901 - Chính ở nơi này, nhất định Dương Phàm trốn ở phía dưới. . . Dương Phàm đang khoanh chân điểu tức, cũng lập tức nghe ra đây là thanh âm của Vũ Dương.
902 Một vùng thiên địa dưới lôi quang Hủy diệt làm người ta hít thớ không thông này, sáng tối không chừng. Dtroi cồ lực lượng khiến thần ma lui tránh này, sinh linh trong hài vực cứng đờ run rẩy.
903 - Chẳng lẽ trời muốn quên ta!!!Dương Phàm sừng sững trên sóng thần thật lớn điên cuồng cuốn mấy vạn dặm, giống như thần ma nhìn xuống thế gian, giờ phút này thất khiếu đổ máu, mắt thấy thân thể sắp bị bành trướng nổ tung.
904 Dương Phàm tập trung cao độ, tâm thần đều bị hấp dẫn. - Tiên Độn Phù. . . Có thể nháy mắt độn ra ngoài mười vạn dặm, tuy nhiên số lần sử dụng có hạn, còn lại không nhiểu.
905 - Đại đảo chú dùng phương pháp hai bút cùng vẽ, phái mấy vị cường giả đi đất liền, nghe nói Dương Phàm kia rất bao che cho người thânm thanh này khiến trong lòng Dương Phàm phát lạnh, âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
906 Hắn đã tính rời khỏi nơi hoang đảo này, không nghĩ tới cô nàng Vũ Nghiên này, gần như lấy cách thức đơn lẻ, xuất hiện ở trên đỉnh đầu mình.
907 Cường giả Độ Kiếp Kỳ, được cho là nhân vật danh chấn một phương Ngoại Hải vực, đứng ở phía trên đinh kim tự tháp, thế nhưng một kích của lão.
908 Cỏ gái này chóp nhẹ đôi mắt vô tu ngây thơ, quan sát Dương Phàm mấy lần. Khí chất của Dương Phàm không giống như lúc xưa, lúc này càng lộ ra mấy phần trưởng thành và tang thương.
909 Hắn như một người cửa thế giới ngoài, một thân pháp lực ảm đạm vô lực, môi trường chung quanh hắn, cũng bị ảnh hường. Cột sáng đen đủ để đâp nát núi sống, khi tiếp cận trước người Dương Phàm, tốc độ.
910 Loại cảm giác vô lực này không chỉ về mặt pháp lục mà còn già nua cả về tâm tính. - Ta thật sự già cả rồi sao?!Dương Phàm bất đắc dĩ.
911 Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi!- Thúc thủ chịu trói?!Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi.
912 Cỗ lực lượng này mạnh mễ tới độ đủ để khiến thân thể Dương Phàm tan nát. Lực lượng phong ấn tầng thứ tư này nếu nháy mắt bùng nổ đủ khiến mấy vạn tu sĩ toàn Dược Thánh Tông đều hóa thành tro bụi.
913 tiết. Lực lượng Dương Phàm dùng mãi không kiệt, triển khai vẫn Hoa lĩnh vực, lấy thân thể già cả vô lực hoành hành khắp Bồng Sơn Đảo.
914 Kiếm ảnh màu bạc như sóng gợn trong tay Dương Phàm lưu chuyển, không gian bốn phía hơi vặn vẹo, Một cỗ cấm kỵ lực khiến không gian dao động truyền khắp hải vực.
915 Củng cổ cảnh giới hắn dùng mất mấy chục năm, rồi sau đó là diễn biến khẩu quyết Chứng Quả Kỳ, lại dùng mấy chục năm, cuối cùng là thôi diễn cảnh giới không biết phía sau Chứng Quả Kỳ, lại mất mấy chục năm.
916 Dương Phàm hoài nghi có phái mình nhìn lẩm hay không, theo bản năng khẽ dụi mắt. Nhưng đại thụ chọc trời cùng với trái cây bén trên ở trong tiên vụ mờ mịt lại là mông lung không rõ.
917 - Lão tiên ông. Ngài tuy là sinh mệnh trải qua tu luyện hàng ti năm, chăng qua là pháp lực thảm hậu, không thể trờ thành một sinh mệnh chân chính nắm giữ mình.
918 Nhân Sâm tiên quả có thể tăng trướng tu vi cùng thọ nguyên, thúc đẩy sự lột xác của phàm thai nhục thân, có thể khángbách bệnh, diệu dụng vô cùng.
919 Lẩn này chi dùng ba tháng, luyện chế Độ Kiềp Đan đã tới thời khắc mấu chốt cuối cùng, cách thành công chỉ có nửa bước. Hoặc là nói.
920 lại. Dù có tu vi Hợp Thể hậu kỳ. bị Dương Phàm nhìn thoáng qua một cái đã cảm giác không rét mà nan. Khó có thể tưởng tượng được một hài đồng nhìn qua chi mới bảy tám tuổi không ngờ lại mang tới cho nàng áp lực mạnh mẽ như vậy!?- Dương mỗ mới bế quan mấy chục năm mà ngươi đã không nhận ra sao?!Sắc mặt Dương Phàm nhẹ nhàng nói.
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 37