Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 642: Bí Mật Thiên Ma (hạ)

Chương trước: Chương 642: Bí Mật Thiên Ma



Ma Chủ Già Lam đáp:

- Ngươi muốn lợi gì? Ta phải rời khỏi giới này, tới Tự Tại Thiên nếu thành công, ta sẽ phi thăng, nếu thất bại, ta cũng sẽ vĩnh viễn không thể trở về. Cho nên ngươi muốn bất cứ thứ gì, ta cũng có thể cho ngươi.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Nàng đi rồi, vậy muội muội của ta phải làm sao?

Ma Chủ Già Lam nói:

- Chuyện này ngươi không cần lo, hết thảy những gì của ta đều để lại cho nó. Thuật khống chế người khác của nó còn hùng mạnh hơn ngươi nhiều, tuyệt đối không có gì nguy hiểm. Bất quá muội muội ngươi tâm cao khí ngạo, chỉ cầu đường tắt, e rằng nó không thể kiên trì khổ tu. Rất có thể nó sẽ đi theo con đường cũ của ta, tiến nhập Lục Đạo Luân Hồi, quyết thành Thiên Ma Ma Chủ.

Dư Tắc Thành nghe vậy cả kinh:

- Không được, không thể để nó...

Thiên Ma Ma Chủ nói:

- Muội muội của ngươi tự do, ta không hề ràng buộc nó, nó cũng sẽ không để ngươi chi phối, không chịu làm con rối của cả hai ta. Cuộc đời của nó sẽ do bản thân nó lựa chọn, chúng ta chỉ có thể giúp đỡ cho nó hết sức mình, chuyện còn lại phải trông vào bản thân nó.

Từ ‘con rối’ này, Dư Tắc Thành nghe quen thuộc vô cùng. Năm xưa mình cũng từng nói với gia gia những lời này, năm xưa phụ thân mình cũng không muốn bị gia gia thao túng đời mình, nổi giận rời nhà. Mình cũng không muốn bị gia gia an bày, vậy muội muội cũng sẽ như vậy, nó sẽ không chịu nghe theo mình an bày, nó có cuộc đời của nó, có lý tưởng của nó...

Dư Tắc Thành ngồi thừ ra, rất lâu không nói, Ma Chủ Già Lam lại nói:

- Ngươi đó, khoan hãy nghĩ tới chuyện của muội muội mình, hãy lo cho thân mình trước đã. Bằng hữu của Phá Bại Đại ca của ngươi sắp sửa trở mặt rồi, đây gọi là có thể cùng chung hoạn nạn nhưng không thể cùng nhau hưởng phúc. Bọn chúng cùng nhau tiến vào Di tích Tiên Tần, hiện tại bắt đầu tranh chấp về việc phân chia bảo vật, còn có người muốn bắt ngươi.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Vì sao nàng biết bọn họ tiến vào Di tích Tiên Tần?

Ma Chủ Già Lam đáp:

- Lúc nào ta cũng đi theo ngươi, bảo vệ cho ngươi, tránh cho chìa khóa tiến vào Tự Tại Thiên của ta mất đi.

- Lúc dao động kỳ dị kia truyền ra, ta bèn na di tới đó, kịp thời nhìn thấy bảy người bọn chúng đang hợp lực thu lấy Tiên Tần Linh Dẫn. Bảy tên Nguyên Anh Chân Quân đồng loạt ra tay, cho nên chỉ làm dẫn phát một lần thiên địa dị tượng, tính toán rất khéo, phối hợp đúng lúc, không hề để xảy ra dấu hiệu đáng ngờ.

- Ta biết Phá Bại Chân Quân là do ngươi mời tới, cho nên ta không ra tay cướp lấy Tiên Tần Linh Dẫn, để cho bọn chúng tới trợ quyền cho ngươi. Ta âm thầm nghe bọn chúng nói chuyện với nhau, mới biết thì ra ngươi cũng từng tiến vào Tiên Tần Linh Dẫn.

- Ba tên Cửu Tiêu Chân Quân, Cốc Sơn Chân Quân, Thất Nguyên Chân Quân định bắt ngươi giao ra bảo vật từng lấy được trong di tích Tiên Tần. Bốn tên Phá Bại Chân Quân, Cô Lam Chân Quân, Thính Bạch Chân Quân, Thủy Nhuận Chân Quân không đồng ý, bọn chúng đang tranh cãi, sắp sửa trở mặt với nhau.

- Thật ra bọn chúng cũng không phải vì bảo vật Tiên Tần của ngươi, chủ yếu là vì Tiên Tần Linh Dẫn trong tay Cửu Tiêu Chân Quân kia chính là Trí Tuệ Pháp Ấn, có thể nói là Tiên Thiên pháp bảo tốt nhất. Lần này bọn chúng chiếm được phương pháp tế luyện, không thể cùng hưởng phú quý, chia chác không đều, muốn chia rẽ, đường ai nấy đi, cho nên mượn ngươi làm cái cớ.

- Phá Bại Đại ca của ngươi vô cùng trọng nghĩa, bọn chúng lấy ngươi làm cớ như vậy buộc y phải trở mặt thành thù, như vậy sẽ phá bỏ lời thề bọn chúng lập ra khi trước, lúc ấy Cửu Tiêu Chân Quân không cần đưa Tiên Tần Linh Dẫn ra nữa.

Trong lòng Dư Tắc Thành dần dần thừa nhận lời nói của Ma Chủ Già Lam là đúng. Nghe giọng nói hiền hòa của Ma Chủ Già Lam, nhìn gương mặt mềm mại của nàng cách mình không tới nửa thước, đột nhiên Dư Tắc Thành cảm thấy kích động trong lòng, thình lình hắn chồm tới hôn vào mặt Ma Chủ Già Lam một cái.

Sau khi hôn xong, Dư Tắc Thành lập tức sững sờ, không ngờ mình không kềm chế được bản thân... Không đúng, đây không phải là mình không tự chủ được, mà là có một cảm giác mê hoặc, là Thiên Ma mê hoặc.

Ma Chủ Già Lam nhìn Dư Tắc Thành cười, nụ cười của nàng vô cùng tươi tắn:

- Ngươi thật sự thích ta ư, bất quá không quan trọng, lúc Hữu Hùng sư tổ phi thăng, ta từng nói sẽ sinh con cho ngươi, còn nhớ chăng?

Dư Tắc Thành gật gật đầu như gà mổ thóc, Ma Chủ Già Lam nói tiếp:

- Nếu như Thiên Ma Ma Chủ ta phi thăng, vậy phải chấm dứt mọi ân oán ở thế giới này. Ngươi giết chết giọt máu cuối cùng của Lý gia ta là Lý đại quan nhân, cho nên ngươi phải trả nợ máu này. Nhưng ta lại có chuyện cầu ngươi, ngươi lại có ân với ta, ta không thể lấy oán trả ân, cho nên ta nghĩ ra một phương pháp vẹn toàn để chấm dứt mọi ân oán ở thế giới này.

- Ta sinh cho ngươi một đứa con, như vậy ngươi sẽ đền lại chuyện năm xưa từng làm. Giết một người lại sinh một người, như vậy huyết mạch Lý gia ta sẽ có thể tiếp tục, ta cũng không còn nợ ngươi.

Vừa nghe hết lời, Dư Tắc Thành ngây người ra như phỗng, đây là chuyện gì vậy, thật là khó lòng tin được.

Đột nhiên Ma Chủ Già Lam cau mày nhìn về phương xa:

- Có chuyện lớn rồi, có rất nhiều người tới đây.

Dư Tắc Thành vừa định hỏi chuyện gì, thình lình trên đài nổ ầm một tiếng, một đạo hào quang lóe lên. Phá Bại Chân Quân cùng Cửu Tiêu Chân Quân đã hoàn toàn trở mặt, hai bên bắt đầu ra tay động thủ.

Ba tên Cửu Tiêu Chân Quân. Cốc Sơn Chân Quân. Thất Nguyên Chân Quân ở vào một phe. Bốn người Phá Bại Chân Quân. Cô Lam Chân Quân. Thính Bạch Chân Quân. Thủy Nhuận Chân Quân ở một phe, hai bên đối lập với nhau, khí thế vô cùng hung hãn.

Cửu Tiêu Chân Quân quát lớn:

- Phá Bại Đại ca, huynh thật sự vì tên tiểu tử kia mà không để ý tới cảm tình giữa chúng ta bao nhiêu năm qua ư? Chỉ kẻ có đức mới giữ được bảo vật...

Phá Bại Chân Quân buông lời thóa mạ:

- Hừ, không hiểu vì sao ta lại kết giao với một kẻ lòng lang dạ sói như ngươi, trong lòng ngươi nghĩ gì, tưởng ta không biết hay sao? Ngươi muốn độc chiếm thứ kia, bày đặt mượn cớ.

Cửu Tiêu Chân Quân nói:

- Phá Bại Đại ca, phá lời thề như vậy thật là khó chịu, bất quá huynh chớ trách huynh đệ chúng ta. Bằng vào cái gì bắt ta giao ra thứ này, đây là ta tìm được, ta là kẻ mở cửa, các người bất quá nhờ vào phần phúc của ta mới tới đây được, bằng vào cái gì phải chia cho các ngươi?

Thủy Nhuận Chân Quân nói:

- Cửu Tiêu, người sáng mắt không nói lời hồ đồ. Trước khi tiến vào, mọi người đã lập lời thề khế ước, thứ kia thuộc về mọi người, chúng ta thay phiên nhau giữ. Ngươi chọc giận Phá Bại Đại ca như vậy, chính là muốn huynh ấy phá bỏ lời thề.

Cửu Tiêu Chân Quân nói:

- Đúng, đúng là như vậy. Ta muốn bức Phá Bại phá bỏ lời thề, đừng tưởng rằng y trọng nghĩa, thật ra y bị công pháp của mình làm khó. Hiện tại tốt rồi, lời thề khế ước là y vi phạm trước, thứ này trở thành của ta. Chẳng những vậy, ta còn muốn lấy bảo vật trên người tên tiểu tử kia. Kẻ có đức mới giữ được bảo vật, tất cả đều là của ta.

Dứt lời, y nhìn Dư Tắc Thành chăm chú, trong mắt toát ra đầy dục vọng.

Nhìn thấy dục vọng không thể khống chế trong ánh mắt Cửu Tiêu Chân Quân. Ma Chủ Già Lam nói với Dư Tắc Thành:

- Ta không thích ánh mắt y, ngươi móc hai mắt y ra cho ta. Ngươi đánh bại được Cửu Diệt Lôi Thần kia, hẳn là có thể đánh bại tên này.

Dư Tắc Thành nhìn ba tên Cửu Tiêu Chân Quân. Cốc Sơn Chân Quân. Thất Nguyên Chân Quân đang ở trên không, nói:

- Không có khả năng, ta chỉ có thể chống lại một tên, thắng bại khó mà biết trước. Hiện tại ba tên liên thủ, ta tuyệt đối không có chút phần thắng.

Ma Chủ Già Lam nói:

- Vì sao lại không có lòng tin như vậy, để ta giúp cho, cho ngươi hưởng chút mùi vị thiên hạ vô địch. Ngươi có biết ban đầu, các Thiên Ma Ma Chủ như ta tồn tại là có tác dụng gì không, có ý nghĩa gì không?

Ma Chủ Già Lam chậm rãi nói tới đây, không hề coi ba Nguyên Anh Chân Quân trên không, tất cả mọi người trên bình đài ra gì. Mà trong mắt của mọi người, nàng cũng không hề tồn tại. Nàng vừa dứt lời, trong lòng Dư Tắc Thành đột ngột có cảm giác kỳ lạ.

Hắn cảm thấy trong khoảnh khắc này, Ma Chủ Già Lam thân giữa hàng ngàn hàng vạn người, nhưng chẳng khác nào chỉ có một người cô độc trong một thế giới, bên cạnh nàng không còn ai khác. Cũng giống như một đóa thủy tiên chậm rãi nở ra, thủy tiên là loài hoa cô độc mà đơn sơ đạm bạc.

Một đóa hoa tự thành một giới, lặng lẽ nở ra, chỉ nở một đóa, cô độc mà cao ngạo.

- Thiên Ma Ma Chủ đầu tiên là do một trong mười hai Đại Thần Uy Sĩ Lực Mục sáng chế vào thời Hiên Viên Hoàng đế. Tới thời Tiên Tần, úy Liễu hệ thống hóa lại, phát triển tới mức đại thành, được xếp vào hàng chín mươi chín bí pháp Tiên Tần.

Trong lúc Ma Chủ Già Lam đang nói, dường như thời gian đang tạm dừng, hoặc có thể nói rằng nàng nói nhanh tới cực điểm. Dư Tắc Thành chỉ thấy miệng Cửu Tiêu Chân Quân trên không còn chưa kịp ngậm lại, một con ruồi bay ngang gần đó đang ra sức đập cánh, tất cả dường như đang trôi qua vô cùng chậm chạp.

Dư Tắc Thành rất tò mò về cảm giác này, hắn muốn tiếp tục được ở trong cảm giác này, cho nên kiếm chuyện hỏi tiếp, hy vọng Ma Chủ Già Lam nói tiếp.

Hắn bèn hỏi:

- Đại Thần Uy Sĩ ư, vì sao ta nghe thấy cách xưng hô này vô cùng quen thuộc như vậy? Mười hai Đại Thần Uy Sĩ vào thời Hiên Viên Hoàng đế có Hình Thiên, Hậu Nghệ, Thương Hiệt, Đại Hồng, hiện tại lại có thêm Lực Mục, rốt cục Đại Thần Uy Sĩ là thứ gì vậy?

Loading...

Xem tiếp: Chương 643: Đại Thần Uy Sĩ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cường Mãi Cường Mại

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 78


Kiếp sau

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 14


Thái Sơ

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 35


Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12