41 Doãn Gia Hoa bất giác siết chặt bờ vai Quan Hiểu, anh hoàn toàn quên đi phong độ: “Em biết em đang nói gì không, Quan Hiểu? Em biết ông ta là ai không? Em cảm thấy em đi theo ông ta thì sẽ hạnh phúc sao? Ông ta đã cưới bao nhiêu đời vợ em biết không?”Quan Hiểu lẳng lặng nhìn anh: “Em thì có tốt đẹp gì hơn chứ, cũng có một đời chồng, còn chưa ly hôn thì đã ở cùng người khác, bị chồng bắt gian tại trận, anh nói xem người phụ nữ như em đây có gì tốt chứ…”Cuối cùng đáy mắt cô đã không còn bình lặng nữa, mơ hồ lóe lên tia bi thương.
42 Cả tối, Hiểu Hiểu vẫn luôn bứt rứt, cô lên giường sớm nhưng không sao chợp mắt được, lại đứng dậy bật ti vi. Cô liên tục chuyển kênh, vô hồn nhìn vào màn hình nhấp nhóe.
43 Quan Hiểu và Doãn Gia Hoa ôm nhau nằm trên giường. Hai người nhìn nhau, tựa như trước đây, tựa như chưa từng trải qua khoảng thời gian chia lìa sáu năm kia.
44 Doãn Gia Hoa sửng sốt. Hóa ra bố mẹ cô qua đời khi ấy. Anh đã tưởng tượng ra muôn vàn lý do, anh cứ ngỡ cô tìm đến anh là vì buồn chán, cô không yêu anh, chồng cô muốn quay về bên cô nên cô không cần anh nữa…song anh chưa bao giờ nghĩ rằng sự thật sẽ là thế này.
45 Doãn Gia Hoa cảm thấy bản thân thật có lỗi với Quan Hiểu. Sau khi cô trở về, cuộc sống khó khăn, không những cố gắng kiếm tiền nuôi bản thân, mà còn phải đối phó với tên Mạnh Đông Phi khốn nạn kia.
46 Quan Hiểu nhìn Doãn Gia Hoa, đôi mắt long lanh chớp chớp. Nhìn dáng vẻ nịnh nọt quyến rũ của cô, Doãn Gia Hoa dường như bốc hỏa. Anh ôm lấy Quan Hiểu, thanh âm gợi tình: “Em đúng là tai họa mà.
47 Sau màn mây mưa, Quan Hiểu uể oải hỏi: “Em phục vụ anh có thoải mái không?”Vừa nãy gào thét, bây giờ giọng cô khàn đặc, thanh âm quyến rũ khiến lòng anh dập dờn.
48 Nghe xong toàn bộ câu chuyện từ Doãn Gia Hoa, Quan Hiểu không biết tâm tình trong lòng mình hiện tại như thế nào. Nhớ lại sáu năm bị giày vò, cô cảm thấy uất ức, bỗng nhiên khóc òa lên.
49 Hai người quấn quýt lấy nhau đi về phía giường. Tựa hồ như lúc này đây anh chỉ có thông qua *** mới có thể trút hết nổi đau trong lòng. Anh tiến thẳng vào thân thể cô, mồ hôi nhỏ giọt lên ngực cô.
50 Doãn Gia Hoa không biết mình đã về nhà thế nào. Trong nhà không một bóng người, đúng như anh đoán trước. Anh không dám bật đèn, sợ từ tấm gương sẽ nhìn thấy khuôn mặt mình.
51 Dương Huy chịu trách nhiệm về công tác đối ngoại trong công ty, tiếng anh của anh rất tốt, đặc biệt là giao tiếp. Đây cũng là nguyên nhân chính năm đó Doãn Gia Hoa tuyển dụng anh làm trợ lý riêng ình.
52 Sáng sớm đầu tháng, Doãn Gia Hoa đã chạy đến Vương cung thánh đường Thánh Phêro. Anh nhìn thấy giáo đường được trang hoàng lộng lẫy, nhưng lại hoàn toàn yên ắng.