Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiếng Gọi Trái Tim

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 48
Chương mới nhất: Chương Ngoại Truyện
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện xoay quanh ba nhân vật chính: Ngân, Tuấn , Thảo. Ngân: Một cô bé con nhà nghèo, làm cái gì cũng không giỏi nhưng thất bại thì có thừa, được mọi người mệnh danh là vịt con xấu xí.

Danh sách chương Tiếng Gọi Trái Tim


Chương 21

21 nó nghĩ" cái gì, học bảng nội quy á, đâu phải ở ở trường, cái bà chằng dữ thấy ớn" tuy nhiên trong lòng nó nghĩ thế chứ ngoài thì.

- dạ, em rất thích tính cách của chị vừa thẳng thắn vừa nghiêm túc.


Loading...

Chương 22

22 Khi ngân vừa ra, mặt hắn liền biến sắc , hắn tiện tay lấy cái chổi lông gà ném đi, lực ném khá mạnh khiến cho bình, ly trên bàn rơi xuống, một âm thanh nghe chói cả tai.


Chương 23

23 Nó đáp:

- dạ , em biết lỗi rồi, lần sau sẽ không tái phạm nữa

nhiệm vụ của ngày hôm nay là phải dọn dẹp nhà vệ sinh nữ của công ty, thế là nó cặm cụi đi làm việc, tuy nhiên có một quý cô đi mặt nghênh nghênh nhìn trên trời, không thấy chướng ngại vật phía trước là một thùng nước, kết quả là cô ta mang trúng và vồ ếch 1 cú tuyệt đẹp, chắc là bắt được nhiều ếch lắm, cô ta tức giận vì cái thùng nước chết tiệt này làm hỏng bộ đồ mới mua , ngước mắt nhìn lên thấy một con bé nhà quê:

- cô là người để thùng nước giữa đường để cố tình cho tôi ngã ã.


Chương 24

24 Nói rồi hắn bế ngân đến cửa tiệm quần áo trước ánh mắt của biết bao cô nàng đang nhìn đắm đuối hắn, tới tiệm hắn dìu nó ngồi vào ghế, và nói với chủ cửa hàng:

- Lấy cho cô gái này một bộ đồ công sở.


Chương 25

25 Sáng hôm sau, nó cố đi thật sớm để tránh gặp tình trạng như ngày hôm qua , còn hắn thì cố tình tới sớm một chút với hy vọng được nhìn thấy nó như hôm qua, nhưng thật buồn cười là hắn tới quá sớm mới có 7h , hắn pha 1 tách cà phê xong rồi đem lên sân thượng để uống như mọi ngày hắn vẫn làm , khi lên đến nơi thật bất ngờ nó cũng đang ở đây hiện lên trong mắt hắn hình ảnh của một cô gái giản dị, gió thổi nhè nhẹ làm mái tóc cô gái đó tung bay, cô vén tóc lên nở một nụ cười ấm áp như ánh nắng ban mai vậy, thật đẹp , nó nghe tiếng bước chân mỗi lúc mỗi gần theo phản xạ ngân xoay người trở lại thấy hắn đang cầm 1 tách cà phê trên tay đang tiến đến gần nó, như một lời chào xã giao:

- chào buổi sáng tổng giám đốc

- ừ.


Chương 26

26 ~ 1 tuần sau

Vẫn như vậy nó đi tới công ty sớm , nó không lên sân thượng để hít cái không khí buổi sáng trong lành nữa để tránh gặp người đó, ngân hôm nay tâm trạng rất tốt nên vừa hát vừa làm trông rất là yêu đời, còn hắn hôm nay phải đi gặp đối tác từ sớm, mọi chuyện diễn ra rất suôn sẻ , bà mama tổng quản sáng giờ không chửi nó như mọi ngày, tưởng chừng sẽ là một ngày trôi qua thuận buồm xuôi gió , cuộc đời vốn không bình yên như ta tưởng, những con sóng dữ luôn luôn nổi lên mạnh mẽ mà quét qua bất ngờ , khiến cho con người chúng ra không lường trước hậu quả nó xảy ra.


Chương 27

27 Cô ta tức giận bỏ đi, nhưng trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý, còn nó thì thở phào nhẹ nhõm.

-ôi nhà giàu đúng thật là kênh kiệu.

Một ngày làm việc nữa lại lặng lẽ trôi qua, tuy nhiên chiều nay bộ phận của nó tổ chức tiệc ăn mừng cuối tháng cộng thêm cái tin sốt dẻo là tổng giám đốc sẽ tham gia cùng , khiến biết bao nhiêu trái tim của mấy nàng thơ rung động, trông cho thời gian trôi qua nhanh để đến buổi party, buổi tiệc nho nhỏ đã diễn ra tại một quán lẩu, mọi người ai nấy đều vui mừng chỉ có mặt nó là như cái nhọ nồi thôi, nó cứ hỏi:

- tại sao, đáng lẽ vui rồi ai dè cái tên kia lại tham gia chứ, đúng là dùng đồ ăn dù ngon mấy cũng mất vị, mà hắn là tổng giám đốc lại có hứng thú với cái tiệc bé tí của mấy nhân viên quèn cơ chứ?

Nó đúng là con heo hám ăn, hám uống, mọi người nói chuyện , vui cười, mặc , mình cô vẫn chiến đấu với nồi lẩu thơm phức cộng nhiều thứ khác nữa, nhưng tiếc là sự trầm lặng yên ắng của nó lại được mọi người để ý đến.


Chương 28

28 Giọng nó cất lên thật ấm áp, dưới ánh đèn nhiều màu, nó toát lên một vẻ đẹp thánh thiện, làm cho ai đó xao xuyến một lúc, bài hát nói về vẻ đẹp của người con gái việt nam dịu dàng đằm thắm trong tà áo dài trắng đang ngày càng chứng tỏ vị thế của mình trên mọi lĩnh vực, nó cũng gợi lên cho cả ngân và hắn biết bao nhiêu kỉ niệm của thời học trò ấu thơ, nhớ ngày nào có một cô bé tung tăng trong tà áo dài tinh khôi, hồn nhiên, vui cười, trong mắt ai đó cô bé ấy như một thiên thần bé nhỏ.


Chương 29

29 Buổi sáng, nó cố mở mắt ra , đầu đau như búa bổ , hiện ra trước mắt nó là một căn phòng sang trọng mà trước kia chưa một lần nào nó dám nghĩ đến vì cái nghèo đeo đuổi, từng ánh nắng nhẹ len lỏi chiếu vào phòng làm các đồ đạc tỏa sáng một cách kì lạ giống như phát ra một vầng hào quang , có lẽ nào nơi đây là thiên đường chăng?.


Chương 30

30 Ngày hôm đó, hắn cũng không đi làm khiến cho thảo lo lắng , cô liền lái xe đến căn hộ của tuấn, thảo có chìa khóa của phòng hắn , bước vào căn phòng trống vắng chắc tuấn đã ra ngoài ngoài rồi, cô hơi thắc mắc:” Tuấn luôn khắt khe trong công việc mà sao hôm nay nghỉ lại không có lí do nhỉ?”, đi vào phòng ngủ , dọn dẹp giúp thì bất chợt cô nhặt được 1 cái vòng tay, cơ mà sao quen thế , đây là chiếc vòng tay mà thảo mua tặng ngân hồi dịp đi chơi ở Gành Đá Đĩa mà, chiếc vòng được chạm khắc bằng đá cẩm thạch rất tinh tế, tại sao lại ở đây? Chả nhẽ tối qua ngân và tuấn ở chung một phòng, không thể nào, chắc nhầm rồi , thảo lấy vòng tay của ngân rồi lẳng lặng bỏ về.


Chương 31

31 Nó đứng lì ở đó, mặc kệ hắn mắng mỏ, nói nhiều lời động chạm đến lòng tự trọng của ngân, hắn thấy thế quát:

- Tôi nói đúng quá nên cô không nói được chứ gì, haha đúng là một lũ nhà nghèo bần tiện đáng khinh, à quên hồi cô đi học còn dám lấy bản thảo của tôi đi bán kiếm tiền mà bây giờ còn việc gì nữa cô không dám làm nhỉ? thật đáng kinh tởm.


Chương 32

32 Nó cười đùa là thế , nhưng tận sâu thẳm một nơi nào đó trong ngân không hề yên ắng, nó cũng tự biết rằng , dù nó có cố gắng để giải thích cho mọi người hiểu , nhưng rồi sao sẽ có người tin nó chứ? Vì vậy ngân mỉm cười , vẫn lạc quan như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thật sự giờ đây nó không có một người nào đó để giải bày tâm sự, ngân bèn trò chuyện với những chú chim sẻ đang đậu trên những chiếc ghế đá

- Chim này, tao ước gì tao được như mày, được tự do bay lượng, không lo gì cả, hì tiếc là ước một điều mà không bao giờ thành hiện thực.


Chương 33

33 - Thế anh tuấn của mày có phát hiện ra không?

- Làm sao mà biết được, từ đầu đến cuối tao văng bẫy ra là để Tuấn với con nhà quê đó mắc mà, haha

- Bà đúng thật là cao tay.


Chương 34

34 Thảo lo lắng không biết họ đã biết chuyện gì rồi, nhưng cô vẫn hỏi ngân:

- Ngân, bà định gặp tui à hay sao đứng đây

Ngân nhìn thảo:

- Điều bà vừa nói với người đó là sự thật ư?

- Chuyện đó.


Chương 35

35 - Bây giờ thì" nam nữ bình đẳng " rồi thưa sếp.

- Nói nhiều, đi tôi trả tiền, hôm sau cô mời tôi ăn một bữa là được, sòng phẳng. ok?

Tới quán, một quán ăn bình dân không quá sang trọng như sạch sẽ, quán này bán những đặc sản của phú yên, như mắt có người đại dương, hay bò một nắng,.


Chương 36

36 Thế mượn người ta làm cái gối có trả phí không?

- Ơ thế hòa nhé, mà tôi đây cũng công nhận 1 điều là tôi giống như một thỏi kẹo ngọt thu hút mấy con kiến, con ruồi , trai đẹp nhiều khi cũng rõ khổ.


Chương 37

37 - Sáng hôm sau, một niềm vui cứ nhen nhóm trong lòng hai người, Tuấn đến đón Ngân đi làm.

- Chào buổi sáng em yêu.

Nó thẹn đáp:

- Ai là em yêu của cậu.


Chương 38

38 - -Thật sự anh không biết nấu ăn, nhưng nếu em thích ăn cơm ở nhà thì anh có thể học dần dần để nấu cho em ăn. ( cảm động ghê nhỉ)

Nó nở một nụ cười hạnh phúc:

- Thôi , em biết nấu mà, má em nấu ngon lắm, nên có học lỏm vài bí kíp võ công.


Chương 39

39 Nhưng Thảo với Tuấn chưa chia tay mà, hóa ra Ngân cũng chỉ là một vật thế thân cho một tháng đi công tác của Thảo, chắc hắn cảm thấy cô đơn nên mới tìm đến nó ,nhiều khi Ngân ích kỉ nghĩ rằng Tuấn là của riêng cô.


Chương 40

40 Ngân, nó vội bắt chuyến xe buýt để đi đến quán ba nơi mà hắn đang uống, rõ là nó vẫn còn đang rất lo lắng cho hắn mà, đến nơi.

- Tuấn , đừng uống nữa đi về.


Loading...