281 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành trở về động phủ của mình ở Thiên Đạo phong. Sau khi về đến nơi lập tức cảm thấy vô cùng mệt mỏi, ngã lăn ra giường đánh một giấc.
282 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnLần này cũng là như vậy, không cần Dư Tắc Thành chọn lựa cả bốn thế giới luyện tập võ nghệ hoàn toàn chấm dứt thí luyện, kết hợp lại thành một thể giao cho Dư Tắc Thành.
283 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnSau khi chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi, Dư Tắc Thành thả ra tất cả sáu mươi mốt mỹ nữ họa bì mà mình được khi thí luyện Trúc Cơ.
284 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnĐệ tử Hiên Viên kiếm phái có người sử dụng phi kiếm chừng một trăm thanh giống như Nam Thiên Chân Nhân, có người dùng mười mấy thanh như Dạ Hàn.
285 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành đáp:- Ta lấy, ta lấy, nhìn những quá thần lôi này thật là xinh đẹp. Lão nhân lại nói:- Xinh đẹp ư.
286 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành bắt đầu lễ bái trước từng tượng một. Lễ nghĩa không thể thiếu, những vị tổ sư này ai cũng là bậc anh kiệt trong loài người, lập nên công đức muôn đời hoàn toàn đáng để cho mình thành tâm lễ bái.
287 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnNgoại trừ chuẩn bị tài liệu luyện Nhật Phế kiếm, Dư Tắc Thành còn chuẩn bị tài liệu luyện thêm hai bộ Kim Dực kiếm nữa.
288 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnHơn nữa Tiểu Lục Tử đã có được ba hài tử, trong đó một nam một nữ có được Linh Căn. Cố ý gọi chúng ra chào ba người Dư Tắc Thành, hy vọng sau này đưa chúng vào ngoại môn Hiên Viên kiếm phái, bọn Dư Tắc Thành có thể chiếu cố cho chúng nhiều hơn.
289 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành không lấy Càn Thiên Âm DươNa Diệt Quang Thiên Kiếp Lôi ra mà chỉ lấy Dẫn Thủy Thất Sát Âm Lôi để che mắt thiên hạ.
290 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnPhi kiếm sau khi đánh trúng mục tiêu sẽ tự động thuấn di trở về. Dư Tắc Thành tiếp tục cầm kiếm tìm mục tiêu tiếp theo công kích.
291 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành và Thành Lam bay nhanh về phía sơn trại. Sau khi vào sơn trại chỉ thấy phòng đổ nhà sập ngổn ngang, còn Cốt Luân Tề Văn đang bao vây một bóng đen, lặng lẽ thi pháp.
292 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnCứ như vậy ba người lại thẳng tiến về phía trước, băng qua sơn mạch Hoành Viễn, vượt qua đại sa mạc Cáp Lạp, rốt cục chạy tới Bắc Hải rời khõi địa phận Kinh châu.
293 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnThời gian một đêm đẹp đẽ trôi nhanh, là một đêm khó thể phai mờ trong ký ức của cả ba người. Hôm sau trời vừa mờ sáng, Dư Tắc Thành nhổm dậy đẩy hai thân thể mềm mại đang quấn chặt lấy mình, chậm rãi ngồi dậy.
294 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnPhụ tử Phó Cương xưng vương xưng bá ở Lâm huyện hoàn cảnh rất tốt. Huynh đệ Phó Cường Phó Thân bắt đầu kiếp sống ngựa giống, sinh, một đống hài tử.
295 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnVốn Dư Tắc Thành đang nổi giận dùng dùng, rời nhà ra đi cảm thấy buồn ảo não, hiện tại việc này như đổ dầu vào lửa, bất chợt giơ tay xuất ra một kiếm Lưu Quang Thuấn Tức kiếm.
296 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành chậm rãi khôi phục lực chiến đấu, sau đó một tiếng kiếm bạo, biểu hiện sự tồn tại của mình, hướng về phía bờ nhẹ nhàng bay qua.
297 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành xoay người xông tới, một đạo lại một đạo kiếm quang bắn ra. Hắn vẫn chưa dốc hết toàn lực, mà là sử ra Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm, không ngừng bắn kiếm quang, để phân tán tinh lực của Hải Kiếm Toa.
298 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnBa người đối mắt nhìn nhau, cười ha hả, rốt cục đã xông ra được, ở trong vạn quân, giết ra Nam Hải đi tới Nguyên Châu.
299 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnDư Tắc Thành chậm rãi cảm thụ những thần thức tin tức này. Tử Phủ Chân Giải đem rất nhiều chuyện quá khứ của kiếm này từng chút từng chút hóa thành thần thức cho Dư Tắc Thành hấp thu.
300 Nhóm dịch: Hạo ThiênNguồn: Vipvandan. vnĐại Lực Thần Vương xuất thân nghèo hèn tuổi trẻ kham khổ lấy được chí bảo, có được thần lực hiện tại cuối cùng trở thành bá chủ một phương, bởi vì ký ức của thời niên thiếu, tham lam hơn so với bất kỳ ai cũng, rất thích góp nhặt vô số bảo vật, giấu ở trong cung điện của mình.