21 Thôi bà tử cơ hồ sắp bị dọa đến tè ra quần.
Bà ta mấy ngày nay đều lòng vòng quanh khu vực ở gần Tập Phúc Tự chỗ cầu gỗ lớn, cầm tiền mời lão bà tử,tiểunha đầu quét dọn trong chùa ăn mì vằn thắn, ăn được vài bữa, bà tử kia đã gọi bà ta Thôi muội tử,tiểunha đầu gọi bà ta là bà nội, giống như người một nhà.
22 Bùi Đại lão gia nghe được chuyện bất khả tư nghị* nhất mà ông ta cả đời này mới nghe qua, sắc mặt ông ta xanh mét, ném đồ chặn giấy, cả giận nói: "Lão Nhị, đây là thân huynh đệ ngươi, ngươi tin lời đồn hoang đường này, còn chạy tới trước mặt của ta nói, huynh đệ ngươi ở đâu có lỗi với ngươi, sao ngươi lại hận hắn như vậy?"
Lúc Bùi Đại lão gia phát hỏa, Bùi Minh ngay lập tức quỳ xuống, đồ chặn giấy sạt qua vai của hắn rơi xuống đất, hắn chịu đựng đau, một tiếng kêu đau đớn cũng không kêu.
23 Bên trong Hàn Tùng Hiên, Bùi Hành đã hai ngày không ra khỏi nội viện, nếu chỉ là như thế này thì cũng thôi, chỉ là người ở thư phòng đột nhiên bị cấm túc, không cho phép xuất nhập, ngay cả thức ăn đều là bên ngoài kiểm tra rồi cho mang vào.
24 Ngõ Hạnh Hoa.
Mặc dù tên gọi là Ngõ Hạnh Hoa, trên thực tế đầu hẻm chỉ có duy nhất một gốc cây hạnh mà thôi, vào ngõ vừa chật hẹp vừa loạn, chỗ trống bị mấy hộ gia đình tự chiếm thành sân nhỏ trong nhà mình, xe ngựa không cần phải nói là không vào được, chỉ có thể xuống đất đi bộ.
25 Từ xưa đến nay, những người bán hàng quán nhỏ bán cái ăn đều có chút hương vị, đừng xem Lâm gia làm ăn buôn bán ở tầng dưới chót đường phố, nhưng hương vị mì vằn thắn cũng không tệ lắm, may là Nguyệt Thược dù nếm qua món ăn tinh xảo của Bùi gia, cũng cảm thấy chợt ăn một chén mì vằn thắn ven đường khẩu vị rất tốt.
26 Phía sau chuồng ngựa ở ngoại viện Bùi phủ có một khu nhà nhỏ thấp bé vuông vức, chính là chỗ cho quản sự và bà vú của Bùi gia ở.
Lâm ma ma cũng có một sân nhỏ, bên trong là nơi ở của vợ chồng già, còn có con trai và con dâu,tiểunữ nhi, hiện thời tăng thêm một đại nữ nhi Phù Dung.
27 Lúc Minh Kỳ tới đón Nguyệt Thược, Nguyệt Thược đang trợ thủ cho Tiếu tỷ.
Nàng mặc dù học một chút tài nấu nướng, nhưng là với hoàn cảnh nhà mẹ đẻ, nàng không biết có nên bộc lộ tài năng hay không, nên chỉ làm những việc vặt như nhóm lửa rửa thức ăn, không nhúng tay xào rau.
28 Lâm gia cả đám gấp rút ân cần chiêu đãi Minh Kỳ.
Liễu thị gọi Tiếu tỷ: "Mau lấy trà ngon trong tủ trà ra đãi khách nhân nếm thử, điểm tâm trước đó vài ngày đưa tới cũng xếp lên mâm mang ra.
29 Minh Kỳ đi ra trước mở cửa, Lý Diệu Quỳnh, người mới vừa cùng cách trở về nhà, được hai nha hoàn và hai bà tử tráng kiện vờn quanh nâng đỡ, trừng đôi mắt lạnh lẽo, khí thế cao ngạo.
30 Bùi Hành nói làm là làm, hôm sau để Minh Kỳ xuất ra sáu mươi lượng bạc đặt mua lễ hỏi, tìm bà mối đến cửa Lâm gia.
Đây quả thực làm người Lâm gia sợ hết hồn.
31 Tất cả mọi người đang đợi Bùi Bác Thực lên tiếng, Bùi Bác Thực miễn cưỡng nhếch môi, phân phó người đưa lên tiền thưởng cho hoàng sai.
Sau đó gắng gượng làm ra vẻ trấn tĩnh, chỉ là loại trấn định này duy trì có chút gian nan.
32 Bùi Tâm Tuệ phái người thỉnh Lý Diệu Quỳnh, Lý Diệu Quỳnh do dự một chút, hỏi Đào thị có nên đi hay không, Đào thị suy nghĩ một chút, nói: "Đi, tại sao không đi, có cô cô ngươi ở Bùi gia, vẫn còn quan hệ thân thích, đoạn không được.
33 Nguyệt Thược không nghĩ tới Bùi Bác Dụ sẽ đưa ra yêu cầu để bọn họ bàn hồi Bùi gia, Bùi Hành rõ ràng do dự.
Bùi Bác Dụ khuyên: "Ngươi không cần lo lắng trong nhà có ai dám nói khó nghe, nếu nói huyên thuyên ta mà biết được, không cần nói tình nghĩa, toàn bộ đuổi ra ngoài.
34 Bùi gia trên dưới có lệnh, không cho phép bất luận kẻ nào đàm luận thân thế Bùi Hành, mọi người vẫn như thường ngày, hầu hạ Bùi Hành.
Cảnh Anh không biết rõ nội tình, hắn vốn tưởng rằng Bùi Hành là văn nhân hủ lậu, nào biết đâu tiếp xúc mấy lần, phát hiện Bùi Hành tính cách cường tráng ngay thẳng, hằng ngày thích cưỡi ngựa đi săn, đá cầu đánh cầu, lập tức có cảm giác gặp được tri kỷ, mấy ngày lưu ở Bùi phủ, mỗi ngày đều kéo Bùi Hành đi du ngoạn.
35 Đội tàu Hộ tống Anh vương thanh thế hiển hách, lấp đầy cả kênh đào lên phía Bắc.
Từ trước khi thuyền của Anh vương tới gần, quan viên dọc đường đã phong tỏa kênh đào, dân chúng bình dân không cho phép sử dụng đường sông chính.
36 So với vui vẻ đơn thuần của Bùi Hành, Nguyệt Thược có chút phản ứng không kịp.
Thật sự có hài tử sao?
Nàng sờ sờ bụng, có cảm giác không chân thực, không thể nào tin nổi sang năm sẽ có một đứa bé nho nhỏ, mềm mại, sẽ khóc, con của nàng.
37 Lý gia gần đây xảy ra một đại sự, đại phu nhân Đào thị tức giận đến thiếu chút nữa đánh chết một người bà tử.
Thì ra mụ mụ quản sự bên cạnh Đào thị hoảng sợ phát hiện bà tử giữ cửa hậu viện thế nhưng lén lút thả ngoại nam đến gặp riêng nha đầu, thông báo cho Đào thị, đem bà tử bắt lại, kết quả hỏi ra được bảy tám nha đầu và tức phụ có tư tình.
38 Hành trình mười hai ngày, thuyền cuối cùng đến kinh sư.
Vài vị đường quan lục bộ, dòng họ có chức vụ, huân tước đều tới đón tiếp Anh vương, trong đó có Toàn ninh hầu Bùi Chiêu.
39 Từ ngày Phương Ngọc Dung rời đi, gặp lại là ở trên yến tiệc mừng thọ Tôn phu nhân.
Bởi vì không phải là chỉnh thọ (thọ mừng tuổi chẵn), nên không làm lớn, có điều thỉnh gánh hát ở trong sân hát mấy trận văn võ diễn náo nhiệt, buổi sáng các nữ quyến ăn trước, buổi trưa lại nghe diễn trên lầu đối diện sân khấu, buổi chiều lại ăn chính tiệc.
40 Vân Dương quận chúa ném xuống một con gà rừng màu sắc diễm lệ, hai con thỏ, đắc ý nhìn Bùi Hành vừa vặn đuổi tới, "Quỳ xuống dập đầu đi. " Thời gian ngắn như vậy, nàng không tin Bùi Hành có thể săn được nhiều hơn nàng.