61 10 ngày9 ngày8 ngày7 ngày6 ngày5 ngày4 ngày3 ngày2 ngày. . . . . . . . . . . Thời gian thấm thoát thoi đưa, nó và hắn chăm chỉ tập cũng không chành chọe đấm nhau chửi nhau, bọn vân anh đã xong bài nhảy từ lâu lắm rồi, chỉ có nó và hắn là chưa xong thôi, 2 đưa tính nết, tính cách trái ngược hoàn toàn, tuy không chửi nhau nhưng cũng không tránh khỏi mỉa mai nhau ( yêu nhau mà thế à)Cuối cùng nó hắn quyết tâm suốt 1 ngày vật lộn, để im mồm khỏi xúc xỉa nhau, Hắn đánh đàn thì nó bắt hắn dán băng dính vào mồm để hắn khỏi chê bai nó khi nó hátCòn nó hắn bắt khi nào hát xong cũng dán nốt băng dính vào mồm, chỉ sử dụng hành động nói chuyện để công việc có hiệu quảĐúng lúc 2 người cùng dán băng dính ngồi xem ti vi thì đám bạn nó ào tới xem xét nó với hắn đã tập xong chưa.
62 - ỐI giời- nó hốt hoảng vào nhà khi thấy lườm lượp nhân viên đang chuyển đồ vân anh và châu cần mua- cảm ơn chị- vân anh châu hớn hở- không có gì, nếu cần thì cứ alo chị nhé- ok- Mày mua lắm thế- nó kinh hãi- tao tân trang ày, bắt đầu từ bây giờ mày làm con gái- vân anh- tao đã mua quần áo, dày dép, đồ trang điểm, máy làm tóc.
63 Căng tin- Con kia mày không học để chui xuống đây ăn hử?- trường-. . . . . . . . - nó ngại quá, vẫn cắm đầu vào ăn- không phải đâu, nó ngại bọn mình trêu đó- vân anh - có gì mà phải ngại, ngẩng đầu lên- trường lấy tay hất mặt nó nhưng nó vẫn cúi xuống ăn- xinh có gì là sai, mới đầu bỡ ngỡ rồi mai sẽ quen mà, con gái thì phải ra dáng con gái chứ- châu cười-.
64 - Tiết mục Áo Trắng Em Đến Trường của lớp 10a2- mc- ÒA Phong nhảy đẹp quá- nó đứng cạnh hắn rú ầm lên- Tèm Nhèm- hắn phẩy tay luôn- Shit anh nhảy được không mà chê người ta- nó bĩu môi, đồ tự sướng- thường thôi, tôi còn nhảy được hơn thế- hắn vỗ ngực- Ọe.
65 Sau khi đánh chén no nê chúng nó quay về thì thi đến bọn lớp 10A4 , lớp mà chúng nó thách đấu- Ơ, hát hay thế nhỉ- vân anh nhíu mày- Từ nào- nó đang chăm chú nghe cái gì đó rồi đi thẳng luônBọn lớp 10a4 đang hát hay, réo rắt biểu cảm thì, bỗng mic tắt lại, nhạc cứ chuyển hết đoạn này đến đoạn khác không đúng trình tựCả trường bỗng cười phá lên, bọn lớp 10a4 ngại quá, quay xuống dàn điều khiển thấy nó đang nhếch mép nhìn về phía bọn nó, tay thì cứ ấn liên tục đoạn này sang đoạn khác- Các cô cậu chưa đọc rõ thể lệ cuộc thi à- Jacker- Bọn em.
66 Hôm sau tại lớp 10a2Nó bây giờ đi học đúng chuẩn một cô hot girl ở trường, chuẩn 1 đứa con gái đi học, nó đã mặc váy và dường như cũng cảm thấy quen, đang ngồi chat thì hắn lò dò đi tới- Hôm nay đến muộn thế- nó quay sang cười chọc hắn- Tại cô hết- hắn đau đớn xem lại chân mình, vừa lần trước chân phải xong lại đến chân trái, tại nó mà hại hắn đi đứng khó khăn, đau nhức không thôi- Ơ Tôi làm gì đâu?- nó nói tỉnh bơ- Hơ bây giờ còn bày cái bộ mặt mặt vô tội đó, cô xem tác phẩm của mình đi- hắn định giơ chân lên thì - không xem, tôi chả làm gì sai hết- nó cười- Đồ ngang ngược chính cô làm tôi như vậy mà còn nói không hả- hắn cáu- Tôi đâu có làm gì? đừng có đổ oan cho dân lành- nó chớp chớp đôi mắt quay sang hắn làm hắn nghiến răng ken kén- Cô không làm gì mà tôi vác cái mặt đẹp trai này ra chỗ cô chắc, xấu lại còn bày đặt soang chảnh- hắn chành chọe- Hứ, đồ tự sướng, tôi chả làm gì cả- nó kiên quyết không nhận- không làm gì mà chân phải, chân trái tôi tự bầm tím lên- hắn - hừ có thể là anh bị đơ nên đi đứng không để ý à nhầm mù thì có rồi lại vấp phải cái bàn rồi bị ngã bầm chân trái rồi anh tức quá chân phải đá vào cái ghế không may đá mạnh quá lại bầm chân phải , đó tôi có làm gì đâu, - nó nói như chưa có gì xảy ra- Cô gây họa cho tôi lại còn xuyên tạc linh tinh, mắt tôi tinh lắm chưa bị vây bao giờ đâu, chỉ có cô mới thế- hắn cáu,lần này hắn nhịn không nổi, cái gì mà đơ, cái gì mà mù chứ, lại còn không làm chứ, thật là tức điên thật mà- Tôi bị thế bao giờ- nó cãi lý- Cần tua lại không- hắn vênh mặt lên- Cầ.
67 Ở căng tinNó lẽo đẽo đi theo phong liếc ngang liếc dọc sợ bọn bạn kéo tới ( chuẩn bị rồi) , vô thức kéo lấy áo phong làm phong giật cả mình, tuy đã tiếp xúc với con gái nhiều nhưng mà nó chạm vào cứ như bị điện giật, quay ra thấy nó đang run cầm cập, phong đứng lại vỗ vai nó- Quỳnh Anh! Quỳnh Anh!- phong vỗ vỗ vai nó liên tục- Hả- nó giật mình quay ra- Không phải sợ- phong trấn an nó- Không sợ sao được, bọn này chúng nó mà trêu thì có mà sang năm cũng không hết- nó bi thương- Có cách - phong cười- SAo- mắt nó sáng rực rỡ- Bây giờ quỳnh anh chỉ cần lơ đi lời nói của bọn họ, cứ ngồi nói chuyện với phong là ok ngay- phong nham hiểm - Liệu có được không- Nó rén- Yên tâm đi, nếu bọn họ nói mà quỳnh anh không nghe tức khắc chán thôi- phong cười- Bao nhiêu % - nó xác định lại- 99,99%- phong- thế còn 00,01% - nó ngang ( bó tay với bà này)- Thì chúng nó trêu quỳnh anh đến sang năm- phong tỉnh bơ- Này- nó cáu- Thôi cứ làm theo thế ok- phong cười cười- Ừ, nhờ cậy vào phong- nó vỗ vai phong quyết tâm vào chỗ ngồi- Quỳnh Anh ăn gì?- phong- Chị ơi cho em như cũ nhé- nó hét vang dội cả căng tin- Này!!!!! - phong vỗ vai nó- Hử- nó quay sang- Quỳnh anh định gọi cả cái bảng thực đơn hử- phong kinh hãi- Điên à- nó cáu- Không có gì, tưởng quỳnh anh gọi cả thực đơn- phong cười- đừng có nghĩ xấu người khác, lần trước gọi thế là để troll phong thôi- nó cười cười- ừ ừ - phong cười khổ, troll gì mà dã man thế, làm người ta cháy cả thẻ- Òa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - châu vỗ vai làm nó giật cả mình-.
68 Ở lớp- Hừ- hắn vừa đi vừa tức lòi ruột, nó thật biết cách trêu hắn mà, vào lớp ngồi phịch cái, lửa giận đang vụt lên, nhìn cái gì trong lớp cũng muốn ném bay hết, nhất là tên phong chỉ muốn ra bóp chết thì mới thỏa mãn- Gay cấn đây- duy đi tới ngồi cạnh hắn-.
69 Nhà Hắn- Thâm phết đấy- phong ngồi bôi thuốc dùm hắn, cười thầm trong lòng-. . . . . . . . . . - hắn không thèm nói vì vẫn còn ức vụ sáng nay- 1,2,3,4,5,6.
70 Tối đến tại nhà nó- King Koong- Cô là ai?- tên vệ sĩ- Tôi là em chị Quỳnh Anh- uyển nhã- Cô chủ không có em- vệ sĩ- Mở ra- uyển nhã cáu- Cô về cho- vệ sĩ - Hừ, các người được lắm, tôi gọi chị tôi- uyển nhã rút máy luôn- Alo - nó- Chị có ở nhà không?- uyển nhã vừa nói vừa lườm tên vệ sĩ- Có, em hỏi làm gì?- nó đang mải mê sắp quần áo- Em đang đứng dưới nhà chị, mấy bọn vệ sĩ khốn kiếp này không cho em vào- uyển nhã cáu- À, đợi chị tý- nó mặt hằm hằm phi xuống1 lúc sau, nó đứng trước mặt chục thằng vệ sĩ mà nó chắc rằng khốn nạn, thối nát nhất thế kỉ này, lúc nào cũng quản lí nó, cứ 8h mà nó không có ở nhà là y như rằng bọn điên này lại xông đi tìm khi nào được thì thôi ( theo nó là thế)- Tiểu.
71 Nhà hắnBọn bạn nó đã đến đông đủ , ngồi chờ nó mỏi hàm mà chả thấy tung tích nó, đang định gọi điện phun cho 1 bài thì nó lò dò đi tới lại còn bê theo con bé gì gì đó, do ở xa không nhìn rõ- Giờ mới tới- vân anh rống- So rỳ, tại hôm qua tao ngủ muộn- nó cười trừ- Em chào anh chị- uyển nhã cười chào hỏi lễ phép khiến châu nghiến răng ken két, chả hiểu lí do vì sao mà châu ghét con bé này da man, nhìn mặt nó là muốn xông tới sỉ vả cho 1 trận, nhưng phải nhịn, phải nhịn vì nó là em họ con bạn thân, châu mặt đỏ bừng bừng, nắm chặt nắm đám 2 tayCòn hắn dã man hơn châu nhiều, hắn ghét kinh kinh kinh khủng con bé này, đang hí hoáy đi chơi vui với nó ai ngờ nó lại lôi uyển nhã theo, mặt hắn giờ đen xì, sầm uất lại, như chuẩn bị có 1 cơn phong ba bão táp, mưa to, lốc xoáy vậy, tay hắn nắm chặt lại, gằn thành nắm đấm, kìm ném sự tức tối ( t/g cũng ghét con này, Hứ )- Sao mày lôi nhã đi cùng - vân anh từ tốn nói nhưng trong lòng đang bùng cháy, bùng cháy ( dập lửa dập lửa)- Cho nó đi cùng có sao đâu, cứ kệ đi- nó cười hơn hoa, làm bọn bạn nó nghiến răng ken két, duy chỉ có mỗi trường là không, bởi vì không biết mà- Thôi lên xe đi- phong ngồi lái xe - Ơ sao phong lái- nó ngơ ngác- Phong lái được yên tâm- phong cười- Gọi người khác lái, ở đó đường núi hiểm trở, à mà phong chưa đủ 18 tuổi chưa được cấp phép lái xe lên không được lái- nó vênh mặt lên nói như ra thánh chỉ, ai ngờ phong nghe theo rón rén xuống ngồi cạnh duyMà bọn bạn nó lạ nha, lên xe là ngồi vào cứ y như cái kiểu sắp xếp rồi ý, cứ chèn áp hắn với nó ngồi cùng nhau thôi àNó đành mặt xị ngồi cùng hắn, ấy vậy mà tên ngồi cạnh lòng thỏa mãn da man, nhưng miệng vẫn cứng nhắc không cười 1 tý nàoSơ đồ trong xe------------------------------bác lái xe-------châuhắn,nó--------uyển nhã, trườngduy,phong,đạt------ vân anh, nhi ------------------------------ Này em gái, em bao nhiêu tuổi- trường xí xớn- Em 15 tuổi- nhã cười- Kém Anh 1 tuổi, mình làm quen nhé- trường cười- Vâng -nhã cười, châu liếc qua gương nhìn xuống, mặt mày đen xầm lại, không nhịn được nữa - Vân anh ơi- châu với vân anh lưỡi sắc bén lắm nha, 2 loại này mà xong kiếm hợp bích thì thôi rồi, uyển nhã cứ chờ đi- Gì- vân anh hiểu được ý châu, cũng đang khó chịu trong lòng, nhân cơ hội này phải xỉ vả mới được, nhưng phải đợi châu nói vấn đề đã, chứ thế nào đây cuxngc hiều hết- Có anh vừa mới làm quen tao- châu nhếch mép, nói mắt vẫn dán vào điện thoại- Vậy hả-- vân anh hiểu được trong lời nói của châu, cười nhẹ 1 cái cực nham hiểm- Có nên đồng ý làm quen không ta- châu cười, nó dường như hiểu được ý 2 con bạn, mà lạ nha, chả hiểu 2 con bạn nó ghét nhã ở cái điểm gì không biết, nó lắc đầu, bây giờ nó mà bênh kiểu gì 2 con kia cũng.
72 Sau nửa ngày ngồi ô tô bọn nó cũng sắp đến sapa rồi, vân anh cứ hí ha hí hửng nhìn ra ngoài cửa sổ thấy cảnh đẹp ai ngờ đập mặt ngay thánh duy cũng đang nhìn ra ngoài, ngại quá đỏ mặt quay đi, Nhi thì cứ ngồi chat chit với đạt mãi từ lúc lên xePhong thì mặt mày đen xì, xầm uất, khi nhìn ra chỗ nó, biết sao không, là thế nàyNó thì vua chúa ngủ, ngủ mọi lúc mọi nơi, bất kì chỗ nào cũng có thể ngủ, sau 1 hồi vật vã với điện thoại, đồ ăn, truyện thì lăn ra ngủ như chết, ngồi trên xe mà, cứ gật ga gật gù, nghiêng hết chỗ nó đến chỗ kia, mắt cứ nhắm tít, cuối cùng dựa luôn vào vai hắn, lúc nó dựa vào vai hắn, hắn giật mình 1 cái, hoảng hốt nhìn xuống, thấy nó ngủ miệng cứ cười cười, hai má cứ hồng hồng, nhìn mà muốn cắn cho cái, "ay da mình đúng là điên mà" hắn tự nghĩ rồi gõ đầu cái, ngồi được 1 lúc thì đưa tay vén những sợi tóc ở trên mặt nó, rất nhẹ, cứ như sợ nó thức giấc, hắn cảm thấy vô cùng, vô cùng hạnh phúc, cũng tựa đầu vào sau ghế, nhắm tịt mắt lại ngủ luônNhìn tư thế hắn với nó ngủ thì đối với hắn quá là điều bình thường luôn, nhưng mà trong mắt đám bạn đen tối thì đó là hành động cực lãng mạn, đáng để cho người ta gato trầm trọng, nhân cơ hội hắn nó ngủ, châu cầm máy chụp bao nhiêu là kiểu, thấy vậy đám bạn nó cũng cầm máy chụp luônNó cứ tựa vào vai hắn ngủ, cứ vậy chìm trong giấc mộng đẹp nhưng không biết thức dậy sẽ sảy ra bao nhiêu tai họa đâyBên cạnh là uyển nhã, mắt nóng bừng bừng tưởng như có thể thiêu chết người, nắm tay chặt nghĩ thầm" chị dám cướp anh quân của tôi, chị cứ đợi đấy" vừa nghĩ vừa nghiến răng ken kétPhong ở dưới sắc mặt đen trầm trọng, tựa lưng ra sau, nhắm mắt lại cho đỡ bốc hỏa lên đầu, trên trán còn lấm tấm mồ hôi, phải nói phong đang rất kìm nén để không phải ra đấm cho hắn mấy cái1 lúc sau, chuẩn bị đến nơi thì.
73 Lúc sau- Cốc Cốc Cốc - Ai đó- nó mở cửa thò đầu ra- Phong đây, mọi người xuống đi chơi nào- phong cười- Đợi tý nhá, phong xuống trước chốc tôi xuống sau nha!- nó cười- Ừ, vậy đợi ở cửa chính nhé- phong cười- Cất đi, tối về ăn nốt, đi xuống thôi- nó căm tức khi nhìn 2 con bạn ăn ô mai của mình 1 cách vô lý - Đợi tý- châu với vân anh dường như không thể cưỡng lại được, ngồi lì đó ăn-.
74 Nhà hàngNó sau khi chơi đã đời thì bây giờ về phải lấp đầy cái dạ dày đã rồi mới chơi tiếp, ngồi phịch xuống ghê khẩn trương cầm thực đơn khua tay múa chân, chỉ loạn xạBọn bạn nó ngồi im để cho nó chỉ, thật ra là rất yên tâm khi giao cái thực đơn, chắc chắn là không bị chết đói, mà lại còn ăn đã mồm nữa chứ, dù sao đi nữa mình cũng là con gái phải uyển chuyển thục nữ, nếu ăn khỏe chỉ mấy đứa đi với nhauu mới lộ bản chất, nhưng mà đi đông thế này thì cứ im re, muốn ào ra cầm cái thực đơn lắm nhưng mà sợ mất hình , chỉ cười cười để cho nó chọn, vốn dĩ nó cũng chả có cần mấy cái thứ vớ vẩn như con gái phải hiền lành, thục nữ, duyên dáng điều nó cần là đói là ăn, khua tay múa chân cho khỏe, chứ cái kiểu đi đứng lúc nào cũng dè dặt khép kín thì quả là khó chịu, Chả cần để ý đến đứa nào hết lôi cái thực đơn quyét 1 lượt hô to- Chị cho em tất cả những gì trong thực đơn này- nó cười đưa thực đơn cho nhân viên, chị nhân viên kinh hãi rồi đơ đơ đi vào bên trong- Hả???????????- đồng thanh kinh hãi- Lại nữa hả - phong kinh hãi- Ừ, đói lắm - nó lấy tay xoa xoa bụng mặt nhăn nhó để tạo cảm giác cho người bên cạnh là nó đang verry verry đói- LỢN- hắn nhếch mép, mà hắn phục tài ăn của nó đến sát đất, lần nào nó cũng ăn rõ là khỏe nha, bao nhiêu cũng tẩn hết, làm tốn tiền quá, phải chỉnh mới được,( cơ mà nó ăn vào máu không chỉnh được đâu anh ạ )- Kệ tôi, không ăn được gato à- nó vênh mặt- Hừ, tôi không chấp nhặt cái chuyện ăn uống - hắn cáu- Có mà không chấp nổi- nó hất mặt- Cô.
75 - Tý nữa lên tầng lấy áo mặc vào rồi đi ra ngoài chơi, đêm về ở đây rét lắm đó- hắn quay sang nhìn nó,-. . . . . . . . . . - nó trợn tròn mắt nhìn hắn- Sao thế- hắn nhíu mày, chẳng lẽ vừa rồi mình nói sai ở điểm gì sao- Anh nhắc lại đi, tôi chưa nghe rõ- nó làm bộ dạng khó hiểu- Chốc cô lên mặc áo ấm vào rồi đi xuống chơi, đêm ở đây rét - hắn cau mày, mình có ý tốt mà lại.
76 Nó hoảng sợ men đi theo con đường điện thoại chỉ lối, càng đi càng vắng vẻ, càng âm u, càng rét đến thấu xương, tay chân run bần bật, đôi môi vừa nãy đỏ hồng nay đã tím bầm đôi lúc run lẩy bẩy, gió cứ rít cứ rít từng cơn lạnh buốt, mưa cứ rơi rơi lặng lẽ thấm vào áo, càng tăng sức lạnh, Hắn lẽo đẽo đi theo nó, sao người nó trắng bệch thế, tay cứ run run, nhất định đang rất lạnh rồi, hắn muốn tới gần khoác thêm áo cho nó, nhưng sợ nó biết đi theo nó sẽ mắng và không nói chuyện với hắn nữa nên hắn thôi, bước chân nhẹ nhàng ngắn ngủi, đầy quan tâm nhưng mà bị vướng phải cành cây đáng chết, mải lo cho nó mà hắn quên không né tránh, áo vướng vào cây, hắn quay đầu lại gỡ áo ra, nếu như bình thường hắn vứt luôn nhưng bây giờ đang hoang vu không người nơi lạnh lẽo rét buốt chiếc áo rất quan trọng, cho dù nó rẻ hay đắt, chiếc áo này để cho nó mặc ấm, nên không thể vứt đượcĐi được 1 lúc, khi đến chỗ dấu đỏ đánh dấu trên điện thoại, nó kinh hãi đứng trước vực, uyển nhã ngã xuống đây sao không thể nào, nó khom lưng tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé, đôi môi tím ngắt lấy điện thoại ra gọi giọng nói rất nhẹ dường như đang cắn răng chịu rét- Nhã Nhã- nó- chị quỳnh anh chị quỳnh anh, em sợ em sợ, lạnh lắm rét lắm- tiếng từ điện thoại rơi xuống vực phát xa- em ở chỗ nào- nó căn răng nói, hiện giờ nó rất lạnh, cả người như đông cứng lại- em sợ em sợ quá- tiếng từ điện thoại vụt tắt- nhã nhã, từ đã - nó gấp gáp khi nghe tiếng điện thoại tắt, vội vã khom lưng xuống tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé của nhãUyển nhã bước tới từ phía sau nó, lúc này con bé đâu có khổ cực, đâu có rét đâu có rơi xuống vực trên người nó còn có cái áo bông ấm áp cơ mà , uyển nhã đặt chế độ ghi âm , để máy đằng sau hốc cây dưới chân nó, cười khểnh 1 cái, cười nhẹ nhàng " Chào chị" uyển nhã nghĩ thầm rồi nhẹ nhàng dùng lực vô cùng nhẹ nhàng ẩn nó, rồi cười lùi bước về xe ô tô phóng đi luôn- AAAAAAAAAAAAAAAAA- chỉ 1 lực vô cùng nhẹ có thể ẩn được nó, nó kiệt sức rồi, nó rét lắm, cả người không còn sức lực, nó cảm giác rơi xuống, đau đớn, hoảng sợ , nhưng đêm tối âm u này ai cứu nó ( có anh quân.
77 Khách sạnUyển nhã nhếch mép cười đểu, cởi bỏ áo lông ngoài, vò tóc cho hơi rối, lấy chai nước dội vào người, quyệt chút bùn vào quần áo, rặn ra vài giọt nước mắt, bây giờ nhìn uyển nhã vô cùng đáng thương, cực khổ sởUyển nhã lấy xong tinh thần, khóc vài giọt nước mắt rồi đi vàoCả bọn đang sốt ruột đợi nó về, bây giờ cũng nửa đêm rồi, trời bắt đầu mưa mà không thấy nó đâu, ai cũng lo lắng đứng ngồi không yên, thì uyển nhã bước vào, trước mặt bọn nó là đứa con gái, đầu tóc lộn xộn, người ướt nhẹp, chân tay lấm bùn, mắt đỏ hoe, cả người run cầm cập, lạnh buốtNhã đây, vậy thì nó đâu, rõ ràng nó bảo đi tìm nhã thì nó cùng về chứ???????????? châu hốt hoảng đi tới túm vai uyển nhã lắc dữ dội- Quỳnh anh đâu- châu mắt tóe lửa bóp chặt vai nhã khiến nó đau điếng- em.
78 May mà chạm môi nhé, nếu mà hôn thì hắn nó chắc đơ nửa ngày,Nó ngại quá quay mặt đi cho bớt đỏ, vỗ vỗ vài cái cho đỡ, ai ngờ tay mình còn nóng hơn, cố gắng điều hòa lại nhịp thở cho ổn định, ổn định lạiHắn im như tượng, mặt không cảm xúc đỏ tưng bừng, rõ ràng chỉ là đùa nó thôi mà, chỉ trêu thôi, ai ngờ dí sát vào mặt nó, thì chỉ muốn được chạm vào da thịt mềm mại, cái môi đang vểnh lên vì tức, không tự chủ được cúi xuống chạm môi nó, đang chuẩn bị chìm đắm trong cơn say mê, định hôn thì nó đẩy ra, chao ôi, phũ quá, ngại quá, lần đầu tiên có người phản bác lại mình, ơ sao mặt mình nóng thế, có gì đó không ổn, ngại quá, ngại quá ( đàn ông hôn thôi mà cũng ngại )Sau 1 hồi vật vã, cả không gian bao trùm tĩnh lặng, nó không nói, hắn cũng chả mở mồm, im trong im lặng, tràn ngập trong ngượng ngùng, mãi 1 lúc sau nó đứng phắt dậy, nói- Chúng ta về thôi, muộn- nó ngại nhưng vẫn phải nói- Ừ Ừ- hắn gật đầu như thiểu não, bây giờ hắn đơ, nói gì cũng gật gù thôi- AAAAAAAAAAAAAAA- nó đứng phắt dậy, đi được 1 bước thì ngã lăn quay kêu réo lên vì đau- Sao vậy- hắn hết đỏ mặt luôn, chạy ào tới đỡ nó- đau quá- nó mếu máo nhìn xuống chân, đau đúng là đau dã man luôn- để tôi xem- hắn kéo cao quần nó lên, nhìn xuống cổ chân trái, chân tím bầm, lại còn rướm máu, hắn hơi chạm vào thì nó kêu oai oái, lị còn đỏ hoe mắt chứ, hắn nhìn thôi mà cũng đau lòng lắm, chắc nó đau lắm đây, hôm qua ngã như thế mà hắn tưởng nó không làm sao, định chắp tay phục nó như thần thì nó lại bị như vầy, ngước lên nhìn nó, mắt nó còn có 1 lớp sương ảo ảo, tròng mắt đỏ hoe mặt méo vì đau-Trật gân rồi- hắn phán câu lạnh ngắt-.
79 - No quá- nó ngả người về đằng sau ghế, nhắm mắt lại tận hưởng, khoảnh khắc đó hắn quay ra ngắm nhìn nó cười thầm 1 tiếng, nếu như mình mà là người yêu thì khoảnh khắc này chắc được hôn nó cái chụt vào má ( muốn thì tỏ tình đi)- Chúng ta về đi- nó cười cười, tóc rối khẽ tuột buông xuống, - Ừ- hắn cũng cười nhưng nụ cười này hiền dịu và mang đầy nét cưng chiều hắn vừa nói vừa vén sợi tóc buông xuống của nó, cười tươi với nó làm nó giật nảy mình, Nhận ra sự biến đổi của nó và hành động hết sức sến của mình, hắn rụt tay lại, thu hồi ánh mắt cưng chiều- Cô lên tôi cõng- hắn khom lưng xuống- tôi hết đau rồi- nó cố ý từ chối, thật ra vừa nãy nó ngại, nó nặng mà bắt hắn cõng như vậy tội lắm, lại còn vừa cõng 1 đoạn đường dài, giờ lại cõng tiếp thì.
80 Nó không khóc nhưng lòng uất ức, mặc kệ chân đau buốt, bước đi nặng nhọc , lê thê từng bước, dưới chân máu vẫn chảy đầm đìa , tím bầm, đau đớn nhưng sao đau bằng lòng nó, nó khựng lại, từ trước tới nay nó chưa bao giờ thừa nhận tình cảm nhưng sao nó lại thấy khó hiểu quá, sao mỗi câu nói của hắn làm nó uất ức đến vậy, đang mải mê suy nghĩ lung tung thì ẦM.