Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 930: Trận Chiến Chung Cực. (thượng)

Chương trước: Chương 929: Hư Vô Kiếm.



Nhưng dã thú đã mất đi lý trí, cho dù hùng mạnh đến mức nào cũng chỉ là dã thú.

Dư Tắc Thành lại chộp ra một trảo, là Thiên Đạo hệ Quang, Thiên Đạo đại biểu cho ánh sáng của mặt trời mặt trăng, hóa thành Quang Minh Kiếm. Kiếm này vừa xuất, hết thảy hào quang, thần lôi, Hỏa Diễm, sóng thần đều tiêu tan, đồng thời chém rơi một miếng thịt của Chung Cực Thần Uy Sĩ.

Hào quang vạn đạo, máu thịt tung bay, nhưng máu thịt này cũng nhanh chóng bị Quang Minh Kiếm đồng hóa, hóa thành hư vô.

Dư Tắc Thành lại chộp ra một trảo, xuất ra Thời Gian Kiếm, Không Gian Kiếm, Hắc Ám Kiếm

Nháy mắt Dư Tắc Thành xông tới, lấy Thiên Đạo làm kiếm, phát động tấn công Chung Cực Thần Uy Sĩ liên miên bất tuyệt.

Kiếm quang xoay vần, hóa thành Thiên Đạo Kiếm dài vô hạn. biến hóa vô hạn. hủy diệt vô hạn. Dưới kiếm quang này, Chung Cực Thần Uy Sĩ bị thương liên tục, từng miếng thịt bị cất ra, nháy mắt đồng hóa tiêu tan dưới Thiên Đạo kiếm.

Máu thịt này đại biểu cho lực lượng, năng lượng của Chung Cực Thần Uy Sĩ. dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành cắt đứt một hồi, thình lình Chung Cực Thần Uy Sĩ nháy mắt lui lại phía sau ngàn dặm.

Y lên tiếng nói:

- Cảm tạ sư đệ, năng lượng dư thừa đã bị đệ cắt đứt. rốt cục đã giải thoát cho ta, ta đã tỉnh lại.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Hay lắm, như vậy hai ta có thể đánh một trận chiến chung cực, cũng không uổng kiếp này.

Hai người đứng đối diện nhau, giờ phút này Dị tộc Tiên Tần, tồn vong Nhân tộc, sư huynh đệ... hết thảy đã bị gạt sang bên.

Giờ phút này này hai người chỉ thấy trước mặt minh là đối thủ, hai bên ra sức đánh một trận, dương oai kiếm ta, thách thức đối phương.

Trong mất hai người chỉ còn lại dục vọng chiến đấu, có được lực lượng hùng mạnh như vậy, nếu không đánh một trận cho sướng khoái, quả thật sống uổng một lần.

Nháy mắt thân thể hai người phát ra tiếng rung động lách cách. Bọn họ đang điều chinh lại thân thể của mình, nếu để thân hình quá cao, lực lượng phối hợp không hợp lý, vậy sẽ lãng phí chiến lực vô ích.

Hình thể hai người dần dần thu nhỏ lại, từ vóc dáng ngàn trượng rút lại còn trăm trượng, mười trượng, rốt cục trở về vóc dáng vốn có của mình. Thậm chí cả dung mạo cũng trở lại như thường, nhưng dường như Tứ sư huynh còn cao hơn Dư Tắc Thành một cái đầu.

Đây là biểu hiện của khống chế lực lượng không chuẩn xác, tự nhiên ở một mức độ nào đó, Dư Tắc Thành khống chế lực lượng hoàn hào hơn Tứ sư huynh mình.

Tinh Thần lập tức phát hiện ra vấn đề này, khống chế lực lượng đã không bằng đối phương, vậy không cần khống chế nữa, dốc hết toàn lực, dùng lực phá xảo, dùng lực Chung

Cực Thần Uy của mình đánh tan lực Sáng Thế của đối phương.

Ý niệm này vừa nổi lên trong đầu, trời sụp đất nứt, phong vân biến sắc, nháy mắt lực lượng vô cùng từ tay Tứ sư huynh xuất ra, điên cuồng đánh về phía Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành thoáng động, xuất hiện ngoài trăm vạn dặm. động một lần nữa, lại ra ngoài ngàn vạn dặm. động lần thứ ba, ra ngoài ức vạn dặm.

Nhưng Tứ sư huynh thủy chung vẫn bám theo sau hắn. lực Thần Uy không ngừng bám theo, chỉ cần hắn dừng lại, sẽ đánh cho hắn nổ tan xác.

Hai người hóa hào quang, bay lượn qua lại giữa tinh không. Chỉ cần lắc mình một cái đã xuất hiện ngoài ức vạn dặm. sau đó hơi dừng lại, lại xuất hiện ngoài ức vạn dặm.

Chỗ Dư Tắc Thành tạm dừng lập tức nổ vang, hư không bạo phát những tiếng nổ ầm ầm.

Trốn, trốn, trốn... đuổi, đuổi, đuổi...

Nháy mắt Dư Tắc Thành không biết đã na di đi bao xa, phía trước xuất hiện một tinh hệ, trong đó có sáu ngôi sau quay xung quanh một vầng dương khổng lồ.

Nháy mắt Dư Tắc Thành độn tới một trong sáu ngôi sau, Tứ sư huynh lập tức na di tới. Trên ngôi sao này không có không khí. tĩnh lặng như chết, chỉ có vô số hố thiên thạch trên mặt đất.

Dư Tắc Thành vừa đáp xuống, Tứ sư huynh đã giáng xuống một đòn.

Rầm... cả bề mặt vạn dặm của ngôi sao này chấn động, lập tức một vụ nổ bùng lên.

Mượn vụ nổ này, Dư Tắc Thành tranh thủ cơ hội tránh đi đòn công kích tuyệt sát của Tứ sư huynh, nháy mắt phản kích.

Hiên Viên Kiếm của bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ.

Đây là vũ khí hùng mạnh nhất của Dư Tắc Thành, cho dù đã hóa thân Thiên Lại Cự Nhân, nhưng hắn vẫn có thể sử dụng được. Nháy mắt phía trên Tinh Thần xuất hiện một thanh âm:

- Chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến...

Trong thiên địa chỉ có một thanh âm này.

Giữa trời đất xuất hiện một thanh cự kiếm, kiếm này vừa xuất hiện lập tức phát ra ánh sáng chói chang, ánh sáng này lan tới nơi nào. mang theo hủy diệt tới nơi đó. Bất cứ sự vật gì cũng phải tiêu tan dưới ánh sáng này.

Sau đó kiếm kia đâm một cái, đâm trúng bề mặt ngôi sao. Chỉ trong thoáng chốc thiên địa mười vạn dặm sụp đổ, vạn vật hóa hư vô.

Một đám mây hình nấm khổng lồ bùng lên, dưới một kiếm này, mặt đất bắt đầu nổ tung. Vụ nố này nhanh chóng lan truyền tới trung tâm ngôi sao, sau đó lan tràn khắp ngôi sao. Lúc này ngôi sao sụp đổ vô cùng nhanh chóng, hoàn toàn tan tác.

Uy một kiếm này hủy diệt cả một vì sao, sỡ dĩ có được thần uy như vậy là nhờ Hiên Viên Kiếm khởi động, thông qua Dư Tắc Thành phát ra, sau đó thông qua Thiên Lại Cự Nhân bạo phát, cho nên lực lượng trở nên mạnh mẽ gấp vạn lần trước kia.

Thì ra thế giới Bàn cổ phải sử dụng như vậy, phải phối hợp với loại chiến thể cực hạn

như Thiên Lại Cự Nhân mới có thể phát huy trọn vẹn uy lực, xuất ra lực hủy diệt hùng mạnh tới mức này.

Nháy mắt Dư Tắc Thành bừng tinh ngộ.

Nhưng một kiếm này chỉ có thể hủy diệt vì sao kia, lại không hề có ảnh hưởng gì với Tứ sư huynh.

Lúc chữ ‘chiến’ của Dư Tắc Thành vang lên, Tứ sư huynh cũng đang tụ lực thi pháp. Trên người y thình lình xuất hiện một cây Bồ Đề, sau đó một tràng tiếng tụng niệm vang lên:

- Bồ Đề vốn không gốc, sương sáng chẳng có đài, đã không có một vật, bụi trần dính vào đâu?

Nháy mắt y hóa thành một gốc cây đại thụ. đại thụ lại hóa thành một chiếc sương. Khi vụ nổ bùng lên, y chỉ còn hình mà không còn thần. Đây không phải là pháp thuật ẩn nấp trong một không gian khác, bằng không trúng một đòn Hiên Viên Kiếm cũng phải hóa hư vô. Không biết đây là bí pháp gì, quả thật là ‘đã không có một vật, bụi trần dính vào đâu?’, cho nên không hề hứng chịu chút thương tổn nào cả.

Dư Tắc Thành cũng là như vậy, dựa vào thân thể của Thiên Lại Cự Nhân phát ra Hiên Viên Kiếm, lần đầu tiên hắn không cần tới Chuyển Sinh Minh Vương Quyết trùng sinh, vì nhờ thân thể Thiên Lại Cự Nhân chống lại lực cắn trà của Hiên Viên Kiếm.

Ngôi sao kia nổ tung, những tiếng ầm ầm kéo dài không ngớt, nháy mắt hai người đã độn xa ngoài trăm vạn dặm. đứng cách nhau ngàn dặm. đối diện với nhau.

Tứ sư huynh lên tiếng nói:

- Phải chăng là Tiên Tần Phá Diệt Chung Cực Hỗn Độn Kích? Thật ra ta đã biết từ lâu rằng đệ có bí pháp này, khi ấy ta còn thào luận với sư phụ, không ngờ hiện tại phải hứng một đòn này của đệ.

- May là Chung Cực Thần Uy thể của ta đã đại thành, rốt cục luyện thành Bồ Đề Minh Cành pháp của ta, bằng không có lẽ hiện tại ta đã hóa hư vô còn gì...

Dư Tắc Thành nói:

- Đệ cũng thật không ngờ sẽ dùng kiếm này công kích sư huynh. Được rồi, đừng nói gì nữa. tiếp tục chiến đi thôi.

Nháy mắt ngôi sao ở xa xa bất chợt nổ tung, hoàn toàn tan tác, tiếng nổ vang rền coi như là tiếng tù và làm hiệu bắt đầu trận chiến.

Dư Tắc Thành lại vung kiếm bay tới. đại chiến cùng Chung Cực Thần Uy thể của Tứ sư huynh, hai người bắt đầu huyết chiến.

Lúc đầu trận chiến, hai người toàn dùng sức mạnh, bên dựa vào lực Sáng Thế, bên dựa vào lực Chung Cực Thần Uy. Ngươi một quyền, ta một kiếm, ngươi một chưởng, ta một cước, lấy mạng đổi mạng, lấy máu đổi máu.

Trận chiến này vô cùng kịch liệt, sao trời tan tác, vạn vật vỡ tan, hư không sáng chói, sinh linh đồ thán. Trong trận chiến này, có khoảng mười mấy ngôi sao hủy diệt trong trận chiến của họ, trong đó có hai ngôi còn có sinh linh sống sót. nhưng cũng bị bọn họ hủy diệt.

Trận chiến này hai bên khổ chiến một tháng, chủ yếu là Dư Tắc Thành bỏ chạy không ngừng, còn Tứ sư huynh truy kích không ngừng.

Nhưng dần dần Dư Tắc Thành không còn bỏ chạy nữa, bởi vì sau một tháng, tình hình chiến đấu của hai người đã thay đổi, không còn oanh kích ầm ầm, không còn làm tan tác các vì sao, không còn đối chọi thăng tay với nhau như trước nữa.

Theo trận chiến kéo dài, bọn họ càng ngày càng thành thục hơn với lực lượng mới của mình, quen thuộc ba ngàn Đại Đạo. Khuynh hướng chiến đấu của cả hai người dần dần nghiêng về hướng khống chế, lợi dụng lực lượng của mình hoàn mỹ hơn.

Dần dần có một tình huống mới xuất hiện, Dư Tắc Thành sử dụng lực Sáng Thế, khống chế ba ngàn Đại Đạo một cách hoàn mỹ, lần lượt sử dụng chúng, phát huy chiến lực của mình đạt tới cực hạn.

Mà Tứ sư huynh lại sử dụng hàng chục hàng trăm pháp tắc Thiên Đạo, Thiên Đạo hợp lực hóa thành lực Thần Uy công kích Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành thấy chiêu phá chiêu, lúc sư huynh sử dụng lực Thần Uy, hắn thu tay lại, hoặc thay đổi một pháp tắc Thiên Đạo trong lực Thần Uy đó, lập tức phá được lực Thần Uy của Tứ sư huynh.

Dư Tắc Thành có được Niết Bàn kinh, có được Thiên Lý Bi, thế giới này không ai rành rẽ ba ngàn Đại Đạo như hắn. cho nên hắn mới dùng chiến thuật như vậy.

Lập tức Dư Tắc Thành chiếm thượng phong, có lần đánh tan tác thân hình Tứ sư huynh, y nhờ vào cái đầu còn sót lại, hóa thành mây đen cật lực bay xa ức vạn dặm mới có thể khôi phục lại.

---o0o---

Loading...

Xem tiếp: Chương 930: Trận Chiến Chung Cực (hạ).

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ký Ức Tựa Mùa Rơi

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 17


Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 118


Hoàng Phi Bị Nguyền Rủa

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 20


Cô Nhóc Lạnh Lùng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Ba Lần Gả

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50