Tình Cảm Độc Nhất Chương 39: Chương 39
Chương trước: Chương 38: Chương 38
Rốt cuộc Lệ Tử Xuyến cũng thử được cảm giác thăng chức đột ngột một lần ở nhà của Cố Liêm - chỉ ăn một cốc kem ly, còn có nơi nào giàu hơn nữa đây?
Cố Liêm giống như bảo mẫu vậy, thận trọng ở chung với Lệ Tử Xuyến, dường như sợ cô không vui hoặc là chính ông chọc giận cô. Tóm lại, trong phòng khách lớn như vậy, ai cũng không dám xả hơi, lúc Lệ Tử Xuyến đang ăn một loại kem, Cố Liêm lập tức sai người đưa tới loại tiếp theo, nịnh nọt hết mức có thể.
Lệ Tử Xuyến cảm thấy mình không chỉ thăng chức đột ngột, còn có cảm giác giống nữ hoàng, thực sự sảng khoái.
Chẳng qua cô vẫn biết dành thời gian nhắn một cái tin cho Cố Khinh Châu, nói với anh tình huống của cô.
Nửa tiếng sau, Cố Khinh Châu xuất hiện.
Lúc Cố Khinh Châu xuất hiện trong phạm vi một trăm dặm, Cố Liêm đã biết được tin tức, từ lúc thấy anh bước vào phòng khách, Lệ Tử Xuyến cảm thấy dường như Cố Liêm muốn khóc lên.
Đương nhiên, là vui đến phát khóc.
Cố Khinh Châu đi thẳng về phía Lệ Tử Xuyến, mày nhíu đến mức nếp nhăn trên đó cũng có thể kẹp chết một con muỗi.
Cô biết anh tức giận, lần trước có thể tính là cô vô tội, nhưng lần này, sau khi được Cố Khinh Châu cảnh cáo, ngược lại cô lại thành đồng phạm của Cố Liêm, đơn giản là tìm đường chết.
“Cái đó, em chỉ muốn ăn một ly kem...” Theo ánh mắt càng ngày càng lạnh của Cố Khinh Châu, giọng nói đang giải thích của Lệ Tử Xuyến cũng ngày càng nhỏ.
“Hôm đó anh nói gì với em rồi hả? Không phải là đừng để anh lo lắng sao?”
Lệ Tử Xuyến nghiêng người dò xét phản ứng của Cố Liêm, quả nhiên, lão mập trông như đưa đám.
“Em cũng không thể bị...”
Lập tức, sắc mặt Cố Khinh Châu trầm xuống, mặt càng đen hơn, cô nhất thời ngậm miệng lại.
Nhìn bầu không khí căng cứng hết sức căng thẳng giữa hai người, nhất là khi thấy vẻ mặt tội nghiệp của Lệ Tử Xuyến, Cố Liêm cảm thấy tội lỗi: “Thật ra là cha ép buộc cô nhóc này tới, con đừng giận nó.”
Vừa mới nói xong, ánh mắt lạnh băng của Cố Khinh Châu quét về phía Cố Liêm, khí thế kia làm cho người ta nổi cả da gà, trong lúc nhất thời Cố Liêm lăn lộn mấy chục năm trong đời cũng thấy sợ hãi.
“Con không thích nói một câu nhiều lần, con lặp lại một lần nữa, xin cha đừng quấy rầy cô ấy.”
Cố Liêm xụt xịt mũi, không dám lên tiếng.
Lệ Tử Xuyến ở đằng sau lưng Cố Liêm cũng liều mạng cúi đầu để giảm cảm giác tội lỗi xuống.
Nhưng Cố Khinh Châu lại đơn giản đi vượt qua cô?
“Lại đây.”
Âm thanh lạnh lẽo vừa phát ra, Cố Liêm vô cùng không có nhân tính, đẩy Lệ Tử Xuyến lên trước mặt Cố Khinh Châu, Lệ Tử Xuyến trừng mắt liếc Cố Liêm một cái, Cố Liêm lại giả bộ ngắm phong cảnh.
“Cùng anh trở về.”
Nói xong, Cố Khinh Châu quay người, sải bước rời khỏi biệt thự.
Lệ Tử Xuyến vừa muốn nhấc chân theo sau, bỗng nhiên Cố Liêm lại tới gần nhỏ giọng nói: “Nhóc con cháu giỏi lắm! Cho tới bây giờ con trai bác vẫn chưa từng bước chân vào căn nhà này một lần đâu, quả nhiên là nó quan tâm đến cháu!”
Có quan tâm hay không, còn cần bác phải nói sao? Lệ Tử Xuyến còn nhớ vừa nãy Cố Liêm đẩy cô vào trong hố lửa, hoàn toàn không muốn để ý đến ông.
Sau đó, lại nghe Cố Liêm nói: “Nhóc con, về sau bác liền trông cậy vào cháu! Đương nhiên, bác cũng không phải người keo kiệt, cháu muốn cái gì, chỉ cần nói ra, bác Cố nhất định sẽ dâng lên bằng hai tay cho cháu!”
Lập tức hai mắt Lệ Tử Xuyến phát sáng: “Bác Cố!”
Cố Liêm vui mừng vỗ vỗ bả vai Lệ Tử Xuyến: “Mau đi đi, dỗ dành thật tốt con trai bác, nó mà dám làm gì cháu, bác sẽ cho cháu chỗ dựa.”
Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Cố Liêm, Lệ Tử Xuyến thật sự không muốn lật tẩy ông, ông muốn làm chủ, nhưng Cố Khinh Châu có thể nghe theo sao?
Rời khỏi biệt thự nạm vàng của Cố Liêm, Lệ Tử Xuyến ngồi lên xe của Cố Khinh Châu.
Cố Khinh Châu không nói một câu nào, chờ cô thành thành thật thật đeo dây an toàn vào, lập tức khởi động xe, lái xe rời đi.
Trên đường đi, mấy lần Lệ Tử Xuyến muốn tìm cơ hội mở miệng, nhưng vẻ mặt Cố Khinh Châu không có bất kỳ biểu cảm gì, trong nháy mắt cô liền bỏ cuộc giữa chừng, giận thật à?
Rất nhanh, xe đỗ vào bãi đậu xe của ký túc xá, Cố Khinh Châu xuống xe trước, cũng không đợi cô, tự mình cầm chìa khóa lên

Xem tiếp: Chương 40: Chương 40