61
Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, Thẩm Hành Vân mỉm cười nói: "Xem ra là chấp nhận. "
Diệp Phi Chu nâng quai hàm nhìn phía ngoài cửa sổ, mặt lạnh làm bộ ngắm phong cảnh, dưới tóc rối như ẩn như hiện lỗ tai đỏ đến mức không chịu nổi.
62
Hiếm thấy chủ nhật không cần đến trường, Diệp Phi Chu ở nhà vùi đầu khổ học.
Khoảng cách thi học kỳ còn không tới nửa tháng, mà mấy ngày trước cha mẹ Diệp Phi Chu đồng ý nếu như Diệp Phi Chu thi học kỳ xếp hạng cao hơn lần trước, sẽ cho hắn cơ hội đi du lịch một mình.
63
Diệp Phi Chu mở kho, đem huyền tinh "Chính mình tự tay rút trúng" xem đi xem lại, con ngươi màu hổ phách vui mừng, sáng ngời giống như thủy tinh.
Thẩm Hành Vân không chớp mắt nhìn chăm chú vào Diệp Phi Chu đang kích động mừng như điên, da dẻ lộ ra đỏ ửng, muốn đem Diệp Phi Chu nâng trong lòng bàn tay như cánh hoa đào ngày xuân.
64
Ban đêm mười giờ rưỡi, Diệp Phi Chu nằm ở trên giường cầm sách ngữ văn, rèm cửa sổ bỗng nhiên truyền đến hai tiếng coong coong giòn giã.
". . .
65
Sáng sớm hôm sau, Diệp Phi Chu bị hôn tỉnh.
"Ma pháp giải trừ, " Thẩm Hành Vân đôi môi vuốt ve khóe môi Diệp Phi Chu, ôn nhu nói, "Thụy mỹ nhân tỉnh rồi.
66
Ngày đi chơi rất nhanh liền đến.
Sáng sớm ngày hôm đó, độ hưng phấn của Diệp Phi Chu tăng mạnh, đồng hồ báo thức đều vô dụng, rất sớm đã tỉnh.
67 Tại phòng lớn khách sạn ngồi yên một giờ, nhưng mưa rơi không chút nào chậm lại, vì vậy Diệp Phi Chu không thể làm gì khác hơn là đàng hoàng đi lên phòng.
68
Hơi thở quen thuộc phả vào mặt.
Là mùi vị của Thẩm Hành Vân, phi thường đặc biệt, thần bí, tao nhã, tràn ngập mê hoặc mà không thể phỏng đoán, giống như con người hắn.
69
Diệp Phi Chu ngơ ngác mà nhìn chằm chằm dây tơ hồng, lại bắt đầu sờ sờ, ngón tay chạm qua dây tơ hồng không có cảm giác nào, lại như mò không khí.
Dây tơ hồng hữu hình mà không chất, phảng phất đến từ một thế giới khác.
70
". . . " Diệp Phi Chu sửng sốt một hồi lâu, mới chậm rãi lấy lại tinh thần, "Em thực sự là. . . Suy thần tái thế sao? Đến tột cùng chuyện gì xảy ra?"
Thật sự không thể loạn a a a! Mỗi ngày đều nói, nói không chừng ngày nào đó liền biến thành thật!
—— Diệp tiểu thiếu gia phát điên mà nghĩ.
71 Ngày đó, hai tiểu thần tiên ngoan ngoãn song song ngồi, nghe Phúc Lộc Tư cục trường giảng bài. Tiểu Hành Vân ở phía dưới lén lút kéo tay tiểu Phi Chu mập cuồn cuộn, nặn nặn, nhỏ giọng nói: "Thật nhuyễn, tất cả đều là thịt.
72 Tình cảm không dám nói vẫn luôn kéo dài, bí mật cứ ở trong một góc lên men, càng nỗ lực càng ngột ngạt, mười mấy năm trước sau gắn bó càng khó cân bằng.
73 Thẩm Hành Vân bị câu trả lời bất ngờ đánh sững sờ ngẩn ra, lập tức lộ ra một cái thất lạc liền ôn nhu mỉm cười nói: "Ngươi gạt ta, ngươi không lừa được ta.
74 Không ngừng rơi, thân thể Diệp Phi Chu đang nhanh chóng tuổi thơ hóa, toàn thân cốt cách đều lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên bé nhỏ, thân thể thon dài cấp tốc rút ngắn, gương mặt tuấn tú khéo léo trở nên êm dịu nhuyễn nhu lên, thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi dần dần biến thành trẻ nhỏ ngắn tay ngắn chân, lại tiếp tục biến ảo thành trẻ sơ sinh.
75 Sao Chổi Nhỏ thuận cửa sổ tiến vào trong phòng, như chó con run lên một thân lông chim hoa lệ, đám hỏa diễm sót ở trên thảm trải sàn, liền nhanh chóng biến mất.
76
Thẩm Hành Vân tiếc nuối: "Anh cái gì cũng chưa kịp làm. "
Diệp Phi Chu dùng gối che khuất nửa mặt, nói gì đó mơ hồ không rõ, con ngươi hoảng loạn chuyển loạn.
77 Thời gian đã muộn lắm rồi, hai người ở trên đường đi dạo một hồi, cuối cùng tìm một cửa hàng thức ăn nhanh kiểu tây phương. Thiếu niên tựa hồ đối với loại thực phẩm này tình hữu độc chung, hai tay cầm cánh gà chiên thỏa mãn mà gặm, đôi môi du uông uông, vừa ăn vừa không chớp mắt nhìn Thẩm Hành Vân ăn.
78
Giữa hè, Diệp Phi Chu ở trong thư phòng cùng tranh đấu với bài tập nghỉ hè.
Chuyến du lịch vui vẻ kết thúc, sau khi về nhà phải đối mặt với bài tập chồng chất như núi, đặc biệt là bài tập của thầy vật lý nhiều nhất, quả thực không thể tốt.
79
Sau khi thi đại học kết thúc, chính là thời gia có thể tự do, dài đến ba tháng.
Thoát khỏi sự nghiệp học hành, có thể phóng thích áp lực, tương lai dưới chân toả sáng.
80 Tình cảm cùng dục vọng bị đè nén quá lâu, một khi phóng thích, tựa như hồ thuỷ điện xả lũ, đã xảy ra là không thể ngăn cản. Theo tình hình dần dần ấm lên, khởi đầu vô cùng ôn nhu kiên nhẫn, Thẩm Hành Vân như là dã thú hung mãnh, bắt thiếu niên dưới thân bày ra các loại tư thế xấu hổ, lần lượt xâm chiếm đến nơi sâu xa nhất, mê say mà liếm toàn thân của hắn, từ hõm cổ đến ngón chân, mảy may không có buông tha.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50