21 Tùng San đương nhiên sẽ không ngốc đến mức thật sự cho rằng từ nay về sau cô có thể cùng Cố Trì Tây có thể sống yên ổn với nhau. Chỉ là tại thời khắc đó, cô ngoại trừ việc bình tĩnh đáp ứng với ông chú này thì thật sự không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn.
22 Tùng San hỏi một câu khiến Chu Trường An im lặng. hắn vạn lần không ngờ, Tùng San lại dùng một câu nói từ tốn chế giễu mình như vậy. Lấy hiểu biết của hắn đối với Tùng San mà nói, cô luôn là một người rất thẳng thắn, ngay thẳng và thành thật đến kì lạ, ai dám có nữa điểm nghi ngờ đối với nhân phẩm của cô, cô liền hận đến mức không thể nhào lên liều mạng với người đó.
23 Sáng thứ bảy, Phương Tiểu Tiệp lôi kéo Tùng San đi tới trung tâm bách hóa thương mại, đi mãi từ tầng một đến tầng cao nhất, cuối cùng tại cửa hàng quần áo kia mua cho Tùng San một chiếc đầm màu hồng phấn.
24 Lúc Cố Trì Tây lôi kéo Tùng San vào thang máy thì trong thang máy có bốn năm người đang đứng, một bác bảo vệ đang đẩy một cái giường trống chiếm mất phần lớn không gian, Cố Trì Tây và Tùng San bị chen lấn chỉ có thể đứng gần nơi cửa thang máy.
25 Khí trời tháng 6 luôn rất đẹp, ấm áp, nhưng không phải quá nóng, ánh mặt trời tràn ngập muôn nơi, bầu trời xanh thăm thẳm, mây trắng bay dập dìu. Khu biệt thự Vân Đỉnh nằm giữa sườn núi, cho nên không khí càng thêm ẩm ướt tươi mát, manh theo hương vị cỏ xanh.
26 Trương Tân vừa vào cửa kiến trúc Thành Ý thì bị Vương Vĩnh Minh cung kính tiếp đón như Bồ Tát. Vương Vĩnh Minh giống như một tên thái giám, theo sau làm tùy tùng lấy lòng, cái vẻ mặt nịnh bợ kia làm mọi người đang cúi đầu làm việc không nhịn được cười.
27 Lúc Cố Trì Tây nhận được điện thoại của lão Thẩm thì hắn đang ở trền đường lái xe về nhà, gần đây hắn có thói quen thích sự yên tĩnh, có khi cả buổi tối cũng không ra ngoài.
28 Mấy ngày nay Tùng San đã khắc sâu cảm giác cái gì gọi là lợi dụng tất cả những gì có thể để làm chuyện xấu, câu nói này chính là dùng để nói những người như Cố Trì Tây.
29 Tùng San quay trở lại dưới lầu ký túc, những người vây xem lúc nãy đều đã đi hết rồi, hết thảy đều trở lại bình thường. Lúc cô vào đại sảnh, đi nagng qua dì quản lí, không biết sao cô đã cảm thấy dì ấy đang nhìn cô.
30 Sau khi xuống núi Tống Đào lái xe mang mọi người tới một khu du lịch dưới chân núi dùng cơm, Tống Đào đối với địa hình nơi này rất quen thuộc, vừa lái xe vừa giới thiệu ọi người, "Đường xuống núi này là mới được tu sửa, nhưng căn nhà nằm ở sườn núi kia chính là khu biệt thư Vân Đỉnh, theo con đường này đi thẳng sau đó tới lối rẽ thì rẽ trái khi đó sẽ tới Trạch Viên.
31 Đêm nay vận may của Cố Trì Tây rất thịnh vượng. Cách hắn đánh bài cũng giống như tính cách con người hắn, khiêm tốn bình thản, ổn định vững vàng. Nhưng đêm nay vận may của hắn tốt đến nỗi muốn khiêm tốn cũng không được, tiện tay bóc một quân bài cũng có thể khiến người cùng chơi choáng ván.
32 Trời tháng 7, nắng gắt như lửa. Tùng San đi theo sau Tề Duyệt Tâm, cô nhìn người xếp thành hàng dài phía trước tiện tay cầm mấy tờ quảng cáo trên tay quạt quạt tạo gió.
33 Kết quả đến khi lễ khai mạc kết thúc người tên Uông Tiểu Kinh vẫn không xuất hiện. Tề Duyệt Tâm nghe tiếng vỗ tay trong hội trường, bàn tay khép lại quyển sổ ký tên, "Được rồi, bữa tiệc sẽ lập tức bắt đầu, chúng ta cũng xong việc rồi.
34 Trên đường về nhà Tùng Chí Quân rất vui vẻ, vừa lái xe vừa nhẩm theo bài hát. Còn Tùng San ngồi ở ghế phó lái thì tinh thần luôn hoảng hốt. "Con người của Phan tổng rất tốt, tuổi không lớn mà đã có sự nghiệp lớn như vậy, thật sự là hậu sinh khả uý.
35 Tùng San về nhà suy nghĩ thật lâu ý tứ trong câu nói cuối cùng của Trương Tân, nếu có gì phiền toái thì liên lạc với hắn. Chẳng lẽ Trương Tân đã biết trước cô có thể gặp chuyện rắc rối sao?Kết quả là bất an lại một lần nữa trỗi dậy.
36 Khi Tùng Chí Quân vừa về tới cửa lấy chìa khóa ra, Tùng San đang ở phòng khách lập tức nghe được thanh âm, vội vội vàng vàng chạy vọt tới cửa mở cửa, quát to một tiếng với Tùng Chí Quân "Ba! Ba đã đi đâu?"Lúc này sắc trời đã tối, trong phòng không có mở đèn.
37 Trong màn đêm, thân tháp Minh Châu không ngừng biến đổi sắc màu rực rỡ. Cố Trì Tây đứng trong văn phòng ở tầng chín, đối diện với cửa sổ sát đất khổng lồ, ánh mắt lãnh đạm nhìn ra ngoài cửa sổ.
38 Vẻ mặt của Cố Trì Tây khi nói những lời này cực kì nghiêm túc, Tùng San nhìn thấy liền sửng sốt, nghi vấn được che giấu sâu trong đáy lòng nay lại bùng lên.
39 Cố Lâm Lâm cố gắng kìm nén tức giận, khiến cho khuôn mặt tươi cười của cô ta lúc này có chút dữ tợn, gần như khiến cho người ta sởn tóc gáy. Tùng San bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Trì Tây, lại phát hiện biểu cảm của Cố Trì Tây rất bình thường, không lạnh không nóng, thân thiết hiền hoà.
40 Tống Đào vừa tới cửa nhà họ Tùng, thì bị sự tiếp đãi nồng nhiệt của Tùng Chí Quân làm hoảng hốt. Tùng San đứng bên cạnh, nhìn vẻ mặt kích động vui vẻ tươi cười của họ, trong lòng có một cảm xúc không thể nói thành lời.