21 Dọc theo đường đi, lại thu phục vài yêu vật, nhìn nội đan trong lòng càng ngày càng nhiều, còn thiếu vài cái nữa là đủ một trăm viên để cứu Chấp Minh, nhưng trong lòng hắn không còn cảm giác vui mừng cùng cao hứng như lúc trước.
22 Tố Ninh bị hắn rống ngẩn ra, lập tức khẽ cười lên, nói:“Sau này còn có cơ hội ngủ, nếu ngươi không muốn nghe ta nói, không bằng làm một chút gì đó cũng tốt…… Khụ khụ…… Tuyên Tuyên, không phải ngươi nói…… Muốn ôm ta một lần mới cam tâm sao, tại sao chậm chạp không động thủ?”
Ta sợ ngươi làm được một nửa liền tắt thở! Khổng Tước hung tợn nhìn hắn, lại phát hiện mình không thể mắng ra miệng.
23 Hắn dựa vào cái gì mà khiến mình động tâm rồi lại rời khỏi mình.
Khổng Tước cắn răng, kéo Tố Ninh vào lòng, cảm giác lạnh như băng khiến hắn run nhè nhẹ một chút, hắn liền niệm bí quyết, linh khí cuồn cuộn không ngừng truyền qua.
24 Định hồn chú là đại pháp, không có linh lực và tu vi cực cao thì không thể thi chú, nhưng bởi vì chú thuật nghịch thiên, cho nên tiêu hao linh lực, bị chú phản phệ cũng dị thường lợi hại, cố cũng không dễ dàng sử dụng.
25 Đóa Đóa sợ run một chút, trong lúc nhất thời chân tay có chút luống cuống, lúng túng nói:“Ta…… Ta có việc gấp, có thể thông báo không?”
Thị nữ đứng bên phải, đôi mắt cực nhanh nhìn Đóa Đóa một chút, mang theo vài tia chua ngoa nói:“Nếu người nào đến gặp vương người đều nói như vậy, mỗi người đều gặp, vương thượng của chúng ta chẳng phải là mệt chết sao?”
Đóa Đóa biết hôm nay muốn gặp Chu Tước không phải chuyện dễ, nhưng nghĩ đến phụ thân không, nó chỉ còn lại thời gian hai ngày, Đóa Đóa nhắm mắt, ăn nói khép nép nói:“Thỉnh hai vị tỷ tỷ thông báo một tiếng, ta…… Có chuyện thập phần quan trọng.
26 Xích quang càng thu càng chặt, bóng đen giãy dụa, còn không ngừng phun ra từng trận khói độc, giằng co hồi lâu, xích quang dường như chống đỡ hết nổi, Đóa Đóa kinh hãi, đôi mắt co rút lại, bình ổn hô hấp.
27 Thanh Long bĩu môi, đi đến trước mặt Đóa Đóa, kéo nó lên, nói:“Ta sẽ dùng tiên lực chân nguyên bảo vệ Lăng Quang, các ngươi không cần quá mức lo lắng, tốc tốc đi tìm mệnh hồn quan trọng hơn,” Dừng một chút, nhưng nhịn không được lại nói:“Tiểu hồ ly, đem long lân đưa ta.
28 Đóa Đóa giật mình,“Không……”, nhưng chân mềm nhũn, bị Khổng Tước ôm vào trong ngực, trước mắt tối lại, rốt cuộc chống đỡ không nổi, đầu ngửa ra sau chìm vào giấc ngủ.
29 Đêm tĩnh lặng, sương đọng trên lá.
Ánh trăng tỏa sáng trong không gian tĩnh mịch, nơi suối nước trong khe núi tỏa ra một tầng hào quang.
Chu Tước ôm Đóa Đóa ngâm mình ở suối nước, tiểu hồ ly đã rất buồn ngủ, nhưng vẫn căm giận làm nũng nói:“Ngươi không cho ta ở thượng sao?” (chấp nhận kiếp thụ đi bé~)
Chu Tước tràn đầy sủng ái nhìn tiểu hồ ly trong lòng một cái, hai tay ôm chặt, thấp giọng nói bên tai của nó:“Còn có khí lực oán giận, có lẽ ta làm chưa đủ.
30 Gần đây thiên đình có chút tịch mịch, trừ bỏ việc thường ra ngoài hàng yêu trừ ma, thì thần tiên đều không có việc gì làm, tứ linh trở về thiên đình, đây là sự kiện lớn nhất, vì thế thượng tiên nhân cơ hội này làm tiệc rượu, mở tiệc mừng tứ linh ngàn năm mới tụ họp một lần.
31 Sáng sớm, hàn ý mỏng manh bao phủ, Đóa Đóa động cái thân, theo bản năng xê dịch hấp thu ấm áp bên người.
Chu Tước trìu mến hôn lên đầu và hai má của nó.