1 Từ nơi ở đến quán café Ma Khách phải băng qua một ngã rẽ, 1071 bước. Từ nơi ở đến lớp phụ đạo phải đi qua ba con phố, 25798 bước.
Bà chủ nhà đòi tiền thuê, trong tay lại không có nhiều tiền đến thế.
2 Nhưng câu nói của Vô Tình trước khi đi ấy, chỉ trong vỏn vẹn 20 phút sau đã được chứng minh là sai, ít nhất, ở trong thế giới của Cố Tích Triều, nó hoàn toàn sai.
3 *Nguyên văn “Nhân sinh nhược chích như sơ kiến” trong tác phẩm Mộc Lan Từ Nghĩ Cổ Quyết Tuyệt Từ Giản Hữu (木兰辞拟古决绝词柬友) của Nạp Lan Tính Đức.
Là người Tống, bạn có thể không biết thư pháp của Hoàng Đế gọi là Sấu Kim Thư, có thể không biết thế cục căng thẳng ở biên giới Tống-Liêu, có thể không biết tộc Nữ Chân vừa nổi dậy gần đây đã định quốc hiệu là Kim, nhưng bạn tuyệt đối phải nghe qua đại danh của Đại Học Biện Kinh.
4 *Câu thơ cuối cùng trong bài Tống Nhân của Tân Khí Tật, lấy cảm hứng từ câu Hành lộ nan, bất tại thủy, bất tại sơn, chỉ tại nhân tình phản phúc gian [Đường đi khó, không bởi sông, chẳng bởi núi, chỉ tại lòng người khó lường] trong Thái Hành Lộ của Bạch Cư Dị.
5 *Nguyên văn “Đương thì chích đạo thị tầm thường” trong tác phẩm Đạo Tầm Thường.
Tập huấn quân sự có bao nhiêu chán ngán, thì trận đấu bóng rổ lại có bấy nhiêu thú vị.
6 *Nguyên văn “Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ” trong tác phẩm Biệt Đổng Đạicủa Cao Thích.
Cao thủ so chiêu, chung quy đều là so khẩu khí! Vì vậy, hoàn toàn có thể hiểu được cảm nhận của mọi người khi nhìn Cố Tích Triều và Thích Thiếu Thương ném cho nhau ánh mắt giết người tóe lửa.
7 *Nguyên văn “Sinh giả vi quá khách” trong tác phẩm Nghĩ Cổ của Lý Bạch)
Sau trận đấu bóng rổ, Cố Tích Triều đã có chút danh tiếng ở trường. Nhưng danh tiếng này lại không đến từ năng lực bóng rổ, mà là từ tính khí của cậu.
8 Nguyên văn “Sơn trùng thủy phúc nghi vô lộ” trong tác phẩm Du Sơn Tây Thôn của Lục Du.
Một tuần sau, Thích Thiếu Thương cuối cùng cũng biết Cố Tích Triều mỗi tối đi đâu.
9 *Nguyên văn “Tịch mịch sa châu lãnh” trong tác phẩm Khuyết Nguyệt Quải Sơ Đồng của Tô Đông Pha.
Thích Thiếu Thương cõng Cố Tích Triều đi một đoạn đường thật dài, thật dài mới phát giác, thì ra người trên lưng anh nhẹ đến mức tựa hồ không có trọng lượng.
10 Một buổi chiều, khi Cố Tích Triều bước vào quán bar Kỳ Đình, nơi này vẫn chưa có người khách nào. Ông chủ Cao Kê Huyết đang một mình bận rộn sau quầy bar.
11 “Cố Tích Triều!”
Thiết Thủ chợt gọi cậu, sắc mặt phức tạp khó hiểu. Truy Mệnh và Lãnh Huyết, hắn luôn ở một bên nhìn và rất rõ ràng. Lãnh Huyết đối với Truy Mệnh ái mộ mà ẩn nhẫn, Truy Mệnh đối với Lãnh Huyết ỷ lại mà ngây thơ.
12 Khoảng cách xa xôi nhất trên đời Thích Thiếu Thương là con người đơn giản vô tư, não bộ của anh đại khái có thể so với cáp quang, cho nên khi anh phát hiện được quan hệ giữa mình và bạn cùng phòng càng ngày càng trở nên xa cách, tình hình đã hoàn toàn không thể cứu vãn được nữa.
13 *Nguyên văn “Tự thị nhân sinh trường hận, thuỷ trường đông” trong tác phẩm Tương Kiến Hoan của Lý Dục.
Đám tang được tổ chức tại nhà tang lễ. Nhưng trong đại sảnh, ngoài Cố Tích Triều ra, không một bóng người qua lại.
14 Khi quay về trường, thấy ánh đèn toát ra từ phòng ngủ, Cố Tích Triều nghi hoặc mở cửa. Nghênh đón cậu, là gương mặt phẫn nộ của Thích Thiếu Thương.
“Cậu đi đâu vậy hả? Sao hai ngày liền không trở về một lần? Đến một cú điện thoại cũng không có, cậu không biết có người vô cùng lo lắng cho cậu sao hả?” Thích Thiếu Thương vừa thấy Cố Tích Triều, lập tức rống lên, bàn tay rắn rỏi như sắt chế trụ cổ tay cậu.
15 Một tuần sau, Cố Tích Triều trở về ký túc xá của đại học Biện Kinh. Cậu phải quyết liệt yêu cầu mãi, Thích Thiếu Thương mới đồng ý.
Đừng dựa vào, đừng quá thân cận! Thích Thiếu Thương là một nhân vật nguy hiểm.
16 Trên đời này, có tình yêu nào đến chết cũng không đổi thay? Có say đắm nào vững vàng dù qua bao tháng năm cũng không mảy may dao động? Lại có lưới tình nào mặc cho người ta giãy dụa cũng không rách?
24 giờ trước, Cố Tích Triều có thể khẳng định, không có!
Nhưng hiện tại, cậu lại không biết nên dùng tâm trạng gì để đối mặt với vấn đề này, nói đúng hơn, là đối mặt với tình yêu của ba mẹ khi xưa.
17 *Nguyên văn “Đãn vị quân cố” trong tác phẩm Đoản ca hành của Tào Tháo.
Có lẽ, khi con người đã bị chấn động đến mức nào đó, sẽ lâm vào một loại trạng thái chết lặng và yên tĩnh đến kỳ dị để tự bảo vệ, để bản thân không trở nên điên loạn.
18 *Nguyên văn “Thả tương tân hỏa thí tân trà” trong tác phẩm Vọng Giang Nam – Siêu Nhiên đài tác của Tô Thức.
Lôi Quyển quyết định tìm Cố Tích Triều nói chuyện đàng hoàng.
19 *Nguyên văn “Thi tửu sấn niên hoa” trong tác phẩm Vọng Giang Nam – Siêu Nhiên đài tác của Tô Thức.
Thích Thiếu Thương vừa tỉnh lại đã thấy Lôi Quyển, Trầm Biên Nhi và Tức Hồng Lệ vây quanh chăm sóc mình, giống như đối đãi với một anh hùng vừa trở về từ cửa tử.
20 *Nguyên văn “Đãn nguyện tạm thành nhân khiển quyển” trong tác phẩmNguyên Dạ của Chu Thục Chân.
Năm giờ sáng, trời đông giá rét đến cắt da cắt thịt, không khí vừa lạnh vừa khô khốc.