Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 661: Khai Phá Đại Lục - Phú Quý Ngàn Đời (hạ)

Chương trước: Chương 661: Khai Phá Đại Lục - Phú Quý Ngàn Đời (thượng)



Vì vậy người Lý gia chuẩn bị lên đường, dùng tất cả lương thực làm thành bánh bao, bánh rán, đủ dùng cho một ngày một đêm. Phu thê đứa con gái lớn nghe tin bèn dẫn cả nhà mình chạy tới tham gia, phu thê đứa con gái thứ hai cùng hương thân xung quanh châm biếm bọn họ, nói rằng làm như vậy là đi chịu chết.

Lý lão Đại không thể lo lắng quá nhiều, y để vợ mình và hai đứa con út ở lại trông coi nhà cửa. Dần theo con lớn, con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư, phu thê con gái lớn, người nào cũng gồng gánh, một bên là hành lý, một bên là lương thực, cả nhà lập tức lên đường.

Bảy người đi lên hành trình khai phá vùng đất mới, cũng giống như giọt nước gia nhập vào dòng sông, gia nhập vào đoàn người đổ xô đi khai thác vùng đất mới.

Mọi người vượt qua từng ngọn núi cao, rốt cục tới một vùng bình nguyên. Nơi đây là vùng đất rất tốt để khai hoang, đất thịt màu mỡ, gieo trồng hoa màu chắc chắn thu hoạch được mấy mùa. Bọn họ bèn quyết định xây dựng nhà mình tại nơi này.

Nhưng sang hôm sau, có một đoàn người đi khai hoang đông hơn bọn họ rất nhiều kéo tới. Bọn chúng là đội ngũ trong một gia tộc nào đó phái ra, ai nấy lăm lăm đao kiếm, lập tức chiếm lấy khu đất này, không đi lập tức động thủ. Lý lão Đại chỉ có thể buông tiếng thở dài, dẫn người nhà mình ròi bỏ nơi này, tiếp tục đi về phía trước.

Mọi người lại tiếp tục đi tới, giày rách nát bèn đi chân trần, hết lương thực bắt đầu ăn rau dại. Rốt cục bọn họ tới một mảnh đất khác, Lý lão Đại quan sát một vòng, sau đó mới nói:

- Đây sẽ là đất của Lý gia chúng ta, không ai có thể cướp đoạt, kẻ nào muốn đoạt, chúng ta sẽ liều mạng!

Vì thế bọn họ bắt đầu dựng cột phân ranh giới, san phẳng đất đai, dựng tạm nhà tranh, với vùng đất này có thể đủ khai phá ba ngàn mẫu ruộng.

Từ này về sau Lý gia không cần phải lo trong mười đời.

Lục tục cũng có những đoàn người khai hoang tới đây, nhưng lần này không ai dám cướp của bọn họ nữa. Bởi vì thần tiên trên trời đã lên tiếng, ai dám cướp đi đất đai người khác, chắc chắn phải chết không sai. Từ đó về sau không hề xuất hiện tình huống như trước nữa, cuộc sống hạnh phúc của Lý gia đã bắt đầu.

Một hôm, đứa con làm tiểu nhị của Lý gia gặp được một đồng hương, chính là Ngô đội trưởng của thương đội lớn nhất thành Ngô Khởi. Người này tính tình rộng rãi hào phóng, lần trước là y tới Tụ Bảo lâu nói chuyện khai hoang này, cho nên con Lý lão Đại mới có thể biết tin.

Bất quá hiện tại Ngô đội trưởng đã không còn oai phong như năm ấy, đã trở nên nghèo túng vô cùng. Y phục của y dơ bẩn vô cùng, suýt chút nữa đã chết ngoài đường vì đói.

Ngô Duy Sơn là đội trưởng của thương đội lớn nhất thành Ngô Khởi, là một trong những người đầu tiên tham gia hành động khai hoang lần này. Y dẫn theo thương đội trăm người của mình, ba mươi con lừa ngựa, tiến vào thế giới mới này.

Khác với những người khác, người khác chỉ cần khai khẩn đất đai, gieo trồng hoa màu, mà Ngô Duy Sơn muốn tìm địa thế kinh doanh, có thể giúp cho con cháu mình phú quý trăm đời.

Và như vậy, thương đội của y vượt qua từng dãy núi cao, từng bình nguyên rộng lớn, vô số đồi núi, hồ nước, nhưng vẫn không tìm được địa thế kinh doanh mà Ngô Duy Sơn mong muốn.

Thấy y cố chấp với lý tưởng của mình như vậy, bỏ qua vô số đất đai, các thành viên trong thương đội dần dần thất vọng, sau cùng là tuyệt vọng. Cả bọn bỏ y mà đi, mạnh ai nấy khai khẩn vùng đất của mình. Chỉ có Ngô Duy Sơn vẫn kiên trì với lý tưởng, tiếp tục đi về phía trước.

Nếu lần này không gặp được Lý gia, Ngô Duy Sơn đã chết đói giữa đường. Sau khi ăn một bữa no ở Lý gia, Ngô Duy Sơn tiếp tục xuất phát, cho dù chết gục giữa đường, y cũng phải kiên trì.

Đi, đi mãi, quyết không bỏ cuộc, kiên trì, nỗ lực, vượt qua sông ngòi, đầm lầy... Ngô Duy Sơn nỗ lực kiên trì, tuyệt không bỏ cuộc, rốt cục có một ngày y đi tới một con suối.

Tới bờ suối, thình lình Ngô Duy Sơn mỉm cười, sau đó bật khóc. Hết thảy nỗ lực của mình đều đáng giá, đây là suối nước khoáng, bên bờ suối là muối trắng đọng lại. Đây là một dòng suối dẫn từ biển cả theo mạch nước ngầm chảy tới nơi này, chỉ cần khéo léo xử lý là có thể khai phá ruộng muối, mỏ muối. Đây chính là phú quý trăm đời, con người ta không thể nào không ăn muối.

Rốt cục nỗ lực của Ngô Duy Sơn đã được đền đáp, y run rẩy rút ra một tấm phù lục, đây là phù lục tiên gia mà y đã dốc hết gia tài mới mua được. Chỉ cần phóng xuất phù lục này ra, trăm mẫu đất xung quanh sẽ thuộc về y. Đây là ý chỉ của tiên gia, không ai có thể chống lại.

Phù lục được máu kích hoạt, lập tức một đạo hào quang chiếu rọi khắp trăm mẫu đất. Sau đó một chữ Diệu bay lên không, nơi này là của Ngô Duy Sơn y, không ai có thể cướp được.

Và như vậy, Ngô Duy Sơn chiếm được địa thế kinh doanh, khiến cho con cháu mình phú quý được trăm đời.

Thái tử Mộc quốc Mộc Thiên Hào trở thành Thái tử đã hai mươi mốt năm, phụ vương không thấy già đi chút nào, hơn nữa còn sinh ra hai mươi ba tên đệ đệ. Mười năm trước y đã đánh bại lão Tứ, năm năm trước đánh bại lão Bát, gần đây phụ vương lại bắt đầu ủng hộ lão Thập Tứ.

Thật ra Mộc Thiên Hào biết mình và bọn đệ đệ vẫn tranh đấu với nhau chỉ là con rối do phụ vương nuôi dưỡng, ông ấy không muốn rời bỏ ngôi Quốc chủ, cho nên luôn chèn ép bọn mình.

Mộc Thiên Hào quyết định không thể tiếp tục ở lại đây nữa, y nuôi tám trăm tử sĩ, chuẩn bị vào mồng Ba tháng Ba tới sẽ lật đổ ngai vàng, cướp lấy ngôi Quốc chủ Mộc quốc. Lúc ấy y sẽ giết chết phụ vương cùng tất cả huynh đệ của mình, cướp lấy hoàng vị.

Mộc Thiên Hào học nghệ đã ba năm tại Xích Thủy môn, ngoại môn của Thủy Vân tông, thành lập được mạng lưới quan hệ hùng mạnh. Bạch Tổng quản của Xích Thủy môn đã nhận linh thạch của y, bằng lòng không nhúng tay vào quốc sự Mộc quốc. Lão ta là bà con xa của Bạch chưởng môn Thủy Vân tông, có thể nói quyền lực rất lớn. Có sự bảo đảm của lão, bên phía Thủy Vân tông sẽ không có vấn đề.

Chuẩn bị xong xuôi, vừa định động thú, đột nhiên thiên địa chấn động, mặt đất nổ ầm ầm, khiến cho kế hoạch của Mộc Thiên Hào không thể không đình chi. Sau đó có tin tức truyền đến, biển sinh đại lục, thế giới mới vừa xuất hiện.

Mộc Thiên Hào đắn đo suy nghĩ, sau đó bái kiến phụ vương, xin lệnh khai phá đại lục mới. Sau đó y đốt mão Thái tử, chặt dứt đường lui của mình, dẫn theo thần tử, thê thiếp, tử sĩ, thủ hạ... khoảng ba ngàn người, tiến về phía đại lục mới xuất hiện.

Người khác muốn đất đai, của cải, mà y muốn một quốc gia, y muốn lập ra quốc gia của mình. Y bỏ ra hết tất cả linh thạch, mua chuộc Bạch Tổng quản, sau đó giơ cao cờ hiệu tụ tập dân chúng cao thấp trong Mộc quốc. Dọc đường đi y còn cứu hộ dân chúng rải rác, cung cấp lương thực, mở thương lộ, đội ngũ của y càng ngày càng trở nên lớn mạnh.

Dọc đường đi, y phải giải quyết mối nguy lương thực, bệnh dịch, nội loạn bạo động, nỗ lực kiên trì. Dưới sự giúp đỡ của các tu sĩ qua đường, Mộc Thiên Hào đi sâu vào đại lục mới năm ngàn dặm, chiếm cứ năm ngàn dặm giang sơn, thành lập quốc gia của riêng mình.

Cứ như vậy, con cháu y sau này chiếm được uy quyền ngàn đời. Đây là quá trình khai hoang của Nhân tộc, bọn họ bất khuất kiên trì, giống như kiến tha mồi, dần dần chiếm cứ thế giới mới này, sống cuộc sống vĩnh viễn bất khuất, sinh sôi nảy nở, con cháu ấm no, vĩnh viễn hưng thịnh, chiếm cứ thế giới Thương Khung này.

Đại lục Cổn Châu khôi phục, từ trên xuống dưới Thủy Vân tông bận rộn túi bụi, bọn Dư Tắc Thành tới đại lục mới khảo sát một phen. Đại lục vừa mới hình thành, không hề có linh khí, địa mạch bất ổn, cần phải có ngàn năm, thậm chí vài ngàn năm chuyển hóa tự nhiên, khi đó mới hình thành tài nguyên mà người tu tiên cần. Giống như tiên thảo, linh dược, khoáng thạch, động phủ...

Trước mắt đại lục mới này không có ý nghĩa nhiều lắm với người tu tiên, chỉ thích hợp cho phàm nhân sinh sống, rất nhiều tân khách ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, bọn họ bèn lục tục cáo biệt.

Bọn Cốt Luân Tề Văn trở về Hiên Viên kiếm phái, nhất nhất cáo biệt Bạch Hà Tích. Dư Tắc Thành cũng cáo từ rời khỏi, nhưng hắn không trở về Hiên Viên kiếm phái, chia tay với bọn Cốt Luân Tề Văn, một mình rời khỏi Thủy Vân tông.

Dư Tắc Thành đi tới Tây Lĩnh, một lần nữa trở lại Di tích Tiên Tần.

Sau khi trở vào động phủ Tiên Tần, đại công cáo thành. Dư Tắc Thành lãnh thu hoạch của mình. Đầu tiên là thu lấy ba ngàn điểm công trạng, trừ đi con số hai trăm vay nặng lãi còn lại hai ngàn tám trăm điểm công trạng.

Sau đó động phủ Pháp Linh đưa cho Dư Tắc Thành một viên đan dược:

- Đây là một viên Phụ Anh đan, bây giờ ngài hãy luyện hóa nó, nó sẽ giúp cho ngài tăng xác suất thành công lên tối đa khi hóa Anh.

Dư Tắc Thành nhận lấy đan dược này, bắt đầu luyện hóa. Thật ra luyện hóa rất dễ dàng, chỉ sau một lúc, Dư Tắc Thành đã luyện hóa nó tan vào cơ thể, nhưng lại không có cảm giác gì, dường như chưa hề luyện hóa vậy, không biết rốt cục đan này có diệu dụng gì không.

Động phủ Pháp Linh lại nói:

- Thật ra đan này không có nhiều ý nghĩa với Nam Tước Đại nhân ngài. Hiện tại ngài đã có được pháp thân của vô thượng Thiên Ma, cần gì phải hóa Anh, cần gì phải tu luyện nữa? Có được pháp thân Thiên Ma, ngài chính là Phản Hư Chân Nhất, cần gì phải buồn rầu, cũng không cần tu luyện làm chi cho vất vả...

Loading...

Xem tiếp: Chương 662: Hiên Viên Tử Vệ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?



Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 117



Hồng Nhan Loạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 81