Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 213b: Nhân Tình Như Núi. (hạ)

Chương trước: Chương 213: Nhân Tình Như Núi.



Nghĩ tới đây Dư Tắc Thành quay Long cốt Phàm Thuyền đi tới Tịch Khâu quốc. Long Cốt Phàm Thuyền tới cách thủ đô Tịch Khâu quốc trăm dặm thì có mười người tu tiên ngự kiếm bay đến dò xét.

Bọn họ nhìn thấy tiêu chí Hiên Viên kiếm trên Long cốt Phàm Thuyền lập tức cung kính rời xa nhường đường, Long cốt Phàm Thuyền một đường đi thẳng, một mực bay thẳng đến trong hoàng cung.

Dư Tắc Thành thu hồi Long cốt Phàm Thuyền, lúc này phía trước đã có người đi tới nghênh tiếp, cung kính không gì sánh được. Tiêu chí Hiên Viên kiếm này chỉ có đệ tử nội môn mới có thể sử dụng, đối với quốc vương quân chủ của Minh Lương nhị châu này đây chính là thượng sứ Chân Quân không thể chống lại.

Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua người đến đây nghênh tiếp hắn, quen thuộc không gì sánh được, đột nhiên nhớ tới đây không phải Tiểu Lục Tử cháu ngoại trai của quốc chủ Tịch Khâu quốc năm đó theo mình du ngoạn sao? Khi đó hắn mới mười tám tuổi, hiện tại đã là hai mươi sáu tuổi rồi, ngây thơ toàn bộ biến mất, uy nghiêm không gì sánh được.

Hắn sau khi nhìn thấy Dư Tắc Thành, thi lễ nói:

- Xin hỏi tiên bối đên Tịch Khâu quốc ta có việc gì, chúng ta nhất định toàn lực hỗ trợ, thỏa mãn tất cả yêu cầu của tiền bối.

Dư Tắc Thành nói:

- Tiểu Lục Tử, ngươi còn nhận ra ta không?

Dư Tắc Thành trong tám năm nay khổ tâm tu luyện mặc dù dáng người có trưởng thành một chút thế nhưng cũng không có biến hóa quá lớn, so với hắn năm đó mười sáu tuổi đến đây chỉ là có chút thành thục hơn.

Tiểu Lục Tử ngập ngừng nhìn Dư Tắc Thành, đột nhiên nói:

- Hả, thì ra là Tắc Thành đại ca, là Tắc Thành đại ca khi đó Hàn gia gia dẫn tới.

Lập tức thái độ biến đổi trở nên nhiệt tình không gì sánh được, giống như người thân nhiều năm không gặp, biến đổi sắc mặt so với lật sách còn nhanh hơn.

Dư Tắc Thành cũng không để ý, nói:

- Dạ Hàn Đại sư huynh gần đây có tin tức gì không?

Tiểu Lục Tử lắc đầu nói:

- Không có tin tức, sáu năm trước ta gia nhập ngoại môn Hiên Viên Kiếm Phái mới biết được, Dạ Hàn gia gia không ngờ đã bế tử quan.

Dư Tắc Thành nghe thế nói:

- Tiểu Lục Tử ngươi gia nhập ngoại môn Hiên Viên Kiếm Phái?

Tiểu Lục Tử hồi đáp:

- Đúng vậy, thế nhưng ta tư chất ngu dốt, năm ngoái phải trở về nhà.

Dư Tắc Thành thở dài một hơi, khi đó nếu như còn Dạ Hàn đại ca, Tiểu Lục Tử có tầng quan hệ này nói sao cũng sẽ không bị đuổi khỏi môn phái trở về nhà, mình lại thiếu Dạ Hàn đại ca một mối nhân tình.

Dư Tắc Thành nói:

- Khi đó ta còn đang trong tu luyện, cũng chưa Trúc Cơ, sau này ngươi nếu như có việc, thì trực tiếp truyền tin, tìm Dư Tắc Thành ta là được. Được rồi bá phụ bá mẫu của Dạ Hàn đại ca hiện tại thân thể thế nào?

Tiểu Lục Tử lắc đầu nói:

- Ba năm trước đây thái gia gia thái nãi nãi đã mất rồi, năm ngoái gia gia cũng đi rồi cho nên ta phải trở về kế thừa địa vị quốc chủ.

Dư Tắc Thành lập tức trước mắt tối sầm, bởi vì mình, Dạ Hàn sư huynh không ngờ ngay cả gặp mặt phụ mẫu lần cuối cũng không được, nhân tình này hoàn toàn không cách nào trả nổi.

Dư Tắc Thành nói:

- Làm sao gia gia ngươi cũng mất rồi chứ, thân thể của hắn rất tốt mà?

Tiểu Lục Tử hồi đáp:

- Gia gia không có Linh Căn, cũng không tu luyện võ công, năm ngoái ngẫu nhiên cảm phong hàn, đã đi rồi người đi vẫn nhớ thương ca ca, đáng tiếc không có gặp mặt lần cuối.

Dư Tắc Thành nói:

- Đi, đưa ta đi qua, để ta thắp nén hương.

Ngay sau đó Tiểu Lục Tử đưa tới hoàng gia lăng địa, thấy ba mộ phần, cũng không lập bia mộ. Tiểu Lục Tử nói:

- Đây là tập tục của chúng ta ở đây, bọn họ chưa nhìn thấy Hàn gia gia lần cuối, thì sẽ không lập bia.

Dư Tắc Thành thở dài một tiếng, thắp một nén hương cho ba vị lão nhân, sau đó ở trong túi trữ vật lấy ra bản Hóa Sinh Ngũ Hành Thuật kia, còn có năm viên Trúc Cơ Đan, nói:

- Sách này để lại cho hậu bối của ngươi, ngươi đã tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, Trúc Cơ Đan này ngươi giữ lại, đây là một trong những Trúc Cơ Đan tốt nhất thiên hạ, ăn một viên là có thể khiến người đạt tới cảnh giới Trúc Cơ.

- Chuyện ta đến đây không thể để người ngoài biết, về sau ngươi nếu có việc thì truyền thư, nếu không có ta còn có sư phụ và sư huynh đệ của ta nhất định sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện cho ngươi. Chỉ cần ta còn sống một ngày, còn một hơi thở sẽ không ai dám động đến Tịch Khâu quốc các ngươi.

Hóa Sinh Ngũ Hành Thuật này sau khi tu luyện, Dư Tắc Thành xin sư phụ xem qua. Nam Thiên Chân Nhân nhìn một lần cho ra đánh giá coi như thông thường. Mặc dù thuật này so với thượng môn pháp quyết Huyết Cương Quyết, Tử Phủ Kim Đan khí kém hơn một cấp bậc, bởi vì nó chẳng qua chỉ là bí pháp tu luyện của trung môn Thế nhưng so với những bí tịch của ngoại môn kia phải mạnh hơn vô số lần, nhưng lại không có hạn chế ‘pháp bất truyền lục nhĩ’, đối với Tiểu Lục Tử mà nói đây chính là pháp quyết tuyệt đỉnh.

Tiểu Lục Tử lập tức thi lễ thật sâu, nói:

- Cảm tạ Dư đại ca, ta đại biểu Dạ Hàn gia gia, đại biểu hậu bối tử tôn của ta cảm tạ Dư đại ca.

Dư Tắc Thành gầt đầu, gọi Long cốt Phàm Thuyền ra rời khỏi nơi này.

Nhân tình như núi, trên đời khó nhất là trả nợ nhân tình, Dư Tắc Thành trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lòng thầm hạ quyết tâm, chỉ cần mình còn một hơi thở cũng phải che chở hậu duệ của Dạ Hàn sư huynh, bảo đảm bọn chúng đời đời phú quý, nếu chút việc này cũng không làm được, không thể che chở người thân, còn tu tiên làm gì.

Dư Tắc Thành trở về Thiên Đạo phong, nhiệm vụ hoàn thành, lúc này Thiên Đạo phong nhất mạch không khí vui mừng. Tam sư huynh cười toe toét, sắp sửa tới ngày đại hỉ kết hôn rồi.

Dư Tắc Thành nhìn thấy Thiên Đạo phong nhân thủ thật sự rất thưa thớt, vì vậy lấy ra nhân bì mỹ nữ của mình, trước thả Bích Linh ra bảo nàng phụ giúp mình, làm thị nữ của hội trường, làm công tác hôn lễ.

Nghe đến nơi đây là Hiên Viên Kiếm Phái, Bích Linh lập tức kinh ngạc đến ngây người, đại danh của Hiên Viên Kiếm Phái truyền tụng khắp thiên hạ, lập tức vội vàng đáp ứng. Dư Tắc Thành hứa hẹn nếu như sự tình nơi đây Bích Linh làm tốt sẽ ban cho nàng một viên Trúc Cơ Đan, đồng thời thu nàng làm tỳ nữ nô bộc của mình.

Lập tức Bích Linh vui vẻ đi ra. Dư Tắc Thành lấy ra tất cả nhân bì quyển cho nàng chọn nhân thủ. Bích Linh lựa chọn chín người trong đó, nàng không có tuyển nhiều, sợ những người khác khiến Dư Tắc Thành chú ý, không còn sủng ái mình.

Dư Tắc Thành đối với việc này mắt nhắm mắt mở cho qua. Có các nữ tử này giúp đỡ, các nàng đã được học tập qua chuyên môn này, hôn lễ chuẩn bị lập tức trở nên ngay ngắn gọn gàng, tất cả mọi người đều thở dài một hơi, không còn bận rộn giống như lúc trước.

Ngày tiếp ngày qua đi, còn chi ba bốn ngày nữa là đến ngày mùng một tháng mười, thân bằng hảo hữu của Nam Thiên Chân Nhân, các lộ bằng hữu của Tam sư huynh, hảo hữu của các phái khác lần lượt tới đây bái phóng.

Dư Tắc Thành vốn muốn hỗ trợ thế nhưng lại bị sư phụ và Tam sư huynh nhốt vào động phủ của mình. Hôn lễ này hắn không được tham gia, chỉ là vì tranh đoạt cái Không gian Diễn Võ ngày mười lăm tháng mười kia.

Nếu như Dư Tắc Thành ở trong hôn lễ bị tân khách phát hiện tu vi Trúc Cơ, đến lúc đó ba phe đối phương chú ý tới Dư Tắc Thành, vậy phiên phức rồi. Mặc dù khả năng này là rất nhỏ thế nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Vì vậy hôn lễ náo nhiệt Dư Tắc Thành không thể tham gia, chỉ có thể ở trong động phủ khổ tu. Ngày mùng một tháng mười, nghe tiếng pháo nổ bên ngoài, Dư Tắc Thành nhất thời thở dài một tiếng.

Đầu tháng mười, bên ngoài bận rộn một thời gian thì đại hôn kết thúc, tân khách lần lượt xuống núi. Sau một phen bận rộn, Thiên Đạo phong lại khôi phục sự yên lặng trước đây.

Lúc này Dư Tắc Thành mới có thể ly khai động phủ, tân lang tân nương của đại hôn tới thả hắn ra. Hội trường bên ngoài mười đệ tử Quỷ Hào Phái dưới sự chỉ huy của Bích Linh, bắt đầu dọn dẹp hoàn cảnh, chỉnh lý hội trường tiệc cưới.

Dư Tắc Thành nhìn thấy Tam sư huynh và Tam sư tẩu tân hôn đại hỉ, lập tức tới chúc mừng:

- Chúc mừng Tam sư huynh, chúc mừng Tam sư tẩu, chúc hai người trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử.

Dư Tắc Thành khi chúc mừng, đồng thời lấy ra hai viên Trúc Cơ Đan làm quà mừng. Tam sư tẩu Thải Hà Tiên Tử trước đây Dư Tắc Thành đã gặp qua mấy lần, ngày hôm nay trang điểm càng kiều diễm, nghe nói lời này sắc mặt đỏ bừng.

Nàng tiếp nhận Trúc Cơ Đan, cẩn thận nhìn một chút, chính là cả kinh, nói:

- Hả, Trúc Cơ Đan này phân thành hồng bạch nhị sắc, bề ngoài màu vàng, ẩn chứa sắc xám nhạt, đây là Bạch cốt Sinh Nhục đan của Quân Nhục môn và Bạch cốt Môn hợp luyện. Hai phái bọn chúng đã hoàn toàn tiêu vong, đan này ở Tu Tiên Giới giá đã bị đẩy lên trời. Phần lễ này có hơi quá nặng rồi.

Tam sư huynh Ngọc Diệu nói:

- Nhận lấy đi, tiểu sư đệ này của ta một mình phá sáu phái, Trúc Cơ Đan này là tâm ý của hắn. Vì chuyện ngày mười lăm của hắn, mấy sư huynh đệ của ta đều bận rộn cả tháng, hôn lễ cũng không tới tham gia, không cẩn khách khí với hắn. Vừa hay lưu lại cho nhi tử chúng ta dùng, à phải rồi, nếu ta sinh thêm mấy đứa. Trúc Cơ Đan này đều do đệ phụ trách.

Lập tức Thải Hà Tiên Tử véo Tam sư huynh, nói:

- Không được nói lung tung, ai đáp ứng sinh con cho chàng chứ.

Tam sư huynh cười ha hả sau đó nói:

- Hai ta vô vọng kết đan, không sinh nam không sinh nữ thì làm gì, việc chúng ta không hoàn thành, để bọn chúng phấn đấu đi.

Tiên Ngạo

Tác giả: Vụ Ngoại Giang Sơn

Loading...

Xem tiếp: Chương 214: Phi Kiếm Lục Giai.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thời Gian Chỉ Dừng Lại Vì Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24





Đông Phương Thần Long

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11