21 Quét dọn mấy gian phòng một lượt, Kim Phi Dao thấy cần phải mua một bản “Tiểu Linh quyết”, học mấy pháp thuật trong đó. Những pháp thuật trụ cột này rất hữu dụng trong cuộc sống hàng ngày.
22 Phi thiên miêu đáng yêu, kim nhãn hầu cơ trí khéo léo, còn có thiên sơn bạch hổ con hung mãnh và sứa trong suốt như thủy tinh. Linh thú muôn màu rực rỡ, Kim Phi Dao nhìn mà chảy nước miếng.
23 “Không phải, ta không có ý đó. Lúc đó ta khẩn trương, thấy ngọc diện đường lang kia sắp đẻ trứng, mà Nguyên Đồng sư tỷ lại rất muốn một con ngọc diện đường lang nhỏ, cho nên mới nhất thời… nhất thời bị ma xui quỷ khiến bỏ ngươi lại đó.
24 Nhưng Kim Phi Dao lại nghĩ theo hướng khác, nếu quả có một đám mây bươm bướm như vậy thì đi giết yêu thú có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Nghĩ vậy, nàng đi gần vào Tiêu sư huynh kia, thấp giọng hỏi: “Tiêu đạo hữu, đám bươm bướm này của ngươi có bán không?”Tiêu sư huynh nhìn bộ dáng dè dặt cẩn trọng của nàng, bật cười khanh khách: “Kim đạo hữu thấy hứng thú với đám bươm bướm này?”“Đúng vậy, ta thấy nó có thể tránh yêu thú, lúc ra ngoài nếu có chúng giúp đỡ thì cũng giảm bớt được một ít nguy hiểm.
25 “Phụt!” Kim Phi Dao nhịn không được phá ra cười. Mặt mũi Lý San bị nàng đánh cho bầm dập, sưng phù như đầu heo, bị Kim Phi Dao đá như vậy mà cũng không có động tĩnh, hóa ra là đã hôn mê bất tỉnh.
26 Mắt thấy mãi vẫn chưa phá được lớp phòng ngự của Kim Phi Dao, Hoa Khê có chút sốt ruột, lúc này không thể để sai sót được. Các sư huynh đệ đang ở cách đó không xa, có thể tới đây bất cứ lúc nào.
27 Mọi người nhanh nhẹn dùng mấy cành cây làm thành cái cáng đơn sơ, chuyển Kim Phi Dao lên, còn sợ nàng giữa đường đứt hơi thở, đưa cho nàng uống một sinh cơ hoàn nhị phẩm rồi mới nâng nàng lên tiến về Thanh Thú môn.
28 Mọi người trong đại điện ồ lên, hai mắt chưởng môn đỏ rực, chỉ cần khống chế chủ nhân thì có thể dễ dàng tìm được dưỡng hồn thú. Nhưng không đợi chưởng môn xuất thủ, luồng khói đen trên người Hoa Khê đã biến mất, mọi người ngây ngẩn cả người, còn Hoa Khê thì vẻ mặt mờ mịt, còn có chút kinh hãi nhìn chưởng môn.
29 Đưa Kim Phi Dao xuống núi là một đệ tử Thanh Thú môn khác, Hoa Khê thì vì việc của dưỡng hồn thú nên tạm thời không được rời khỏi sư môn. Do thương thế của nàng chưa khỏi hoàn toàn nên mới ngoại lệ cử hai tiên hạc đưa nàng đến truyền tống trận.
30 “Này Mộc đạo hữu, ngươi lần mò cái gì ở đó vậy? Nếu còn không đi thì không theo kịp bọn đội trưởng đâu. ” Kim Phi Dao nhíu mày, cực kỳ không vui nhìn một nam tử đang ngồi xổm bên bụi cỏ, cúi người tìm gì đó.
31 Lý Nhị Căn hàm hậu cười, “Ta từng nghe nói trong biển có loại Thôi Lãng quy, yêu đan to chừng cái chậu rửa mặt, dùng để tu luyện có thể tăng tu vi rất nhiều.
32 Bạch Di từ xa đã nghe thấy đối thoại giữa họ, chút thanh âm ấy làm sao qua được lỗ tai tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng dù sao đám người này là của Toàn Tiên môn, cũng phải nể mặt một chút.
33 Kim Phi Dao ngẩn người, người này nuôi linh thú đến phát điên rồi. Tuy nhiên, ở tu tiên giới này, cái gì có thể thiếu chứ biến thái thì khắp nơi đều có, có một kẻ điên yêu linh thú hơn người cũng không phải chuyện gì quá to tát.
34 Kim Phi Dao chạy vào trong sân nhà mình, không nhịn nổi nữa, cười phá lên, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy người khác làm chuyện này, chỉ cảm thấy vừa buồn cười vừa thú vị.
35 Hai người nói chuyện phiếm một hồi, định ngày giờ xuất phát là bảy ngày sau. Những tu sĩ tới học càng ngày càng nhiều, dưới đài chật kín tu sĩ Toàn Tiên môn.
36 “Đường tỷ, tổ phụ cũng là vì sự phồn vinh của gia tộc, ngươi thân là một phần tử của gia tộc, cống hiến cho gia tộc thì có gì là sai? Ngươi không nhìn xem lúc trước đã làm phải chuyện gì, không có tôn ti trật tự, bất trung bất hiếu, làm mất hết thể diện nhà chúng ta.
37 Quả nhiên, mấy ngày sau Lạc Tiên điện đã ra mặt công bố tin này, thời gian thi đấu là hai năm sau. Công bố sớm như vậy chính là để cho các tu sĩ có thời gian chuẩn bị, lo trước mọi việc.
38 Lại chờ thêm một lát, có thêm bảy tên Luyện Khí trung kỳ và hậu kỳ tới, tổng số đạt tới mười bốn người, ngồi kín cả ba bàn của quán. Có nhiều người đi qua thấy quán này đông như vậy thì cho rằng làm ăn rất tốt, cũng tới góp vui, đứng bên cạnh chờ đến lượt ăn mì khiến cho đôi vợ chồng già luống cuống tay chân.
39 Tu sĩ kia thì cả người bẩn thỉu, mải mê làm gì đó phía sau con ngựa, một hồi lâu sau mới thấy trên tay hắn cầm một hòn đá nhỏ đầy máu. Một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đi cùng hắn hỏi chuyện gì xảy ra, hắn cũng chỉ lắc đầu, không biết ai găm một viên đá vào mông ngựa của hắn, khiến cho thanh linh mã vốn nhu thuận nghe lời đột nhiên phát cuồng, thiếu chút nữa thì không khống chế nổi mà ném hắn cho trai đầm lầy ăn.
40 Dù sao thì nhện mắt quỷ cấp một cũng không gây ra nguy hại gì với bọn họ, mọi người cũng không đòi tu sĩ kia lấy dạ quang thạch ra, cứ thế đi theo sau Kim Phi Dao, chậm rãi tiến về phía trước.