21 Chẳng mấy chốc đã là 12/2 - Chỉ còn 2 ngày nữa là lễ đính hôn diễn ra. Trong gần 1 tháng qua , tất cả vẫn như bình thường , như mọi khi chỉ có điều nó với Khánh Linh lại thắc mắc một vấn đề là Phạm Trần Thảo Thy đã về nhưng tại sao lại không nhập học.
22 Giờchúng ta làm gì ? - Hắn hỏi
Đi kiếm khách sạn ngủ trước đã. Sáng mai chúng ta sẽ đi tìm hàng nào đó thử đồ cưới - Nó nói
Ukm - Hắn đáp
Bộp - Thiên Kỳ đánh rơi chiếc điện thoại.
23 Sau một ngày , lễ đính hôn chính thức diễn ra.
Bốn chú rể mặc âu phục đứng trên bậc thềm. Người cười gượng gạo , người cười vui tươi. Cười gượng gạo còn ai ngoài Anh Khánh với Khánh Anh.
24 4 tiếng sau :
Tại dinh thự của cả thảy 5 tập đoàn , tất cả mọi người ngồi nghiêm trang trên ghế. Ông nó cất lời :
Hắn đã ra tay rồi
Ai vậy ạ ? - Thiên Kỳ hỏi
Nguyễn Hoàng Vũ Minh - Anh trai của papa con - Ông nó nói
Cái gì ? - Tất cả bàng hoàng
Năm xưa khi ta nói sẽ trao quyền điều hành tập đoàn Nguyễn Hoàng cho papa con , hắn đã một lòng phản đối.
25 Ưm. . . . - Tiếng rên rỉ khe khẽ của cô gái nhỏ nhắn đang bị trói buộc rất chặt vào cột tường của một nhà kho. Miệng dán băng dính , Thảo Thy cố gắng bật mở đôi môi ra nhưng không thể.
26 Mở đôi mắt ra , Băng nhìn quanh, ( Vẫn gọi tạm Thảo Thy là cô , Ngọc Băng là anh nhé ) anh bắt gặp một thân hình cô gái nhỏ nhắn đang ngước đôi mắt đen ẩn sau hàng mi cong cong nhìn về phía trước
Cảm nhận được anh đang nhìn mình , cô quay đầu qua.
27 Cửa mở ra, một đoàn người cầm súng xông vào. Vũ Minh thấy thế thì cười lớn, rồi không biết từ đâu, lão ta cầm quả bom, thả phịch nó xuống đất. Sương bắt đầu lan ra mù mịt che chắn tầm mắt của mọi người.
28 12 giờ trưa
Mọi người ra hết ngoài hành lang, để lại cho Thảo Thy một không gian yên ắng, tĩnh mịch
oOo
Tiếng chuông điện thoại hắn bỗng vang lên
Alo
Anh, em về Việt Nam rồi
Cái gì ????
oOo
Mẹ mẹ mẹ ơi - Thảo Thy áp sát chiếc điện thoại vào tai, nấc lên từng hồi
Thảo Thy, có chuyện gì sao ? - 1 giọng lo lắng truyền tới
Lấy hết can đảm, dũng khí và kìm lại tiếng nấc, Thảo Thy nói qua điện thoại :
Con có thai rồi
oOo
1 cô gái trẻ mặc chiếc váy nâu cà phê, đi giày cao gót, xách chiếc valy to màu hồng, đội mũ rộng vành, đeo kính đen đi gần vào cửa khách sạn
Và bắt đầu từ ấy - 1 dàn phóng viên cùng Fan kéo tới
Linh bắt đầu khó chịu.
29 Cạch - Ngọc Linh mở cửa phòng. Gương mặt cô gái nhỏ nhắn mặc đồng phục trường Royal nằm đắp chăn, mắt khép lại. Đưa ánh mắt xuống bụng của Thy, N. Linh bỗng chạnh lòng
- Linh ? - Thy tỉnh dậy, lờ mờ mở mắt, nhìn cô diễn viên nổi tiếng là cô bạn thân của mình nói
- Đừng ngồi dậy, cậu nằm nghỉ đi - Chris vội chạy tới nói
( Vì tên khi làm diễn viên của vũ Ngọc Linh là Chris Linh nên mình sẽ gọi là Chris nhé )
- Mình mua đồ ăn cho cậu này - Chris nói rồi mở chiếc cặp hai chiếc cặp lồng mình đựng ở bàn ra.
30 - Cháu đang làm gì vậy? - cô Dương hỏi
- Phu nhân - 1 cô nhân viên nói
- Cô bé này. . . . . ? - Cô Dương nói
- Trâm à - 1 giọng nói vang lên. 1 cụ già chống gậy đi từ bên đuờng sang.
31 Thảo Thy lăn xuống cầu thang, đậy đầu vào tường. Sau khi pama biết chuyện, Linh với Yến đã bị phạt về chuyện này nhưng điều đó lại làm hai người căm tức hơn.
32 Trong khi Khánh Anh đang rối loạn vì những suy nghĩ trong đầu mình, Thiên Kỳ bước chân tới phòng 1002 - Phòng của Bảo Hân
Cộc Cộc - Anh gõ cửa
- Chờ chút - Bảo Hân nói
Cạch
- A, có chuyện gì sao ? - Hơi bất ngờ khi thấy Thiên Kỳ, Bảo Hân hỏi
- Không có gì.
33 New York :
- Được. Nguyễn Hoàng Vũ Minh, chúng tôi đồng ý - Chủ tịch tập đoàn Bùi Minh, papa của Bùi Minh Ngọc < chương="" 21=""> nói
- Nhưng tôi muốn nhờ con gái bảo bối của ông 1 chút - Vũ Minh nói
- Con gái tôi ? - Papa BMN ( Viết tắt của Bùi Minh Ngọc ) giật mình hỏi
- Không có gì nhiều.
34 New York :
- Được. Nguyễn Hoàng Vũ Minh, chúng tôi đồng ý - Chủ tịch tập đoàn Bùi Minh, papa của Bùi Minh Ngọc < chương="" 21=""> nói
- Nhưng tôi muốn nhờ con gái bảo bối của ông 1 chút - Vũ Minh nói
- Con gái tôi ? - Papa BMN ( Viết tắt của Bùi Minh Ngọc ) giật mình hỏi
- Không có gì nhiều.
35 Quay lại cuộc theo dõi nhé !
Thiên Kỳ mặc áo sơ mi trắng, quần kaki đen. Mái tóc chải chuốt cẩn thận. Trong chiếc xe mui trần trắng muốt, có 1 đôi nam nữ đang đi chơi trong niềm hạnh phúc nồng nàn.
36 Mình đang rất băn khoăn. Mình muốn dừng, không tiếp tục viết Tiểu Thư Danh Giá nữa, nhưng vì nó là một tác phẩm đầu tay của mình, mình lại không nỡ dừng lại.
37 - Mày nghĩ tai tao điếc hay sao mà chúng mày nói to thế tao không nghe thấy được hả ? Người ta đi hẹn hò mắc mớ gì mấy chế đi theo bám đuôi? - Hân nói
- Tại thấy hai người hẹn hò với nhau nên mới theo