21 Đang nhậu, chợt thằng Mạnh hỏi tôi : - T. Chiều nay mày có đi không đấy ? - Đi đâu ? - Thì sang nhà Quỳnh Anh chứ còn đi đâu nữa? Đm. - À. Cả lũ ồ lên, thi nhau nói : - Thế nào , kể bọn tao nghe đi T.
22 Nhậu xong lúc 10h30, híc, mệt vãi , về nhà là lăn ra ngủ luôn. Sáng hôm sau lên trường trong tình trạng khá là mệt, tại tối qua bọn nó chuốc tôi nhiều quá.
23 Hôm Halloween, vừa vào lớp thì nghe tụi bạn bàn tán là nhà trường tổ chức Halloween cho học sinh , đệch, được như vậy thì còn gì bằng. Thế là tôi lao vào đám đông đang túm tụm hỏi : - Ê.
24 - Làm sao, thằng Ngọc làm sao ? - Nó làm mất ví tiền rồi ? - Dafuq? ( Trong ví tiền là toàn bộ tiền lũ con trai chúng tôi góp lại để làm một bữa ăn chơi xả láng, thế mà nó làm mất là sao? Hơn 2tr chứ ít đâu ) - Đậu má, sao mất được? - Tao cũng không biết nữa.
25 Sáng hôm sau đó, tỉnh dậy. Vẫn là một ngày như bao ngày khác. Vẫn là công việc quen thuộc : đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo, lên trường. Mọi thứ cứ tiếp diễn tuần hoàn như vậy.
26 Một ngày mưa tầm mưa tã. Nhìn lịch , 11-11, à ừm, ngày đẹp nhỉ, hả 11-11, sinh nhật mình, đệch, thế mà quên mất. Chán thật, sinh nhật mình mà nó lại mưa thế này có khổ không cơ chứ.
27 Buổi sáng hôm sau, thức dậy khi cả lũ vẫn còn đang ngủ say. Tôi rón rén bước ra khỏi giường, xuống phòng khách. A, cái bánh kem tối qua vẫn còn khá nhiều.
28 Ngày hôm sau lên lớp thấy thằng Ngọc đã ngồi đần đần ở trong góc từ lúc nào rồi. Cả lũ con trai xúm vào hỏi nó mà nó chả nói lời nào, cứ ngồi yên ở đấy như ngỗng ỉa vậy.
29 Sáng chủ nhật. Giải quyết xong vụ của thằng Ngọc thì cũng cuối tuần rồi. Để gọi là " đền đáp " công ơn của tôi sau vụ đó, thằng Ngọc khao cả lũ đi hát , nhậu nhẹt.
30 Tối đến, 7h30 tôi sang nhà Quỳnh đón em. Nhìn em trong bộ đồ mua đông sao mà trông đáng yêu thế. Tôi nhìn mà không biết chán ( đáng yêu và không kém phần gợi cảm nhé ).
31 Đêm đến, nằm một mình trong phòng, giữa màn đêm u tối, suy nghĩ về sự việc lúc nãy, tôi lạnh cả người, không thể ngờ rằng mình có thể trở thành con người như vậy.
32 Thời gian cứ thế trôi qua, tôi cứ sống như vậy, như một thằng mất hồn. Lại một tuần mới đến, cuộc sống của tôi thiếu vắng em thật là nhàm chán. Mỗi lần đi học ngang qua nhà em, tôi lại nhìn vào xem em đã đi học chưa, mặc dù dặn lòng nhiều lần rằng sẽ không nhìn nữa, nhưng tôi không thể kiềm chế được bản thân, cái đầu vẫn cứ nhìn một cách vô ý thức.
33 Chủ nhật. Buổi sáng, vừa thức dậy đánh răng rửa mặt xong thì điện thoại kêu. Mẹ, thằng nào gọi mà sớm thế nhỉ ? Hóa ra là thằng Tùng : - Alo. Bố mày đây.
34 Đang ngủ like a boss thì có đứa đập vai tôi , giật mình tôi bật dậy nói : - Củ Lạc Giòn Tan ? - Dậy thôi, 2h rồi. Đi tắm nào. ( Thằng Ngọc bảo tôi ) - Cái đệch, 2h rồi à.
35 Sáng hôm sau. 5 thằng phóng xe về sớm, đi từ 5h thì 6h30 đến nơi. Tôi cuống cuồng lấy sách vở, thay quần áo rồi lại phi từ nhà lên trường. Đến trường thì đã 7h rồi.
36 Giờ ra chơi tiết 4 , đang nằm gục xuống mặt bàn thì tôi thấy thằng H hí hoáy viết gì đó vào giấy, xong rồi mỉm cười, được một lát thì nó đi ra ngoài. Tôi nhoài người sang chỗ nó, cầm lấy mảnh giấy mà nó đút vào ngăn bàn lúc nãy mở to con mắt mà đọc : " Chỉ tý nữa thôi là mình sẽ tỏ tình, hồi hộp quá " Ố la la, hóa ra là vậy hả.
37 Ngày 24-12. Không khí Noel đã ở rất gần rồi. Tôi đang ngồi uống cafe cùng thằng anh thì điện thoại báo có tin nhắn của em : " Tối nay anh đưa em đi chơi nhé " Rep lại ngay : " Anh biết rồi cưng , cứ ở nhà mà chờ anh " Hí hửng tối nay đi chơi, về nhà làm hết mọi việc nhà để tối mẹ cho đi.
38 8h tối, tôi có mặt ở trước nhà em , như thói quen thường lệ, tôi gọi vọng vào : - Quỳnh ơi đi thôi. - Chờ em một tý. Chậc, con gái mà bảo chờ một tý thì lâu lắm à.
39 " Chụt ", em nhoài người ra phía trước hôn tôi một cái , rất nhanh nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận được sự ngọt ngào của nó. Tôi rất bất ngờ vì không ngờ em lại bạo dạn như vậy, chứ mấy lần trước toàn là tôi chủ động không à.
40 Giật mình tỉnh dậy sau một cơn ác mộng. Nhìn đồng hồ : 5h. Tôi ngồi dậy, thở hổn hển , người ướt đẫm mồ hôi. Cơn ác mộng chết tiệt, làm tao mất giấc ngủ.