61 Vào một ngày tháng 11, thời tiết dĩ nhiên đã chuyển lạnh, sáng sớm, An Cách Nhĩ cuộn tròn trong chăn, nghe tiếng chim kêu líu ríu bên ngoài, miễn cưỡng không muốn dậy.
62
Buổi chiều, An Cách Nhĩ cùng Mạc Phi còn có Oss, ba người lái xe tới vòng cua ma quỷ trong truyền thuyết.
Hạ Tề với Hạ Phàm còn có Cửu Dật đang lúc rảnh rỗi nghe ba người bảo đi điều tra vụ án ma quỷ, nên cũng vui vẻ đòi đi theo.
63
An Cách Nhĩ bọn họ sau khi tới bệnh viện tâm thần, liền phát hiện ra bệnh viện này rất cũ cũng nhỏ, nghe nói đã mấy chục năm rồi.
Cửu Dật bọn họ vừa nghe nói tới bệnh viện tâm thần, cả đám lập tức cảm thấy hết hứng thú, trên đường đi, lén lái sang đường khác, trốn.
64
Sau khi An Cách Nhĩ kể xong câu chuyện, Mạc Phi cảm thấy tư duy không được rõ ràng lắm.
“An Cách Nhĩ. ” Mạc Phi nói, “Có phải rất trùng hợp không?”
An Cách Nhĩ cười cười, “Mạc Phi, trên thế giới này không phải cái gì cũng là trùng hợp.
65
An Cách Nhĩ cùng Mạc Phi tới trại an dưỡng, gặp Emma.
Emma đang ngồi uống trà đọc sách, thấy An Cách Nhĩ liền mỉm cười nghênh đón, “An Cách Nhĩ!”
An Cách Nhĩ cười cười bước tới ôm bà.
66
Trên đường rời khỏi trại an dưỡng, An Cách Nhĩ luôn luôn ngẩn người, Mạc Phi cảm thấy có chút không đúng, lên tiếng hỏi, “An Cách Nhĩ, làm sao vậy?”
“Ân.
67 Ngày hôm sau, An Cách Nhĩ và Mạc Phi chuẩn bị một ít hành lí, mang theo Ace và Cửu Dật, dựa theo địa chỉ Emma đưa, đi tới giáo đường ở một thành phố hẻo lánh ở ngoại ô.
68
Lời nói của Black JK làm cho sắc mặt An Cách Nhĩ hơi biến đổi.
Cửu Dật nhấc mi, nhìn nhìn Mạc Phi và An Cách Nhĩ bên cạnh, tình huống so với hắn tưởng tượng còn tệ hơn.
69 Tối hôm đó, Laila chuẩn bị cho mọi người một bữa ăn cũng coi như là phong phú, đương nhiên, chỉ có bánh mì, salad, một ít jăm-bông, thịt bò cùng một phần trứng cuộn.
70
Mạc Phi mở cửa ra, chính là bọn người đánh bài lúc nãy.
Bọn họ nhìn thấy vết máu trên tay Mạc Phi cùng sắc mặt tái nhợt, ngây ngẩn cả người, hỏi, “Laila với Jack cũng…”
Mạc Phi gật đầu, vẻ mặt mờ mịt nhìn bọn họ, “Chuyện gì đã xảy ra?”
“Thần chết!”
Trong đó có một người ôm đầu hét, “Có phải là thần chết không?!”
An Cách Nhĩ và Cửu Dật là hai người hoàn toàn không tồn tại, An Cách Nhĩ gật đầu với Cửu Dật, Cửu Dật ra khỏi nhà, không lâu sau thì trở lại, nói với An Cách Nhĩ, “Mọi người chưa chết, chỉ là kỹ thuật hóa trang thôi.
71
“An Cách Nhĩ, sai lầm gì?” Mạc Phi hỏi.
“Suy nghĩ của chúng ta sẽ biến hóa theo không gian. ” An Cách Nhĩ nói, “Ví dụ như, chúng ta phát hiện một căn nhà đang mở cửa, chúng ta sẽ bước vào trong, nhìn quang cảnh phòng khách hỗn độn, suy nghĩ đầu tiên chính là có trộm.