21 Editor: Thiên Linh Hoa
Beta: Linh Ngọc
May mắn tình trạng như vậy cũng không có kéo dài được bao lâu, sau khi người hai nhà bàn bạc - - thật ra là do mẹ Tiểu Thỏ và mẹ Trình Chi Ngôn bàn bạc, hai người quyết định về sau mỗi sáng Tiểu Thỏ sẽ đi nhà trẻ sớm hơn 30 phút, còn buổi chiều cô lại về muộn đi 30 phút để Trình Chi Ngôn có thể đưa đón cô về.
22 Editor: Linh Ngọc
“Không có hứng thú. ” Trình Chi Ngôn vẫn như cũ vô cùng đơn giản nói mấy chữ rồi đuổi Hạ Phong đi.
“A. . . Nhưng mà, tôi nói với cậu.
23 Editor: Linh Ngọc
“Còn có thể làm gì, chính là nắm bàn tay nhỏ, hôn nhẹ lên chiếc miệng xinh xắn của cô ấy. ” Hạ Phong nhún vai vẻ mặt không quan trọng nói với Trình Chi Ngôn: “ Trên tivi đều nói như vậy.
24 Editor: Linh Ngọc
Lúc này đã là bốn giờ bốn mươi, lớp mẫu giáo, lớp chồi đều đã tan học, chỉ còn lưa thưa vài học sinh lớp mẫu giáo đứng ở cửa chờ cha mẹ tới đón.
25 Editor: Linh Ngọc
“Nhưng mà anh nước chanh của em nói với anh ấy không phải bạn trai của em!” Vẻ mặt Hạ Phong tiếc nuối nhìn Tiểu Thỏ, cố ý đùa cô: “ Nếu không anh làm bạn trai của em, có được không?”
“Không cần!” Tiểu Thỏ liếc mắt nhìn Hạ Phong một cái, ngây thơ ngọt ngào nói: “Anh nước chanh nói như vậy là vì anh ấy vẫn đang suy nghĩ, chờ anh ấy suy nghĩ xong, anh ấy sẽ đồng ý làm bạn trai em, dù sao bác gái Chu đã nói, cho dù anh ấy suy nghĩ xong hay chưa, bây giờ em vẫn là bạn gái của anh nước chanh!”
“Bác gái Chu là ai?”
“Mẹ anh nước chanh!” Tiểu Thỏ hết sức nghiêm túc trả lời.
26 Editor: Linh Ngọc
Gì?
Sau khi Hạ Phong nghe thấy Tiểu Thỏ gọi anh là người điên, cả người không khỏi ngẩn ra, sau đó dở khóc dở cười nhìn Tiểu Thỏ nói: “Là phong trong gió, chứ không phải điên trong người điên.
27 Editor: Linh Ngọc
Hạ Phong cũng không sáo với Trình Chi Ngôn, sau khi vào trong nhà Trình Chi Ngôn thì tự nhiên dạo qua một vòng từ trên xuống dưới, rồi trở lại phòng khách ở dưới lầu, cả người nằm trên sofa ngưỡng mộ nói: “Thật tốt quá, cha mẹ cậu đều không ở nhà, chúng ta muốn làm gì thì làm, Trình Chi Ngôn mình xem tivi đi.
28 Editor: Linh Ngọc
“A. . . Đúng rồi, Trình Chi Ngôn, cái này cho cậu. ” Hạ Phong ăn dưa hấu thì hình như nhớ tới cái gì đó, nhanh chóng chạy đến túi sách của mình lục lôi, cuối cùng lấy ra một lá thư lại chạy tới chỗ Trình Chi Ngôn.
29 Editor: Linh Ngọc
Sau khi Hạ Phong rời khỏi, trong phòng khách chỉ còn lại Tiểu Thỏ, ăn xong dưa hấu cô cúi đầu nhìn chằm chằm giấy vụn dưới bàn thật lâu, sau đó nhìn xung quanh không có ai, thì cẩn thận nhặt bức thư tình đã bị nước dưa hấu thấm ướt lên.
30 Hai ngày sau đó, Trình Chi Ngôn thấy bên cạnh gối của mình một bức thư, trên đó có viết tên người nhận chính là mình.
Mở bức thư ra, ba chữ Trình Chi Ngôn rõ ràng, sạch đẹp to đùng đập vào mắt anh.
31 Editor: Linh Ngọc
Phải biết rằng Tiểu Thỏ là người thích hỏi đến cùng, là tiểu bảo bảo vô cùng tò mò, cho nên sau khi Trình Chi Ngôn chạy trốn, cô không hề bỏ cuộc, đuổi theo phía sau Trình Chi Ngôn liên tục mấy vài ngày, nhất định phải hỏi ra đáp án.
32 Editor: Linh Ngọc
“. . . ” Trình Chi Ngôn tiếp tục không nói gì.
“Cái đó. . . “ Địch Thi Vũ mặc áo liền váy màu xanh da trời, đeo túi sách công chúa Disney, vẻ mặt ngượng ngùng đi đến trước mặt Hạ Phong và Trình Chi Ngôn, đôi mắt trong suốt có chút xấu hổ nhìn Trình Chi Ngôn nói: “ Em.
33 Editor: Linh Ngọc
“Hả?” Hạ Phong ngẩn ra, lúc đầu còn tưởng rằng Trình Chi Ngôn nói mình không có hứng thú là trả lời câu hỏi của cậu ta, một lát sau mới phản ứng kịp, “Chắc là, cậu sẽ không trả lời hoa khôi lớp năm hai như vậy chứ?”
“Ừ.
34 Editor: Linh Ngọc
“Nước chanh sao. . . . . . ” Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua đồ uống được nhét vào trong tay mình, lắc đầu, cũng chẳng muốn lại giải thích với Tiểu Thỏ rằng mình không hề thích uống loại nước này.
35 Editor: Linh Ngọc
“. . . . ” Hạ Phong nhếch khóe miệng, đột nhiên phát hiện mình vậy mà không thể phản bác những lời này, anh ta không cam lòng nhìn Tiểu Thỏ hỏi: “ Vậy em có hứng thú với cái gì?”
“Em có hứng thú với anh nước chanh!” Tiểu Thỏ túm tay Trình Chi Ngôn, vẻ mặt xán lạn nói.
36 Editor: Linh Ngọc
“Vậy em nhắm mắt lại đi!” Trình Chi Ngôn chần chờ một chút nói với Tiểu Thỏ.
“A. . . ” Tiểu Thỏ vô cùng nghe lời mà nhắm mắt lại.
37 Editor: Linh Ngọc
Tiểu Thỏ nằm ở trên giường, hai tay ôm lấy chăn mỏng, chớp đôi mắt to nhìn Trình Chi Ngôn hỏi.
“À. . . . Có lẽ khoảng mười năm nữa.
38 Editor: Linh Ngọc
Đồng thời, trường học sẽ lấy ngày này làm ngày tham quan, cũng mời phụ huynh học sinh đến tham gia đêm giáng sinh này.
Chỉ có điều ba Trình Chi Ngôn đi công tác về không kịp, mà mẹ Trình Chi Ngôn lại đi ra ngoài để sưu tầm dân ca, cho nên người của Trình Chi Ngôn đến đây, cũng chỉ có Tiểu Thỏ.
39 Editor: Linh Ngọc
Beta: Thanh Mai
“Không được! Không được! Em muốn đi tìm anh nước chanh!” Tiểu Thỏ tiếp tục xoay xoay lắc lắc, hắng giọng la lớn.
40 Editor: Linh Ngọc
“Tất nhiên rồi, tất cả mọi người đều khen ngợi chúng tôi có tướng vợ chồng!” Vẻ mặt Tiểu Thỏ tự hào nhìn Địch Thi Vũ nói.
Sao. .