Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 621: Vét Sạch Không Còn (hạ)

Chương trước: Chương 621: Vét Sạch Không Còn



Thấy trên đại lục trôi nổi này không còn sót thứ gì, Dư Tắc Thành bèn tiến lại chỗ Kiếm Lão Nhân cười nói:

- Xong rồi, công cuộc vơ vét đã chấm dứt. Tổ sư gia, chúng ta để lại vài chữ ở đây đi, nói rằng đám Thanh Long kia hốt nhiên ngộ đạo, cùng nhau phi thăng tập thể tìm kiếm tổ tiên, đồng thời mang cả Long lăng đi theo.

Sau khi Kiếm Lão Nhân nghe xong ngẩn người, sau đó bật cười ha ha, giơ tay điểm ra. Lập tức trên mặt đất trống trải hình thành văn tự kỳ dị ngoằn ngoèo, đây là Long văn.

Long văn này trải rộng đầy mặt đất, Kiếm Lão Nhân nói:

- Được rồi, ta thật sự muốn nhìn thấy đám Thanh Long kia chạy trốn tới nơi này, nhìn vẻ mặt của bọn chúng xem sao... Bọn chúng muốn xây dựng lại nơi này, tối thiểu phải mất thời gian ngàn năm.

Dư Tắc Thành nói:

- Tổ sư gia, lần này diệt tộc bọn chúng luôn, còn xây dựng gì nữa?

Kiếm Lão Nhân chỉ cười lắc đầu:

- Không, không thể nào. Những Long tộc khác trong Thương Khung hải đều đang quan sát, đến lúc Nhân tộc giết được ba, bốn trong mười tám tên Cung chủ, chúng sẽ đồng loạt ra tay ngăn cản. Làm cho Thanh Long nhất tộc suy yếu, đối với tất cả cùng có lợi, nhưng nếu diệt vong Thanh Long nhất tộc, sẽ bất lợi cho tất cả. Tất cả mọi người đều biết, cho nên lần này Thanh Long nhất tộc chỉ bị trọng thương mà thôi, không có chuyện diệt tộc.

- Sau đó bọn chúng tĩnh dưỡng khoảng vạn năm, lúc ấy vết thương cũ đã lành, sẽ lại muốn xâm lăng đại lục Thương Khung lần nữa. Lúc đó nói không chừng sẽ cần tới ngươi hạ giới chỉ điểm cho bọn hậu bối chúng ta tiếp tục làm chuyện này, giống như ta bây giờ vậy.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Có thật không, Thanh Long nhất tộc này cũng thật là kỳ, Thương Khung hải tốt như vậy mà không chịu ở yên trong đó, bò lên đại lục Thương Khung để làm gì?

Kiếm Lão Nhân cười nói:

- Thật ra chuyện này cũng không phải là bọn chúng muốn như vậy, vì phương pháp tu luyện của Thanh Long nhất tộc cuối cùng sẽ trở thành hình người. Bọn chúng sẽ có đầu mình tay chân như chúng ta, chỉ thích hợp sống trên đại lục. Cho nên bọn chúng sẽ sinh ra dã tâm với đại lục Thương Khung, cứ cách vạn năm lại xảy ra một lần.

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, cũng cười nói:

- Quả thật là như vậy, hai chân là để đi trên đất bằng, ở trong biển cả hoàn toàn vô dụng, cho nên bọn chúng mới làm như vậy, ha ha ha...

- Đúng rồi tổ sư gia, khi đó ngài nói cái gì Kim Tâm, Ngân Khí, Đồng Bì, Thiết cốt của Tiên tộc, đó là gì vậy?

Kiếm Lão Nhân đáp:

- Chuyện này chờ sau khi ngươi phi thăng rồi sẽ biết, hiện tại kết thành Nguyên Anh trước đã, sau đó hãy nói. Được rồi, đi thôi.

Dư Tắc Thành nói:

- Được, chúng ta đi, đệ tử tiếp tục cõng tổ sư gia, chúng ta đi đâu vậy?

Kiếm Lão Nhân nói:

- Là ngươi đi đi, ta còn phải ở lại đây chờ bọn chúng tới. Tiểu tử trở về hãy tự lo cho mình, hy vọng tương lai chúng ta còn có ngày gặp lại. Tái kiến!

Dứt lời, Kiếm Lão Nhân đẩy Dư Tắc Thành một cái, lập tức Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của lão lan tràn ra, tập trung vào vị trí của Nhất Tâm Chân Nhân trên Mẫn Cung đảo. Sau đó lão thôi thúc tâm pháp Súc Địa Thành Thốn của Dư Tắc Thành, dùng thuật Chỉ Xích Thiên Nhai khởi động, nháy mắt truyền tống Dư Tắc Thành tới bên cạnh Nhất Tâm Chân Nhân.

Dư Tắc Thành chỉ thấy trước mắt mình hoa lên một cái, không ngờ đã về tới Mẫn Cung đảo, hết thảy giống như là một cơn mơ. Hiện tại mình đã về tới nơi này, không còn thấy Kiếm Lão Nhân đâu nữa.

Trong lòng Dư Tắc Thành chợt dâng lên nỗi bồi hồi xúc động khi ly biệt, không nhịn được hai mắt rưng rưng. Tuy rằng hai người chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn ngủi, nhưng Dư Tắc Thành đã xem lão nhân kia như thân nhân của mình.

Lúc này Nhất Tâm Chân Nhân vẫn đang khống chế pháp trận, nhìn thấy Dư Tắc Thành, dường như ông vừa tỉnh lại, lúc này mới phát hiện ra biến hóa trên Mẫn Cung đảo, không nhịn được cất tiếng kêu to.

Dư Tắc Thành cũng kêu to lên, giả vờ như ngơ ngác không biết chuyện gì đã xảy ra. Một canh giờ sau, phi xa đưa phàm nhân đi lánh nạn trở về, bốn vị Kim Đan Chân Nhân kia cũng buột miệng kêu lên kinh ngạc.

Sau một canh giờ nữa, giữa không trung đột ngột xuất hiện một điểm sáng phóng vút lên cao, sau đó lục tục có tất cả mười ba điểm sáng như vậy bay thẳng lên cao, số Tiên Nhân hạ giới đã rời đi trở về Tiên Giới.

Xem ra là trận chiến đã kết thúc, vô số điểm sáng xuất hiện bên kia vùng biển. Đây chính là các Chân Nhất Thần Quân. Nguyên Anh Chân Quân thắng lợi trở về, bọn họ ai nấy bay đi tứ tán, trở về môn phái của mình.

Trong lúc các vị Chân Nhất Thần Quân và Nguyên Anh Chân Quân phi hành, có một đề tài được bàn tán xôn xao:

- Sư phụ, vì sao con thấy có tới mười ba điểm sáng bay lên vậy?

- Con nhìn lầm rồi, tổng cộng chỉ có mười hai Tiên Nhân hạ giới, làm sao trở thành mười ba cho được?

- Thật đó, thật là mười ba điểm sáng, chắc chắn con không có nhìn lầm...

Đề tài này vĩnh viễn trở thành bí mật, thậm chí ngàn năm sau, những vị cao nhân này kể cho hậu bối đệ tử mình nghe về lịch sử vinh quang của mình, vẫn còn tranh cãi ầm ĩ về chuyện rốt cục có tất cả mười hai hay mười ba điểm sáng.

Dư Tắc Thành nhìn theo những điểm sáng kia bay đi, trong lòng cảm thấy bâng khuâng khôn tả. Lần tao ngộ tình cờ với Kiếm Lão Nhân này chính là bí mật lớn nhất của hắn, hắn sẽ không nói với bất cứ người nào. Tuy rằng Kiếm Lão Nhân không có dặn dò, nhưng thông qua hành vi của lão cũng có thể thấy được, lão không thích khắp nơi bàn tán về mình.

Nhìn theo những điểm sáng bay đi, Dư Tắc Thành thình lình đứng bật dậy vẫy vẫy tay, miệng kêu lớn:

- Ta sẽ thành công, ta sẽ luyện thành Nguyên Anh, ta sẽ phi thăng Tiên Giới. Cứ chờ đó, ta sẽ tới đó vơ vét sạch sẽ...

Một điểm sáng trong đó chợt dừng một chút, dường như nhìn Dư Tắc Thành gật gật đầu, sau đó nhảy vào Thanh Minh, biến mất không thấy nữa.

Đại chiến chấm dứt, mười hai phân thân Tiên Nhân rời khỏi, rất nhiều Chân Nhất Thần Quân cũng đã trở về. Dư Tắc Thành và năm vị Kim Đan Chân Nhân ở lại đây chờ đợi. Nhất Tâm Chân Nhân liên hệ với lão điên, chỉ trong thoáng chốc đã có phi kiếm truyền thư bay tới, sẽ có người tới thay thế bọn họ, để cho bọn họ tự do rời khỏi.

Mẫn Cung đảo này cũng không cần thủ vững, sẽ có người chuyên môn tới thu thập pháp trận, xử lý hậu sự. Đến khi những người đó tới đây, bọn họ sững sờ kinh ngạc, cất tiếng kêu to, không thể tin vào chuyện xảy ra trước mắt. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, Mẫn Cung đảo quả thật đã khôi phục nguyên dạng.

Sáu người Nhất Tâm Chân Nhân ngự kiếm bay lên, trở về Hiên Viên kiếm phái. Sau khi nhảy vào trong Thanh Minh, Dư Tắc Thành lấy tinh thuyền ra, mọi người tiến vào trong, bay trở về Hiên Viên kiếm phái.

Dọc trên đường đi mọi người không nói gì, dường như Dư Tắc Thành đang nhắm mắt dưỡng thần, thật ra hắn đang kiểm kê thu hoạch. Lần này đi cùng Kiếm Lão Nhân. Dư Tắc Thành thu hoạch vô số, hắn đang cảm nhận từng chút một, nhớ lại từng cảnh tượng lúc gặp Kiếm Lão Nhân, tính toán thu hoạch của mình.

Mình học được tiên thuật vô thượng Súc Địa Thành Thốn, đây là thu hoạch lớn đầu tiên. Súc Địa Thành Thốn bước ra một bước, khoảng cách hàng ngàn dặm nháy mắt co rút lại chỉ còn một tấc.

Chỉ cần trong phạm vi Lĩnh Vực Kim Đan của Dư Tắc Thành bao trùm, hoặc trong phạm vi mà cảm ứng của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật có thể quét tới, Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể sử dụng tiên thuật này nháy mắt vượt qua không gian, khoảng cách hàng ngàn hàng vạn dặm trở thành chỉ còn một tấc, nháy mắt liền tới, một bước vạn dặm quả thật không ngoa.

Tiên thuật này chia làm hai loại, loại thứ nhất là Thốn Bộ Thiên Lý, đây là pháp thuật dùng chiến đấu, có thể di chuyển rất nhanh trong chiến đấu, nhưng khả năng xa nhất là di chuyển trong vòng ngàn dặm.

Loại thứ hai là Chỉ Xích Thiên Nhai, đây là pháp thuật dùng đi đường, bước ra một bước có khi vượt qua vạn dặm. Vừa rồi Kiếm Lão Nhân đã dùng tiên thuật này đưa Dư Tắc Thành từ Thanh Khư cốc trở về Mẫn Cung đảo.

Thu hoạch lớn thứ hai chính là pháp môn vận chuyển lực Thiên Đạo. Lực Sát Ma còn có thể dùng hóa sinh vạn vật, lực Thiên Đạo có thể nghịch chuyển, có thể bạo phát, có thể phối hợp... Đây hoàn toàn là những điều mới mẻ, mở ra một chân trời mới cho Dư Tắc Thành.

Thu hoạch lớn thứ ba là cảm ngộ và hiểu biết mới đối với kiếm thuật. Thì ra kiếm thuật có thể đạt tới trình độ như vậy, Kiếm Lão Nhân có thể điều khiển mình đánh chết Hồng Hoang Vệ hắc giáp cảnh giới Nguyên Anh, còn có thể đánh chết Thanh Long cảnh giới Phản Hư kỳ. Tổ sư gia làm được, mình cũng làm được, chỉ cần hiểu hết kiếm thuật này, mình cũng sẽ làm được.

Dư Tắc Thành cẩn thận nhớ lại từng động tác của Kiếm Lão Nhân, mỗi chi tiết, mỗi hình ảnh hắn đều ghi nhớ thật kỹ trong đầu. Hắn sử dụng kiếm pháp mà Kiếm Lão Nhân thi triển vạch ra phương hướng của mình, mục tiêu của mình, con đường đi tới tương lai của mình.

Lúc Dư Tắc Thành vừa mới tu tiên, từng khống chế con rối Tiên Tần tiêu diệt Càn Ma Linh Tôn giáo, lúc ấy kiếm thuật của con rối Nguyên Anh là ánh đuốc soi đường cho hắn, giúp cho hắn ngự kiếm thành công. Đi từng bước tiến tới, sau đó lại được vết kiếm của Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương, lại nâng cao thêm một bậc. Hôm nay hắn được đích thân Kiếm Lão Nhân chỉ điểm, lại tăng tiến thêm một bậc nữa, hoàn toàn có được ngọn đèn sáng rực soi lối.

Thu hoạch lớn thứ tư là phương pháp phá giải cấm chế trận pháp. Có được pháp môn này, sau khi mình khổ tâm nghiên cứu đạt tới đại thành, trong thiên hạ này không có nơi nào mình không thể tới, không có bất cứ pháp trận nào có thể ngăn cản bước chân mình.

Loading...

Xem tiếp: Chương 622: Kiên Quyết Thành Tiên

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Sủng Phi Thượng Vị Ký

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình

Số chương: 50


Giang Sơn Không Yêu, Yêu "Thái Giám"

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Toàn Chức Cao Thủ

Thể loại: Võng Du

Số chương: 650


Giang Nam Tiểu Nương Tử

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10