Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tối Chung Lưu Phóng

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 110
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Tạm dịch: Cuộc lưu đày cuối cùngThể loại: quân đội văn, cường cường (hỗ công), 1×1, H tả sơ sơ , HEEdit: CloverTác giả viết câu chuyện về quân đội nên hai nam chính sẽ là cường x cườngAi là Lương Thượng Quân? Đó là niềm kêu hãnh của Lục quân Tây Bắc, Đại đội trưởng của lực lượng tân binh ở Hara.

Danh sách chương Tối Chung Lưu Phóng


Quyển 2 - Chương 14

81 Cưng à, buông súng xuống, không được nhúc nhích”

Mũi dao lạnh giá chạm vào làn da, khiến Lương Thượng Quân thoắt cái tỉnh táo lại.

Anh không làm ra bất kỳ hành động phản kháng nào, yên lặng hạ súng xuống, đối phương nhích lưỡi dao gác trên cổ anh ra một chút, Lương Thượng Quân hít sâu một hơi: “Nếu tôi run tay nổ súng…”

“Vậy thì chúng ta ôm nhau cùng chết”

Hơi nóng lượn lờ bên tai Lương Thượng Quân, anh mất tự nhiên nghiêng đầu qua, nhưng vùng vẫy trong phạm vi bị áp chế cực nhỏ là chuyện vô ích.


Loading...

Quyển 2 - Chương 15

82 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên sân huấn luyện đấu vật, tiếng rên rỉ vang không ngừng, thây chất đầy đồng.


Quyển 2 - Chương 16

83 Kỷ Sách nghe anh thề thốt cam đoan như vậy cũng không định truy cứu tiếp nữa, nhớ ra gần đây anh bị A Tàng đánh cho tàn tạ, bèn trêu: “Sao rồi, giao thủ với A Tàng có cảm tưởng gì không?”

Lương Thượng Quân đặt hết sức nặng của phần đầu lên vai Kỷ Sách, cảm giác mệt mỏi nhanh chóng xâm chiếm ý thức anh, nghe hắn hỏi câu này, anh mơ mơ màng màng đáp: “Anh bớt phách lối giùm, ờ, tôi thấy anh cũng đánh đâu có lại cậu ta”

Kỷ Sách túm cổ áo kéo anh ra, thấy anh sắp sửa đi vào cõi tiên rồi, bèn ném anh lên giường, dùng lòng bàn tay vỗ mạnh lên eo anh.


Quyển 2 - Chương 17

84 Ba Hoa rất uất ức. Hắn không hiểu tại sao tự dưng mình lại bị bạn Vưu Vũ ghét bỏ.

Bắt đầu từ sáng sớm nay, Vưu Vũ không thèm đếm xỉa tới hắn, trừ lúc huấn luyện bắn có liếc nhìn thành tích của hắn ra, thì không còn nhìn hắn lần nào nữa.


Quyển 2 - Chương 18

85 Sửa sang lại tâm tình xong thì mặt trời đã xuống núi, Lương Thượng Quân xách mớ Coca còn lại về phòng ngủ, chia cho mỗi người một lon, do dự một hồi rồi anh đưa qua phòng đối diện.


Quyển 2 - Chương 19

86 Học viên không muốn lái máy bay không phải là tay súng giỏi.

Sau khi bắn gục đối thủ cuối cùng trong cuộc chiến đường phố, Khuất Tử bèn đi tới tiểu đội bay trình diện.


Quyển 2 - Chương 20

87 Không còn sức nữa. Tâm lý muốn phản kháng tiếp, nhưng không tài nào làm thân thể cử động được.

Đây là lần thứ mấy bị áp chế rồi? Chính Vưu Vũ cũng không nhớ rõ, cậu chỉ biết mình đã dốc hết năng lực ra đối chiến với Kỷ Sách, nhưng chiêu thức của tên đó nếu nói lợi hại, chi bằng nói quỷ dị.


Quyển 2 - Chương 21

88 Đưa mắt nhìn Vưu Vũ đi xong, Kỷ Sách nhịn không được cắn một cái lên gáy Lương Thượng Quân.

Lương Thượng Quân cứng người lại, lập tức đẩy hắn ra, mắng: “Chốn công cộng nhe!”

Kỷ Sách cười to, kéo Lương Thượng Quân chạy ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Nhanh nhanh nhanh, tôi phải thật thật quý trọng mới được”

Lương Thượng Quân ù ù cạc cạc: “Quý trọng cái gì?”

“Quý trọng lời tỏ tình chân thành của mẹ tụi nhỏ, bạn Vũ phải dùng một bụng giấy vụn và vai phải bị thương để đổi về đấy”, Kỷ Sách vô sỉ nhại lại giọng Lương Thượng Quân: “Anh thích anh ta, muốn kề cận bên anh ta ~”

Mặt Lương Thượng Quân thoắt cái nóng bừng, anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Kỷ.


Quyển 2 - Chương 21-2: Phiên Ngoại 5

89 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đoàn trưởng đại nhân thân khải*:[*lời đề nghị chính tay người nhận thư mở ra (và không lộ liễu công bố nội dung ra ngoài)]

Đoàn trưởng đại nhân tôn kính, căn cứ vào cuộc khảo sát tường tận hơn một tháng qua, nay tôi sẽ đem hết thảy tình huống chịu ngược, à không, tình huống huấn luyện của binh sĩ Hara tại trường quân đội 313 báo cáo cho ngài.


Quyển 2 - Chương 22

90 Đây là một buổi sáng đáng ghi chép vào sử sách của lớp đặc huấn.

Bởi vì buổi sáng này được trao cho một người có ý nghĩa đặc biệt, chính là “Nhân vật quan trọng” mà Hiệu trưởng nhắc tới trong buổi tối hôm trước.


Quyển 2 - Chương 23

91 Lô Vi giảng dạy họ lý thuyết ba ngày liên tiếp. Không thể không nói, đối với nhiệm vụ sắp tới, cô tường tận hơn những gì họ từng hiểu trước đây rất nhiều.


Quyển 2 - Chương 24

92 “Danh từ gì?”

“Bụi gai bạc”

“Đ* má!” Lương Thượng Quân hung ác chửi thề một tiếng, “Quỷ mới biết nó có nghĩa gì! Các người có thể nào đừng đụng chuyện gì cũng hành hạ tôi được không? Tôi không phải gián điệp, tôi là tù binh! Một thằng tù binh thì có thể tiếp xúc được bao nhiêu chuyện!”

Trong lòng dâng tràn sự chống đối mạnh mẽ, bị kẻ địch đe nẹt là một chuyện, nhưng bị người mình uy hiếp lại là chuyện khác, cộng thêm nỗi căm ghét cực đoan đối với loại thuốc, làm Lương Thượng Quân muốn nôn mấy bận.


Quyển 2 - Chương 25

93 Lương Thượng Quân suy đi nghĩ lại lời nói của Lô Vi, cô ta nói về quá khứ của Kỷ Sách, là nơi anh chưa từng chạm vào, điều này khiến anh có cảm giác rất lạ lùng, vừa phấn khích, cũng vừa xen chút ghen tuông.


Quyển 2 - Chương 26

94 Vu Tiểu Bắc theo sát sau lưng Trần Công.

Cánh rừng này tuy địa hình phức tạp, nhưng họ đã đi qua vô số lần rồi, nào huấn luyện, nào chơi đùa đều vào khu rừng này lăn lê đủ kiểu, mấy học viên lớp đặc huấn mới tới không bao lâu đó tuyệt đối không thể hiểu rõ nơi này hơn họ được.


Quyển 2 - Chương 27

95 Họ rốt cuộc là người như thế nào?

Trong lúc khởi hành, Lương Thượng Quân không khỏi nhớ tới hai thiếu niên tụt đội kia, anh nhìn họ từ đằng xa, nhưng nhìn không ra họ có tính toán gì.


Quyển 2 - Chương 28

96 Lương Thượng Quân đá Ba Hoa một cước: “Lề mề cái gì! Đi mau!”

Ba Hoa lảo đảo nhảy một bước, xoa xoa mông tủi thân chạy tới trước tiếp tục dò đường.


Quyển 2 - Chương 29

97 “Tôi quên mất một chuyện!”

Nói xong Lương Thượng Quân mặc kệ Ba Hoa và Cung Trì hãy còn ngơ ngác ở một bên, vác trang bị lên chạy vội về phía trường quân đội.


Quyển 2 - Chương 30

98 Kỷ Sách khép tài liệu lại, đặt lòng bàn tay lên hốc mắt che khuất ánh mặt trời.

Đọc chữ khi đang ngồi xe xóc nảy đúng là một việc rất hại mắt cũng rất hao tổn tinh thần, nếu có thể, hắn cũng muốn ném hết những gì nhìn thấy ra sau đầu, nhưng hắn làm không được.


Quyển 2 - Chương 31

99 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phạm tội phản quốc?

Cha mẹ Kỷ Sách?

Phản quốc? Phản quốc?!

Lương Thượng Quân chỉ cảm thấy trong não mình vang ầm một tiếng, giống như có thứ gì đó nổ tung, nổ thành một vùng trống rỗng.


Quyển 2 - Chương 32

100 Kỷ Sách hơi cứng người, sau đó nhếch khóe miệng cười tự giễu, thả lỏng thân thể dựa vào lưng ghế.

Lô Vi vuốt vuốt tóc, mím môi không nói gì.

Lương Thượng Quân cảm thấy khó chịu giống như ăn quá nhiều dẫn tới dạ dày thõng xuống.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Phi Tử Cố Ngữ Hệ Liệt

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 35



Thư Tình Của Kỵ Sĩ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Mỹ Sắc Liêu Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24


Minh Thần - Mặc Hắc Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Yên Nguyệt Ca

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Tư Nhân Cảnh Khuyển

Thể loại: Đam Mỹ, Trinh thám

Số chương: 24



Dã Miêu Tuần Dưỡng Pháp

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 47


Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 131