21 Do cũng đã muộn nên Bác tôi cũng chẳng nói chuyện lâu, xua mấy đứa đi ngủ trước. Ba đứa tôi vâng dạ gật đầu lia lịa đi lên tầng. Thương vào phòng của chị Thuỷ vẫy tay chúc ngủ ngon rồi đóng chặt cửa, tôi với thằng nhóc mới lóc cóc mò về phòng của nó.
22 Việc tôi qua đêm bên ngoài kí túc xá đương nhiên trở thành chủ đề bàn tán khi vừa đặt chân về phòng. Qua đêm ở đâu? Làm gì mà về trễ? Là những câu hỏi thông dụng nhất.
23 Quả thực, sẽ chẳng ai ngờ một thằng có gương mặt “ bất cần đời” như tôi lại đăng kí tham gia câu lạc bộ tình nguyện, ai mà tin được nhỉ, ngay cả bản thân tôi cũng chẳng thể tin nỗi là.
24 Quả thực, sau cái ngày đầu tiên tôi tham gia cùng câu lạc bộ tình nguyện của Trường, nó khơi dậy cho tôi một cảm xúc thật mãnh liệt. Có quá nhiều người còn khốn khó hơn mình rất nhiều, có những người ở nơi nào đó chỉ mơ ước được những thứ bình thường trong cuộc sống như chúng tôi.
25 Chiếc xe bus lết dài trên con đường xa lộ giờ tan sở, nhích nhích từng đoạn. Tôi ngồi trên xe nhấp nhổm nhìn đồng hồ. Năm giờ rưỡi, năm giờ rưỡi rồi đấy.