Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 506 - 507: Cường Thế Trở Về

Chương trước: Chương 505: Kim Điện Vương



- Bắt sống!

Trong đầu Đổng Băng Vân và Nhạc Phong vang lên thanh âm lạnh lùng của Từ Huyền.

- Bắt sống? Dưới loại tình huống này, hắn còn có thể nắm giữ đúng mực, bận tâm đại cục toàn trường như thế. . .

Đổng Băng Vân âm thầm giật mình, nhưng trong lòng khó có thể làm trái mệnh lệnh của đối phương, cùng Nhạc Phong truy vào trong sơn cốc.

Lập tức đạo thân ảnh ám kim cường đại kia lướt về phía mình, kim diện nam tử trong lòng run lên, không chút nghĩ ngợi, lập tức chạy trốn.

- Một tên Ngưng Đan trung kỳ, sao lại có được thực lực như thế? Chẳng lẽ lời tiên đoán của tên tiên diễn sư trước khi lâm chung kia dĩ nhiên là thật sao. . .

Kim mặt nam tử tự biết không địch lại, phi thân mà trốn.

Một chưởng đánh chết giết Quỷ Mi, coi như hắn cũng làm không được, huống chi đối phương còn một lần hành động trọng thương Đông Phương Uy, dùng linh sủng giết chết Minh diễn sư nữa.

Có thể nói, người nọ dùng sức một người trong khoảnh khắc tiêu diệt tất cả Ngưng Đan trừ hắn ra rồi.

Vèo XÍU... UU! Bên ngoài thân Từ Huyền gào thét dâng lên một tầng sáng đỏ thẫm, sinh ra tốc độ bộc phát kinh người, rất nhanh đuổi theo kim diện nam tử.

Kim diện nam tử cắn răng một cái, song chưởng đẩy đi, một mảnh quang mang màu vàng giao thoa như đinh ốc, nương theo quang vân lôi hồ kinh lệ hội tụ thành một cái nửa vòng tròn rộng lớn, sóng xung kích lôi minh cường đại đẩy về phía người đuổi theo sau lưng.

Từ Huyền không né không tránh, vô cùng đơn giản đánh ra một quyền, vòng sáng bảo vệ hai màu đỏ vàng như một thác nước kinh thiên bị cắt ngang, hơn mười trượng, dùng xu thế dễ như trở bàn tay trực tiếp khiến công kích của kim diện nam tử nát bấy.

Oa!

Kim diện nam tử bị đánh bay vài chục trượng, nhổ ra một búng máu, trong lòng lộ vẻ sầu thảm:

- Căn bản không phải đối thủ, tiểu tử này là quái thai ở đâu ra thế!

Cổ bào lão giả ở phía sau kinh hãi động dung, ngay cả thất đại cường giả cấp kim điện vương của Côn Vân Quốc ở trước mặt Từ Huyền cũng không chịu nổi một kích.

Kim Điện Vương, là một danh xưng trong Đông Phương bổn tộc khiến cho cường giả tu giới nghe tin đã sợ mất mật, thân phận địa vị cao cả. Kim Điện Vương có tất cả bảy vị, mỗi một vị đều thực lực cường hoành, uy chấn một phương, khinh thường cấp độ Ngưng Đan.

- Tiểu tử họ Từ, ta sẽ không để cho ngươi thực hiện được đâu!

Kim diện nam tử ở trên hư không nhoáng một cái, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng sầu thảm, chuyển hóa thành hàn quang dữ tợn, sinh ra một cổ quyết tâm ngọc thạch câu phần.

Bá!

Dứt lời, chỉ thấy trong tay hắn hiện ra một khỏa dược hoàn màu bạc quỷ dị, nhanh chóng nuốt vào trong cơ thể, dưới chân lực chấn động, thân thể dâng lên một cổ quang diễm nhảy lên quỷ dị, khí thế bay thẳng thiên khiếu, một cổ khí lãng vòng tròn bay thẳng vào phạm vi vài dặm, thoáng một phát diệt sát trên trăm tu giả song phương khiến toàn trường phải khiếp sợ.

- Ngươi quá chậm. . . .

Một thanh âm cười lạnh vang lên bên tai.

Phanh băng!

Một đầu thiết quyền từ phía sau lưng thoáng một phát xuyên thủng bộ ngực của hắn.

Thân hình Kim diện nam tử ngân diễm trùng thiên, lập tức dừng lại trên không trung, về điên cuồng dữ tợn trong mắt dần dần rút đi, lộ ra vô tận tuyệt vọng và không cam lòng.

Công kích của Từ Huyền căn bản không để cho hắn thở dốc, cũng bất kể có dùng linh đan bí dược gia tăng thực lực hay không, trực tiếp dùng thực lực đuổi giết một cách tuyệt đối..

- ... Cuối cùng có một ngày, sẽ có người báo thù cho ta...

Kim diện nam tử giãy dụa hai cái giữa không trung, thân thể rất nhanh chia năm xẻ bảy, huyết nhục đều hóa thành một bãi thủy dịch màu bạc quỷ dị, tản mát ra, khuếch trương bốn phương tám hướng, những nơi đi qua một mảng lớn cây cối đều hủ hóa.

Thủy dịch màu bạc này, cơ hồ có thể ăn mòn vạn vật, Từ Huyền sắc mặt khẽ biến, hai tay vung lên, một tầng quang ba màu đỏ gào thét thành khiến thủy dịch màu bạc đều phải bốc hơi toàn bộ.

- Nguy hiểm thật! Thứ vừa rồi hắn phục dụng chính đan dược cấm kị trong côn vân tu giới, ngân huyết thiên đan, ngày xưa một vị Kim Điện Vương, phục dụng viên thuốc này, cơ hồ một hơi đồ sát một tòa linh thành, ngay cả cường giả Ngưng Đan hậu kỳ cũng bị trực tiếp xé nát...

Cổ bào lão giả vẻ mặt hoảng sợ.

Một khi Kim diện nam tử kia triệt để tiêu hóa Ngân huyết thiên đan, thực lực đã không cách nào dùng cấp độ Ngưng Đan để cân nhắc được nữa, đến lúc đó trên trận ngoại trừ Từ Huyền ra, những người còn lại chỉ sợ khó có thể chống lại được, tất sẽ mang đến cho Phương Thiên trọng thành đả kích mang tính tai nạn.

Cũng may, Từ Huyền ra tayđủ nhanhm bỏ qua tất cả trở ngại công kích, ngay khi Kim diện nam tử còn chưa hoàn toàn phát tác đã một lần hành động diệt sát hắn.

- Côn vân tu giới thậm chí còn có bí dược đáng sợ bực này sao?

Từ Huyền có chút giật mình, nhìn qua Điêu đại thúc mang theo tu giả Phương Thiên trọng thành đuổi giết tu giả còn thừa lại trong trận doanh Đông Phương gia.

Hắn và cổ bào lão giả, cũng gia nhập truy kích, một bên giết địch, một bên nói chuyện với nhau.

- Loại bí dược này chính là xuất ra từ Thất đại Kim Điện Vương, người sáng lập là một nhân vật cực kỳ thần bí đáng sợ trong Đông Phương bổn tộc, nếu không có có người nọ trợ giúp, Đông Phương bổn tộc lúc trước cũng rất khó quất khởi ở Côn Vân Hoàng Đô chứ đừng nói đến trở thành siêu cấp thế lực một tay che trời như giờ.

Cổ bào lão giả khẽ thở dài.

Từ Huyền lộ ra vẻ trầm tư, sự quật khởi cười thế của Đông Phương bổn tộc cũng không phải là ngẫu nhiên.

Kế tiếp, mấy vị Ngưng Đan, dẫn đầu tu giả Phương Thiên trọng thành đuổi giết tu giả tứ tán của Đông Phương gia, qua một trận chiến này, cường giả Ngưng Đan tham chiến của Đông Phương gia cơ bản chết hết, cục diện tự nhiên là nghiêng về một bên rồi.

Mấy canh giờ sau, Phương Thiên trọng thành kiểm kê chiến lợi phẩm, vẻn vẹn chỉ riêng phi hành pháp khí cỡ lớn thôi đã thu được hơn mấy chục chiếc rồi.

Một hồi trọng thành đại chiến quy mô, lấy Phương Thiên thành một phương toàn thắng.

Đây một hồi thảm bại chưa từng có trong gần mười năm ra kể từ khi đông phương bổn tộc quật khởi đến nay, đủ để sinh ra ảnh hưởng lớn lao đối với Đông Phương gia.

Vào lúc ban đêm, trong một tòa đại điện nghị sự ở Phương Thiên trọng thành.

Tổng cộng gần mười vị Ngưng Đan, hơn mười vị luyện thần đỉnh phong có mặt trong đại điện.

Lúc này đây, khiến không ít người kinh nghi chính là, ngồi ở vị trí đầu não nhất lại chính là một vị thanh niên Ngưng Đan lạ lẫm, ngay cả Cổ bào Dư tiền bối cũng phải ngồi ở một bên.

- Người kia là ai, vậy mà ngồi ở vị trí thủ tọa?

Nói lý ra, không ít tu giả, hai mặt nhìn nhau, âm thầm thần thức trao đổi.

Đương nhiên cũng có rất nhiều cường giả trên mặt lộ vẻ kính sợ, không dám nhìn thẳng vào thanh niên kia.

Kể cả cổ bào lão giả họ Dư họ đều dùng vẻ mặt kính phục nhìn về phía thanh niên anh vĩ kia, trong mắt cảm xúc phức tạp, pha lấy kích động, tín nhiệm, kỳ vọng...

Nhạc Phong ở trong một đám Ngưng Đan liệt kê, giờ phút này nhìn qua khuôn mặt cương nghị góc cạnh rõ ràng của Từ sư đệ, trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Nhớ lại lúc ban đầu, hắn và Từ sư đệ chỉ là đệ tử của một môn phái nhỏ, ở vào tầng chốt của tu giới linh thành.

Mà lúc này, Từ sư đệ đi vào Phương Thiên, khuất phục cường giả một phương trọng thành, cao cao tại thượng, được người ngưỡng mộ. Những linh thành cường giả cao cao tại thượng ngày xưa, giờ phút này đều ở bên dưới tất cung tất kính.

- Dẫn Đông Phương Uy tới đây!

Nam tử kia rốt cục lên tiếng.

Trong đại điện gần trăm người đều câm như hến.

Rất nhanh, hai gã thị vệ luyện thần thất trọng áp giải Đông Phương Uy đi vào đại điện..

Đông Phương Uy người bị thương nặng, pháp lực bị giam cầm, quỳ trên mặt đất, trong lòng đắng chát, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy nhân ảnh quen thuộc trên đại điện kia, trong lòng liền rung động nói:

- Ngươi...

- Đông Phương Uy! Ngày xưa khi ngươi dẫn đầu tu giả đi tiêu diệt Tinh Vũ Sơn nhất mạch, có từng nghĩ đến ngày hôm ngay không?

Nhạc Phong nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lộ ra cừu hận khắc cốt minh tâm, vệt sẹo trên mặt hiện lên rõ ràng.

- Lão phu hôm nay biến thành tù nhân, không còn lời nào để nói.

Đông Phương Uy sắc mặt chết lặng, dứt khoát cúi đầu không nói.

Rơi vào trong tay đệ tử Tinh Vũ Sơn nhất mạch đã là kết quả xấu nhất rồi, hắn tự biết khó có thể thoát chết.

- Từ đạo hữu định xử trí người này thế nào?

Cổ bào lão giả hỏi.

- Người này tội đáng chết vạn lần, trước tiên nhốt hắn lại làm con tin còn có giá trị lớn hơn. Ngoài ra, mỗi ngày cho người tra tấn, cũng truyền lời ra bên ngoài, nếu Đông Phương gia không xuất ra thành ý, mỗi hơn nửa tháng thì sẽ chém đi một bộ phận cơ thể. Ha ha, Từ mỗ rất muốn biết, nếu như tên súc sinh Đông Phương Bá kia biết được phụ thân của mình gặp phải cực hình như thế thì có trả một cái giá lớn để giết qua không nữa.

Khóe miệng Từ Huyền nổi lên một tia cười lạnh.

Đông Phương Uy này chính là phụ thân của Đông Phương Bá, là đầu xỏ ngày xưa tự tay chủ đạo tiêu diệt Tinh Vũ Sơn nhất mạch. Nếu như có thể mượn người này để đưa tới Đông Phương Bá, đó là không thể tốt hơn rồi.

- Còn có, phong bế pháp lực của hắn, trông coi tốt, đừng để cho hắn tự sát.

Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến gì đó, lại dặn dò một câu.

- Từ Huyền! Đông Phương Uy ta chết không có gì đáng tiếc! Nhưng sẽ có một ngày, hành vi của ngươi đối với ta sẽ có người hoàn trả cho ngươi gấp 10 lần.

Đông Phương Uy dữ tợn gào rú, rất nhanh bị hai thị vệ áp giải vào trọng địa học phủ.

Sau đó, cao tầng một phương linh thành bắt đầu thương nghị tình hình chiến đấu kế tiếp.

- Trận chiến hôm nay, thế lực của Đông Phương gia ở Phương Thiên lục thành ít nhất hao tổn một phần ba. Đợi lát nữa tin tức về trận chiến này truyền ra, nhất định có thể khiến thế lực khác của Đông Phương gia sĩ khí giảm mạnh, chúng ta tĩnh dưỡng một phen sau đó sẽ đánh bại từng tên một.

Cổ bào lão giả đề nghị nói.

Bọn người Đổng Băng Vân, Điêu đại thúc đều nhao nhao gật đầu.

- Có thể thực hiện, phái người đi tìm nơi hạ lạc của đệ tử Trương gia và phát ra tin tức về trận chiến này đi.

Từ Huyền trầm ngâm gật đầu.

Lúc đêm khuya, Từ Huyền tự mình đến đến cấm địa mà Đông Phương Uy bị giam giữ, Đổng Băng Vân và Nhạc Phong ở một bên làm bạn.

- Cấm chế ở đây đủ cường đại, đã được ta và Dư tiền bối liên thủ tăng cường qua.

Đổng Băng Vân nói, ánh mắt có chút đảo qua khuôn mặt kiên cường của Từ Huyền, nỗi lòng hết sức phức tạp.

Ở Phương Thiên trọng thành, tất cả những việc nàng làm đều là trợ giúp cho Từ Huyền tiêu diệt Đông Phương gia, cũng chính là gia tăng khả năng mình trở thành nữ bộc sau này.

- Chỉ sợ không đủ, còn cần tăng cường!

Từ Huyền trầm giọng nói.

Hắn đột nhiên lấy ra một cái Linh Lung ngọc bình, từ bên trong bắn ra một chùm sáng màu tím nhạt, hóa thành một thiếu nữ tuyệt mỹ khuynh thành.

- Chủ nhân!

Tuyết Vi khẽ khom người với Từ Huyền, đôi mắt đẹp khẽ xẹt qua trên mặt Đổng Băng Vân, sau đó bên ngoài thân quanh quẩn một tầng lam tử điện quang thần bí, ngón tay như ngọc bấm tay một điểm, hóa thành một đám lam tử điện liệm quấn quanh thân Đông Phương Uy, bố trí tầng tầng giam cầm.

Lấy bí thuật của Yêu Ngư Cổ Tộc, lại gia trì thêm lực lượng của Di Lạc Côi Bảo, nên khiến cấm chế này đã trở nên mạnh mẽ vượt qua lẽ thường rồi.

Đổng Băng Vân dò xét thiếu nữ có khuôn mặt hoàn mỹ khiến người hít thở không thông trước mặt này, cổ hơi thở lực lượng trên người đối phương khiến cho mình phải run sợ. Vô luận mỹ mạo, hay là thực lực, nàng này đều hơn xa mình, đây cũng chỉ là nữ bộc của Từ Huyền thôi sao?

Sau khi bố trí xong cấm chế, Tuyết Vi hóa thành một chùm tia sáng, trở về Thất Phương Ngọc Bình.

Sau tình hình lần này, đáy lòng Đổng Băng Vân đối với Từ Huyền, càng sinh kiêng kị, không khỏi lo lắng cho vận mệnh tương lai của mình.

Nếu vạn nhất, đối phương chính thức tiêu diệt Đông Phương gia, vậy thì mình chẳng lẽ thực sự phải.... nghĩ tới đây, trong mắt nàng nảy ra vẻ khuất nhục phẫn hận.

- Như thế nào? Đổng tiên tử thoạt nhìn thân thể có chút không khỏe à?

Từ Huyền cười mỉm nhìn về phía nàng.

Đổng Băng Vân vô ý thức né tránh ánh mắt hắn, đầu hơi rũ xuống, khẽ cắn môi, hừ lạnh một tiếng, phi thân rời đi.

Trong thời gian kế tiếp, Phương Thiên trọng thành nắm chặt thời gian tĩnh dưỡng chuẩn bị chiến tranh.

Nhạc Phong đạt được vài món bảo khí do Từ Huyền đưa tặng liền bắt đầu luyện hóa, chuẩn bị thật đầy đủ cho kế hoạch báo thù tương lai.

Bản thân Từ Huyền cũng không nhàn rỗi, hắn tìm kiếm khắp các chợ giao dịch của Phương Thiên trọng thành cuối cùng cũng tìm được một chút tài liệu có thể thay thế.

Cho tới bây giờ, tài liệu cần thiết để luyện chế khôi lỗi trong thiên giới thư đệ tứ hệt về cơ bản gom góp đủ, đã có thể bắt tay vào luyện chế rồi.

Nhưng thời gian luyện chế khôi lỗ có thể tương đối dài, Từ Huyền không có nhiều thời gian, thời gian nhàn rỗi đều đốc xúc tu giả của trọng thành, hỗ trợ điều tra nơi hạ lạc của đệ tử Trương gia ngày xưa, lại phái một lượng lớn người đến Bắc Phong trọng thành. Bởi vì theo tin tức, Trương gia có một vài đệ tử đã từng ở đó.

Mà những ngày qua, tin tức có quan hệ đến nghịch chuyển kinh thiên của Phương Thiên trọng thành đã truyền khắp Phương Thiên lục thành, còn thông qua các loại đạo cụ đưa tin mà truyền đến Côn Vân Hoàng Đô nữa.

Một trận chiến này đại thắng, Đông Phương gia thảm bại, khiếp sợ Phương Thiên lục thành, thậm chí oanh động cả Côn Vân Hoàng Đô.

Đặc biệt là Hoàng Long Linh Thành, tin tức có quan hệ đến Từ Huyền cường thế trở về, Lôi Đình Trảm giết Ngưng Đan chấn động khắp nơi.

Danh tiếng của Từ Huyền ở Hoàng Long Linh Thành hơn mười năm trước, bản thân đã là một kỳ tích, một mực khiến Đông Phương gia kinh ngạc. Dù sau này Từ Huyền mất tích thần bí thì lênh truy sát của Đông Phương gia đối với hắn vẫn còn tiếp tục, đến nay chưa từng huỷ bỏ.

Hôm nay, nhân vật trong truyền thuyết kia trở về Côn Vân Quốc, một lần hành động nghịch chuyển thế cục Phương Thiên trọng thành, dối với rất nhiều thế lực và đám tán tụ bị Đông Phương gia lạm dụng uy quyền áp bách mà nói, có thể nói chính là một liều thuốc bổ, thế lực của Đông Phương gia ở vùng Phương Thiên trọng thành liền sinh lòng ý sợ hãi, chờ đợi lo lắng, quân tâm tan rả.

Loading...

Xem tiếp: Chương 508 - 509: Lại Vào Hoàng Long

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bảy Kiếp Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33


Một Đời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Hãy Hiểu Tình Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Quan Thương

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 486


Thiên Thượng Nguyệt

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Số chương: 9