41 Dịch giả: Hương Ly
Đã 9 giờ tối, Triệu Thiết Dân vẫn ở lại đơn vị làm thêm.
Bác sĩ pháp y Trần bước vào văn phòng, giao cho anh một tập tài liệu, nói: “Kết quả giám định tờ giấy đó đã có rồi, tờ giấy, mực, máy in đều hoàn toàn thống nhất với tờ giấy mà trước đây hung thủ đã để lại.
42 Dịch giả: Hương Ly
"Đội trưởng Lâm, chào anh!”
Có mấy tiếng gõ cửa vang lên, Lâm Kỳ ngẩng đầu lên, ở cửa xuất hiện một người đàn ông trung niên tầm bốn năm mươi tuổi, đeo một cặp kính rất tinh tế, ánh mắt anh dừng lại trên khuôn mặt người đó một lúc, tiếp đến trên mặt tràn ngập sự kinh ngạc.
43 Dịch giả: Hương Ly
Hôm nay là thứ bảy, chập tối, Lạc Vấn khoác túi xách, xuất hiện trước cửa quán mì. Vẫn như thường lệ, ông giả vờ vô tình đứng ở bên đường, nhìn quanh một lượt, không phát hiện ra nhân vật theo dõi khả nghi, bèn thản nhiên bước vào trong quán.
44 Dịch giả: Hương Ly
Sau khi chia tay với Nghiêm Lương, Lạc Vấn cúi đầu quay trở lại con đường vừa đi. Khi đi đến công viên nhỏ bên sông, nhìn thấy Quách Vũ đang bước chậm rề rề tới.
45 Dịch giả: Hương Ly
Triệu Thiết Dân mặc thường phục, bước thẳng vào văn phòng làm việc của Nghiêm Lương, lướt nhìn qua mấy người thạc sĩ mà Nghiêm Lương đang hướng dẫn, hạ giọng nói: “Tôi có điều cần nói với anh.
46 Dịch giả: Hương Ly
Tối đó, trong phòng làm việc của Triệu Thiết Dân, Dương Học Quân nói với ông về kết quả kiểm tra thi thể Tôn Hồng Vân lần hai của bác sĩ pháp y Trần.
47 Dịch giả: Hương Ly
◄○►◄○►◄○►
Chương 46
Buổi trưa, quán mì mở cửa bán hàng, nhưng trọng điểm kinh doanh của một ngày là vào buổi tối, lúc này đây, trong quán chỉ có thưa thớt vài thực khách.
48 Dịch giả: Hương Ly
“Tôi muốn thảo luận với anh một chút về khả năng liên quan đến vụ án giết người của Chu Tuệ Như và Quách Vũ. ” Trong văn phòng làm việc của Lâm Kỳ, Nghiêm Lương ngồi đối diện, uống một cốc nước mát.
49 Dịch giả: Hương Ly
Chập tối, Lạc Vấn khoác túi xách, dẫn con chó nhỏ, đi dọc theo phần đường dành cho người đi bộ trên con đường ven sông.
Chú chó nhỏ cứ mỗi lần đi đến một gốc cây, đều dừng lại ngửi một lúc, sau đó hào hứng để lại chút nước tiểu nhằm đánh dấu.
50 Dịch giả: Hương Ly
Chín giờ rưỡi tối, Chu Tuệ Như nhận được cuộc điện thoại gọi đưa đồ ăn đến nhà của Lạc Vấn. Sau khi chuẩn bị xong, vội vàng đi về phía nhà ông.