21 Khi Tiếu Tiếu gặp Hoa Nhĩ Bác Đặc và Duy Á Tây Mông, là sáng ngày 9 tháng 11. Tất nhiên là ngày địa cầu tiến vào các hành tinh, Hoa Hạ kết thành liên minh.
22 Âu Dương Thanh Linh còn chưa mở miệng, Tiếu Tiếu đã ngẩng đầu trước, "Anh cũng muốn hướng tôi khiêu chiến sao?'"Phốc!""Khụ!""Cái gì?"Mọi người phản ứng không giốngnhau, nhưng tất cả đều một bộ dáng nhóc điên rồi.
23 Xe dừng ở trước một cây cột đá của biệt thự nhỏ, cách mỗi mười thước đều có một cột đá, biệt thự có một sân nhỏ, diện tích cũng vừa phải. Bên trong sân có những cây tùng đại thụ treo đầy ruy băng và đồ trang trí lấp lánh.
24 Tiếu Tiếu bị ốm! Gương mặt vốn tròn căng, trắng mịn như bánh bao đến nửa đêm đột nhiên bắt đầu nóng lên. Mà trong lúc đó cô còn đang trong tinh võng học trên khu biến tốc.
25 Mỗi ngày Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh Linh đều nối thông tin liên lạc, bà nội nói cho anh biết Tiếu Tiếu sinh bệnh nên anh rất lo lắng, chỉ muốn quay ngay về gặp cô bé.
26 - Tiếu Tiếu, nơi này chỉ có một mình em thôi sao?Một đội quân nhân mặc trang phục màu lam đến tra xét trong biệt thự Tiếu Tiếu đang ở. Một người đàn ông có mái tóc màu nâu ngồi xuống trước mặt Tiếu Tiếu, nhẹ nhàng hỏi, thanh âm ôn hòa, trầm thấp.
27 Khi Âu Dương Thanh Linh tới đón Tiếu Tiếu chính là lúc một trận tuyết vừa chấm dứt. Tiếu Tiếu đang học trượt tuyết, Tần hạ sĩ dạy cô bé. Hai người vừa nói vừa chọn ván trượt cùng gậy trượt tuyết, Tần hạ sĩ làm mẫu mấy lần, Tiếu Tiếu học theo.
28 Hộp thứ hai còn lớn hơn hộp thứ nhất, bên trong có một khối nham thạch màu xanh đậm, bên trên lẫn lộn không ít tạp chất, Tiếu Tiếu lật qua lật lại xem không thấy có gì đặc biệt.
29 Mùa xuân luôn khiến người ta muốn ngủ nướng, nhất là đối với một người không được nghỉ ngơi đầy đủ thì càng hận không thể ngủ chết ở trong chăn. Lúc này Tiếu Tiếu vẫn chui trong chăn, ý đồ che giấu đi ánh sáng ngày mới.
30 - Tiếu Tiếu. Vẫn là trước phòng nhận nhiệm vụ, chỉ có điều vị trí là ở bên ngoài, hai người lại bị chặn lại một lần nữa. Nhưng lần này, thân phận của người chặn đường tương đối đặc biệt, Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh Linh không thể không dừng lại.
31 “Thật” Cô quỳ xuống dưới, đôi chân dài thẳng tắp, nhưng vẫn thấp hơn anh rất nhiều. Cô giơ tay nâng cằm Âu Dương Thanh Linh lên, nhìn thẳng vào mắt anh, cảm nhận hơi thở ấm áp của anh.
32 - Đồ tốt. Thấy Âu Dương Thanh Linh lấy súng ra, đối mắt Tiếu Tiếu sáng ngời. Thật ngoài ý muốn, cô không biết trong xe lăn của Âu Dương Thanh Linh còn giấu thứ tốt như vậy.
33 Âu Dương Thanh Linh nhìn Tiếu Tiếu, ánh mắt lành lạnh kia biểu hiện đầy đủ hắn có bao nhiêu sinh khí.
- Không được có lần sau.
Tiếu Tiếu mím môi, nhưng đối diện với ánh mắt tức giận của Âu Dương Thanh Linh rốt cuộc vẫn gật gật đầu.
34 “Băng!” Tiếu Tiếu cầm súng trong tay, không bắn, nhưng miệng làm một động tác tiếng động.
Hiển nhiên, rõ ràng không có đạn bắn ra, nhưng hai phần tử khủng bố kia kiềm kẹp Cổ Lực cùng Kim Lị lại đột nhiên bị kiềm hãm, lập tức buông mình ngã xuống đất.
35 “Oanh!” Một tiếng nổ manh vang lên!
Tiếu Tiếu quay đầu về phía tiếng vang, nhìn về phía thương trường cách xa mình một ngàn thước, tòa kiến trúc cao tầng cứ thế ầm ầm đổ xuống, trong lòng động mạnh.
36 “Cái người Tây Á kia thật đúng là chán ghét a!” Kim Lị đẩy đẩy Tiếu Tiếu:“Em còn không nhanh đi tuyên thệ chủ quyền?”
Tiếu Tiếu nhìn cách đó không xa Tây Á lại gọi được Âu Dương Thanh Linh nói:“Đương nhiên muốn.
37 Tiếu Tiếu chào tạm biệt người nhà, mẹ Tiếu Tiếu đưa cô xuống tận nơi để xe. Thẳng đến Âu Dương Thanh Linh ngồi trên xe, mới không cam lòng nói với Tiếu Tiếu: “ Tiếu Tiếu a, Quý gia kia có thật sự tốt à.