81 Ông chủ cố gắng hết sức sửa cầu chì nhưng vẫn không thành công, điện vẫn không sáng, cũng không biết tủ điện bị hư gì nữa. Đám bạn vẫn tụ tập quanh cây nến, được thêm một lát liền giải tán, ai về phòng người nấy.
82 Dương Miên Miên im lặng một lúc lâu sau mới nói: “Thật ra, chúng ta không còn cách nào khác. Tuy rằng cách tốt nhất là quay trở về nhưng thật đáng tiếc bây giờ trời mưa quá lớn chúng ta lại không biết đường đi, do đó cũng chẳng thể nào thuận lợi thoát khỏi khu rừng này.
83 Khi Kinh Sở đến nơi, trời vẫn còn mưa như trút nước. Phương Viễn đang cùng các cảnh viên chuẩn bị kỹ càng, dự định sẽ nhờ bên kiểm lâm dẫn đường lên núi.
84 Ngay từ đầu, Dương Miên Miên đã từ bỏ ý định đối đầu với tên Ngô Chí Hoa. Trong tay hắn có súng, lại là đàn ông, nên dù gì thì gì cô vẫn nằm thế yếu. Muốn thắng chỉ có một cách duy nhất là tự tìm một phương thức khác, có thể đánh một lần là thắng, hiện tại toan tính trong đầu cô là chính tìm được cơ hội ấy.
85 Dương Miên Miên cảm giác mình vừa nhắm mắt một cái, mở mắt ra đã thấy nằm trong bệnh viện. Trên mu bàn tay cô gắn kim truyền dịch, trong phòng bệnh cực kỳ yên tĩnh.
86 Dọc đường đi Dương Miên Miên cố gắng không suy nghĩ đến việc ai đưa cơm cho Kinh Sở khi cô còn hôn mê, nói không chừng lại ăn cơm ở bệnh viện thôi. Tuy nhiên suy nghĩ này chỉ là tự mình dối lòng.
87 Qua thật lâu, Kinh Sở trả lời: "Tiểu Dương!”"Dạ?""Nếu có một ngày như vậy, anh làm sao cam lòng liên lụy đến em". Bồn tắm trong nhà Kinh Sở cũng khá lớn, anh kéo tay Dương Miên Miên để cô ngồi đối diện mình, người con gái ấy chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình và quần lót, lúc này ngồi trong bồn tắm, toàn bộ người ướt đẫm, chỉ tiếc, không lộ ra đường cong (bởi vì không có, cho nên thực sự là một câu chuyện bi thương).
88 Dương Miên Miên kéo tay của anh, hỏi ngược lại: "Em và anh ở cùng nhau, anh tại sao phải sợ?" Cô nhìn thẳng vào mắt anh: "Anh bảo vệ em, em cũng bảo vệ anh, chúng ta cùng ở một chỗ, không tốt sao?"Kinh Sở im lặng mấy phút, thở dài: "Miên Miên, không cần vì chuyện này mà lựa chọn sai lầm, em suy nghĩ một chút đi tuy rằng tâm lý học là chuyên ngành tốt nhất Nam Đại , nhưng nếu như em không thích, em sẽ chọn nó sao?"Dương Miên Miên ngồi trên đùi anh ,hôm nay Kinh Sở mặc bộ đồ ở nhà, không có nút áo để cô nghịch, cô tức giận lấy tay nhéo vào eo của anh, không nói lời nào.
89 Edit: Tịch LiêuDương Miên Miên hung dữ trợn mắt liếc nhìn chúng nó một cái, quay đầu đi chỗ khác nuốt nước mắt vào trong: “Vậy tùy các em, thích làm gì thì làm.
90 Dương Miên Miên tiếp tục ghi chép, đến khi viết được đã kha khá, dưới lầu rốt cục cũng im lặng. Thời tiết bên ngoài cũng bắt đầu hạ nhiệt. Cô quyết định nhân lúc này nhanh chóng làm hết những bài cần làm, tránh việc ngày mai trời lại nóng đến mức không muốn động đậy.
91 Bởi vì tốc độ chậm chạp của Đồng Hân, mà chờ đến khi tới được gian đồ cổ của cậu nhỏ Đặng Mạn Linh, Dương Miên Miên đã có cảm giác làn da của mình bị phơi đến muốn tróc ra.
92
Ngà ngà say khiến Dương Miên Miên cảm giác bản thân như được nữ thần may mắn chiếu cố.
Đầu tiên Dương Miên Miên nghiêng đầu nhìn anh trong chốc lát, nhớ lại bộ phim đã xem qua, cô nghĩ bọn họ đã qua hoàn thành xong bước hôn hôn sờ sờ, bây giờ chỉ cần đi vào công việc tiếp theo.
93
Từ sau khi cùng Kinh Sở đột phá phòng tuyến cuối cùng, gần đây cái đuôi phía sau Dương Miên Miên càng vểnh cao hơn, khiến đám bạn thân hết sức khinh thường: “Dương Miên Miên này, Kinh Sở ăn cậu mà, sao cậu vui như cậu ăn anh ấy thế?”
“Tất nhiên là mình ăn anh ấy.
94 Ngày đầu tiên lên đường, Dương Miên Miên liền tỏ ra vô cùng phấn khích, bọn họ ngồi ghế EMU (loại ghế như trên máy bay), toa tàu loại hai, Tùng Tuấn vừa lên xe đã không thấy bóng dáng, lúc xe khởi động mới lật đật trở về: “Mẹ nó cái đám khốn nạn kia ngồi khoang thương nhân!”
“Vé kia đắt!” Dương Miên Miên đặc biệt lạnh nhạt trả lời.
95 Nghĩ tới nghĩ lui,Dương Miên Miên quyết định dùng biện pháp đơn giản mà thô bạo,liền tính bị phát hiện ra không thích hợp cũng không tìm ra biện pháp nào tốt hơn.
96 Dương Miên Miên cơm nước xong lại chơi một lát di động, suy nghĩ vẫn là không tự chủ được mà phiêu hướng về phía bom phạm.
Hiện tại, Kinh Sở bọn họ hẳn là đang cấp tốc mà nghĩ cách xử lý đi, khoảng cách đến trạm dừng xe tiếp theo còn có đại khái khoảng nửa giờ, nếu bom phạm lựa chọn ở đoạn thời gian này nhấn kíp nổ, tất cả mọi người đều đến chơi xong.
97 Trước khi đi tìm Kinh Sở,Dương Miên Miên lại đi một chuyến đến WC, mặc dù có thanh âm đoàn tàu chạy làm che đậy, nhưng là Dương Miên Miên vẫn là thực mau nghe thấy được tích tích tích thanh âm.
98 Thường Nhạn một bên làm Bạch Bình cấp Dương Miên Miên phát chú ý hạng mục công việc, về phương diện khác cấp Kinh Sở gọi điện thoại.
Kinh Sở nhận được điện thoại thời điểm thực sự hết chỗ nói rồi: “Nàng nói người bị tình nghi an vị ở nàng đối diện cùng nàng nói chuyện phiếm?” Đây là cái gì số phận, bọn họ ở chỗ này cực cực khổ khổ tra án, nhưng nàng ngồi ăn một bữa cơm đều có thể gặp phải người hiềm nghi?
“Đúng, nàng còn muốn ta chuyển cáo ngươi, kêu ngươi tạm thời đừng trở về, cái kia nghi phạm giống như thích nàng.