lòng Xa Lan không rét mà run, sắc mặt của bà càng ngày càng trắng bệch, thân hình mảnh mai không nhịn được lui về sau mấy bước, bà nuốt nước bọt, lắp bắp hỏi Vũ Vi, “Đồng Vũ Vi, ngươi, ngươi có ý gì?”.
155 Mấy người đàn ông dẫn Xa Lan rời đi, thời điểm Xa Lan lướt qua Mạc Tử Hiên, hung hăng trợn mắt nhìn Mạc Tử Hiên một cái, khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn lộ ra dáng vẻ không phục, “Mạc Tử Hiên, là tôi quá sơ suất, mới có thể thua trong tay của ngươi, nếu những thứ đồ trang sức là thật, ngươi căn bản không làm gì được tôi!” Nếu những thứ trang sức là thật, bà sẽ nhảy vào trong nước, đến một nơi khác làm một cuộc sống tốt.
156 "Về nhà" Vũ Vi thở dài một hơi, dựa vào ghế ngồi nghỉ ngơi, cô rất mệt rất rất mệt cô cần nghỉ ngơi. . . . Mạc Tử Hiên chở Vũ Vi trở lại biệt thự, có lẽ là do quá mệt mỏi mà Vũ Vi ngủ thiếp đi ở trên xe.
157 Lạc Ngưng Nhi nghe Vũ Vi muốn ly hôn cùng Mạc Tử Hiên nhíu mài nắm tay Vũ Vi nói "Vũ Vi, mình cảm thấy Mạc Tử Hiên là thật lòng thích bạn. . . . " Lời chỉ nói được một nửa cô liền ngừng lại bởi vì về chuyện tình cảm người ngoài rất khó chen vào, đặc biệt là Vũ Vi cô càng không có tư cách tham dự vào.
158 Nhưng anh không muốn bỏ cuộc anh thật sâu nhìn Vũ Vi thử thuyết phục cô "Vũ Vi, em không thể quên đi quá khứ mà ở lại bên cạnh anh anh sao? Anh sẽ dùng tánh mạng mình mà yêu em bảo vệ em! Như vậy cũng không được sao?"Dùng tánh mạng mình yêu cô?Vũ Vi buồn cười, một người từng dùng tiền muốn mua hôn nhân của cô, nay trước mặt cô lại nói sẽ dùng tánh mạng để yêu cô! Cô muốn cười thật to nhưng không biết tại sao cô lại không cười nổi.
159 Vũ Vi toàn thân cứng ngất cô tự nhiên vì chuyện này mà không khống chế được chảy nước mắt!Cô khổ sở cười một tiếng thì ra trong lúc vô tình Mạc Tử Hiên đã sớm chiếm một vị trí quan trọng trong lòng của cô như vậy.
160 "Trên đời này có rất nhiều cô gái tốt, nhưng tôi chỉ thích mỗi Đồng Vũ Vi!" Mạc Tử Hiên lạnh giọng cắt đứt lời nói của Mễ Tiểu Đồng. "Nhưng mà người ta không yêu anh!" Mễ Tiểu Đồng tức giận, không khỏi thốt ra.