Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tình Cảm Độc Nhất Chương 32: Chương 32

Chương trước: Chương 31: Chương 31



Cố Khinh Châu đi được một nửa, thấy cô đang nói chuyện cùng người nào đó, không khỏi nghi ngờ.

Nhìn về phía anh, Lệ Tử Xuyến phát hiện anh đang nhìn cô, vội vàng nháy mắt với anh mấy cái.

Không biết anh có thấy hay không, nhưng Hướng Tiểu Quỳ đứng gần cô nhất lập tức quan tâm hỏi: “Tử Xuyến, có phải mắt em bị co giật hay không?”

“...”

Lệ Tử Xuyến vô thức nhìn về phía Lệ Thanh Bắc, chỉ thấy anh nhướn mày lên, lập tức nhìn về phía sau lưng, nhất thời tim của cô ngừng đập một nhịp.

Chẳng qua cũng may coi như Cố Khinh Châu ăn ý, lúc Lệ Thanh Bắc quay đầu lại, anh lập tức thay đổi ánh mắt hướng về phía quán rượu ngoài đường, làm ra vẻ như đang đợi người.

Ánh mắt Lệ Thanh Bắc nhanh chóng dạo quanh một vòng, không phát hiện ra cái gì dị thường, mới quay đầu lại, Lệ Tử Xuyến cũng theo đó mà nhẹ nhàng thở ra.

Hướng Tiểu Quỳ kéo cánh tay Lệ Tử Xuyến, nói: “Tử Xuyến, mai mấy giờ em về trường học?”

“Có thể là hơn tám giờ, buổi sáng không có lớp.” Cô không dám nhìn Cố Khinh Châu ở bên kia nữa, chỉ có thể nhìn Hướng Tiểu Quỳ không chớp mắt.

Hướng Tiểu Quỳ nghe thấy câu trả lời của cô thì cực kỳ hưng phấn: “Vậy tốt rồi, ngày mai chúng ta có thể ăn sáng cùng nhau, sau đó để cây cao lương đưa em trở về.”

“Bà xã, em quên rằng 10 giờ sáng mai anh có một buổi hội nghị rồi hả?”

Lúc kháng nghị lại Hướng Tiểu Quỳ, giọng điệu của Lệ Thanh Bắc dịu dàng khác hẳn lúc trước.

Hướng Tiểu Quỳ chẳng hề để ý mà nói, “Tận mười giờ! Anh tiễn Tử Xuyến cũng không mất nhiều thời gian. Hơn nữa, anh chỉ có mỗi em ấy là em gái, nếu anh không thương em ấy thì ai thương em ấy!”

Lệ Tử Xuyến biết Hướng Tiểu Quỳ có ý tốt... Nhưng, cô tình nguyện khiến Bắc Bắc không thương cô.

Chẳng qua Lệ Thanh Bắc không thể nghe thấy nội tâm cô đang kêu gọi anh, anh luôn không có cách đối với bà xã, thỏa hiệp: “Được rồi, tám giờ em xuống ăn sáng, tám rưỡi anh đưa em về trường học.”

“Thực ra không cần vậy đâu...”

Cô vừa muốn từ chối liền bị cái nhăn mày của anh ba chặn lại.

Anh ba này của cô quá khôn khéo, nếu gây nên sự chú ý của anh ấy, khẳng định chuyện cô và Cố Khinh Châu không lâu nữa sẽ bị anh ấy phát hiện.

“Vậy tám giờ gặp.” D.Đ.L.Q.Đ

Hẹn thời gian xong, Lệ Thanh Bắc ôm bà xã của mình rời đi, lại cố gắng đợi thêm hai phút nữa, Cố Khinh Châu mới bước đến bên cạnh cô, thấp giọng hỏi: “Anh trai em à?”

Cô gật đầu, bất đắc dĩ nhìn anh xin lỗi: “Ngày mai anh em muốn đưa em về trường học, cho nên...”

Cố Khinh Châu tỏ ra là đã hiểu, quan tâm nói, “Vậy ngày mai anh tự lái xe trở về.”

“Ừm.” Ai, thế giới hai người lại bị cái bóng đèn cỡ lớn Bắc Bắc phá hỏng rồi.

Cố Khinh Châu giao thẻ phòng cho cô, gian phòng của hai người sát cạnh nhau, lúc chờ thang máy, bỗng nhiên Cố Khinh Châu lên tiếng, “Chuyện của chúng ta, có phải em vẫn chưa nói với gia đình hay không?”

Lệ Tử Xuyến nghe vậy giật mình, cô đương nhiên chưa nói, thời gian cô và Cố Khinh Châu yêu nhau cũng chưa lâu, hơn nữa, cũng chưa có cơ hội để nói với cả nhà.

“Gần đây em vẫn chưa về nhà, cho nên...”

“Ừ, anh hiểu rồi.”

Anh cắt ngang cô, cũng không có tức giận hay là để ý, nhưng Lệ Tử Xuyến vẫn nghe ra được sự sa sút của anh.

Lúc ở trong thang máy, cô trộm dò xét nét mặt của anh, nhưng cũng không biết phải mở miệng như thế nào.

Cô vẫn cho rằng nếu nói với người nhà về người yêu của mình, thì nhất định phải có dự định kết hôn, cô và Cố Khinh Châu vừa mới bắt đầu, không nghĩ rằng sẽ để gia đình sớm tham gia vào quan hệ của hai người. Tuy nhiên, cô biết anh đã tính đến tương lai của bọn họ, cô cũng có lòng tin có thể tiếp tục đi cùng với anh.

Nhưng, cửa ải anh trai của cô...

Ra khỏi thang máy, anh vẫn không nói chuyện, giống như khôi phục lại giai đoạn trầm mặc lúc trước.

Lệ Tử Xuyến không thích anh trầm mặc, càng sợ anh sẽ tự đóng kín mình lại hơn, lời nói kia của Tiết Gia Dương vẫn luôn là vấn đề trong lòng cô, thật vất vả người này mới mở rộng cửa lòng với cô, cô không cho phép anh bởi vì một chuyện nhỏ như vậy mà lại yên lặng khó chịu trong góc.

Cố Khinh Châu dùng thẻ phòng quẹt thẻ để mở cửa, vốn muốn nói chúc ngủ ngon với cô, ai ngờ Lệ Tử Xuyến nhanh hơn anh một bước, đã mở cửa bước vào phòng. Anh liền giật mình, mím môi, sau đó theo sát phía sau.

Vừa vào cửa, Lệ Tử Xuyến liền nhìn thấy chiếc giường lớn khiến người ta có những liên tưởng kỳ quái, nhớ tới lúc vừa rồi lễ tân có đề cử phục vụ tuần trăng mật, hai lỗ tai không khỏi nóng lên.

Cô xoay người, Cố Khinh Châu đứng đối diện với cô, ánh mắt hơi mờ mịt nhìn cô, như một đứa trẻ đang đối diện với một vấn đề khó giải và cần giúp đỡ.

Lệ Tử Xuyến kìm xuống cảm xúc muốn hôn anh, trước tiên vẫn là nói chuyện mấu chốt trước đi, đỡ khiến anh buồn bực không vui.

“Không phải là em không muốn giới thiệu anh với người nhà, mà chính là...” Cô cắn môi, nói: “Từ sau vụ việc của Đào Nhiên, anh trai em kiểm tra rất nghiêm những người muốn kết bạn với em. Chúng ta vừa mới bắt đầu, em sợ chúng ta còn chưa kịp hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc tạm bợ thì đã bị bọn họ phá hỏng rồi.”

Bình thường con gái có ba thẩm tra con rể đã rất khủng bố rồi, mà cô không chỉ có ba, cô còn có ba người anh trai nữa.

Nhớ lúc cô học tiểu học, mấy người anh trai đều đã học cấp hai, cấp ba ở trường tư nhân, có một lần cô bị bạn học bắt nạt, vốn định dàn xếp ổn thỏa, nhưng cái miệng kia của Đàm Thiên Thiên đã lập tức thông báo đến các anh trai của cô.

Cho đến tận bây giờ, hình ảnh ký ức ngày đó trong cô vẫn còn mới mẻ. Ba chàng thiếu niên xuất hiện tại lớp học của các cô, sắc mặt mỗi người đều rất khó coi, khiến bạn học bắt nạt cô hoảng sợ khóc ngay tại chỗ, từ đó về sau, không ai dám trêu chọc cô nữa.

Tuy cô vẫn luôn bị ba người anh trai áp chế, nhưng ở thời khắc mấu chốt, bọn họ cũng quyết không cho phép có người bắt nạt em gái mình.

Nghe cô giải thích xong, Cố Khinh Châu trầm mặc hồi lâu, ánh sáng trong mắt nhàn nhạt, trong lúc nhất thời khó mà đoán ra.

Lệ Tử Xuyến thấp thỏm trong lòng, anh chậm rãi mở miệng: “Xin lỗi.”

Cô cho là anh đang xin lỗi vì thái độ trước đó, lắc đầu liên tục: “Không có lỗi gì cả, anh cũng không làm sai chuyện gì.”

Nhưng Cố Khinh Châu thật sự xin lỗi cũng không phải vì điều này.

Nếu như sớm biết cô thương tâm vì đoạn tình cảm trên, thì ba năm trước, anh nhất định sẽ kiên trì với tình yêu của mình, cho dù cô không biết anh, cho dù cô không có cảm giác đối với anh, cho dù anh dùng hết dũng khí của cả đời này, anh đều sẽ kiên trì khiến cô thích mình.

Nếu, tình yêu có thể góp nhặt, một ngày có thể tăng thêm 0,1% yêu thích, thì một ngày nào đó, anh sẽ khiến cô yêu anh tới max

Loading...

Xem tiếp: Chương 33: Chương 33

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Phúc Tinh Giá Đáo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18



Ly Hôn 365 Lần

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45