1 Sẩm tối, cánh cửa thư phòng vốn là cấm địa của Chu Ninh Tự bị ai đó dùng đôi bàn tay phẫn nộ đẩy ra. “A a a, Chu Ninh Tự, mẹ của em đang không lại gọi điện thoại đến mắng em, nói gì mà sách của em viết càng ngày càng đọc không được!”Thân hình to lớn của Chu Ninh Tự vẫn bất động, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính theo dõi biểu đồ cổ phiếu đang tăng.
2 Thật lâu thật lâu về sau, sau khi Chu tiên sinh đã chính thức xác định vị trí phiếu cơm dài hạn vững chắc của Lục tiểu thư. Một ngày nọ, Chu tiên sinh tỏ vẻ rất lơ đãng vô ý, hỏi: “Lần đầu tiên nhìn thấy anh em có cảm giác gì?”.
3 Song Nghi rời căn phòng nhỏ tự mình thuê lúc trước để dọn đến nhà của Chu Ninh Tự, sau đó liền rất oanh liệt mà cảm thấy buồn chán. Thứ bảy cuối tuần, bạn Chu trốn mình trong phòng đọc sách, bận làm việc.
4 Buổi sáng ánh mặt trời chiếu xán lạn, còn tâm trạng của Song Nghi thì đúng là mưa dầm liên miên. Thật thê thảm thật thê thảm! Thật sự là thảm kịch nhân gian mà!Song Nghi tắt MSN, đóng máy vi tính lại, lết lết lết, bò lên giường, chui vào chăn, trùm kín đầu.
5 Chuyện về con dao quýSong Nghi có một con dao bổ dưa rất tốt, dài hơn 30cm, thân dao dày, mũi nhọn lóe sáng, cực kì sắc bén. Nói về lai lịch của con dao này, phải quay ngược về ba năm trước đây.
6 Đang bước đến cửa nhà hàng, quả nhiên là có điện thoại giục. Song Nghi vừa ấn nhận cuộc gọi, giọng nói đầy trách cứ của Bách Nhã từ đầu bên kia lập tức truyền đến: “Bạn có đến hay không đây? Sao không nghe điện thoại hửm? Mình gọi ít nhất mười cuộc rồi đấy!”.
7 Song Nghi trong lòng hưng phấn tâm trạng nhảy nhót vui vẻ đi về phía bàn bên kia. Tâm trạng hưng phấn nhảy nhót này không chỉ bởi bì người kia rất đẹp trai, mà còn vì trong lòng có phát sinh phần nào đó chờ mong náo nhiệt >_Đến gần bàn kia, Song Nghi nghe được đầu tiên là tiếng cười trong trẻo của người đẹp kia.