Ở Thiên Xà trại, tuy Ngưng Đan cường giả không thưa thớt giống Hoàng Long Thành, nhưng mà không có thế lực nào, nguyện ý đơn giản đắc tội Ngưng Đan kỳ.
Thí dụ như hiện ở loại tình huống này, một Ngưng Đan cường đại, ở thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng, cơ hồ có thể làm một gia tộc hưng suy vinh nhục.
Sưu sưu…
Tiếng xé gió vang lên, từ phương hướng vừa rồi bay tới hai gã Tu Giả.
- Hoàng Vũ Chung, chạy đi đâu…
Một trung niên mặt chữ quốc cùng một thanh niên áo bào hồng từ phía sau đuổi giết mà đến.
Hai người này đều là Ngưng Đan cường giả, nhao nhao khống chế pháp bảo, thẳng hướng Hoàng thị gia chủ đang trọng thương.
Trong tay thanh niên áo bào hồng kia cầm một thanh Bảo khí phi kiếm phá không mà đến, lại nương theo tiếng phượng hót, bổ ra một đạo kiếm khí lăng lệ ác liệt, nương theo gió cuốn phấn kim toái thiết, so với nhất phẩm Bảo khí mạnh hơn rất nhiều.
- Hoàng thúc cứu ta...
Trung niên áo bào tím lúc trước máu chảy đầm đìa kia cầu cứu nói.
Hoàng Cửu Thông nổi giận gầm lên một tiếng, liền muốn ra tay.
- Ha ha, ngươi bỏ qua ta sao?
Chợt nhẹ tiếng cười từ vân tế tiêu truyền đến, trong tiếng trầm trọng nổ đùng, Phương Thiên Họa Kích từ bên trên chém xuống.
Hoàng Cửu Thông kinh nộ, con mắt đỏ bừng, dùng côn sắt thâm trầm trong tay kia, miễn cưỡng khai mở Phương Thiên Họa Kích, thân hình rút lui vài bước.
Chỉ là một cái sát na này....
- Ah...
Hoàng thị gia chủ bị thanh niên áo bào hồng cùng trung niên mặt chữ quốc diệt sát.
Keng phanh!
Từ Huyền cùng Hoàng Cửu Thông lại một lần giao kích, khí lãng phóng tới bốn phương tám hướng.
- Từ đại sư, chúng ta tới giúp ngươi!
Thanh niên áo bào hồng kia cười dài một tiếng và trung niên mặt chữ quốc cùng một chỗ, thẳng hướng Hoàng thị gia tộc.
Từ Huyền ghé mắt xem xét, phát hiện thanh niên áo bào hồng kia có chút quen mắt, nhưng khi nhìn Bảo khí phi kiếm trong tay đối phương kia, không khỏi bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai thanh niên áo bào hồng này, đúng là Ngưng Đan cường giả lúc trước mua sắm Thanh Phượng kiếm trong tay hắn, lúc ấy nhớ đối phương tự báo họ tên là Lữ Thanh. Không nghĩ tới lại là người Lữ gia Thiên Xà trại.
Sauk hi có hai đại Ngưng Đan gia nhập, Hoàng Cửu Thông gặp phải Tam đại Ngưng Đan vây công, cho dù hắn có thực lực Ngưng Đan hậu kỳ, cũng là không địch lại, kiên trì một lát, hóa thành một đạo lôi hà màu xanh da trời, nhanh chóng bay về phía chân trời.
Ba người Từ Huyền muốn đuổi theo giết, nhưng có chút bất lực, tốc độ Ngưng Đan hậu kỳ bọn hắn thúc ngựa không kịp.
- Tại hạ Lữ Thanh, lần trước làm phiền đại sư luyện chế Bảo khí, lần này Từ đại sư lại trợ giúp Lữ thị gia tộc ta kiềm chế lão tổ mạnh nhất của thế lực đối địch, cái này là duyên phận cùng ân tình bực nào?
Thanh niên áo bào hồng kia mỉm cười, hướng Từ Huyền cúi đầu, trên mặt phát ra tôn kính từ nội tâm.
Giờ khắc này, Lữ Thanh đối với Từ Huyền tôn kính, không còn là bởi vì đối phương là Luyện khí đại sư siêu nhiên, càng bởi vì thực lực đối phương có thể kiềm chế thậm chí chống lại Ngưng Đan hậu kỳ.
- Đây là đại ca ta.
Rồi sau đó, Lữ Thanh lại giới thiệu trung niên mặt chữ quốc bên cạnh kia, vừa nghe xong mới biết, đối phương là Lữ gia gia chủ.
- Danh tiếng Từ đại sư, như sấm bên tai.
Mặc dù Lữ gia gia chủ là Ngưng Đan trung kỳ, nhưng đối mặt Từ Huyền, ngôn từ cũng cực kỳ khách khí, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra vài phần kính sợ. Trước kia tràng diện Từ Huyền ra tay, thong dong ngăn cản Hoàng Cửu Thông, hắn cũng thấy rất rõ ràng.
Kế tiếp, hai người mời Từ Huyền cùng một chỗ thẳng đến hang ổ Hoàng thị gia tộc… Hoàng gia cốc.
Trong nội tâm Từ Huyền tưởng tượng, Hoàng thị gia tộc này là cừu địch của mình, đối với địch nhân phải nhổ cỏ tận gốc, quan trọng hơn là, có thể được chiến lợi phẩm.
Nghe Từ Huyền nguyện ý gia nhập, Lữ gia gia chủ cùng Lữ Thanh đều cực kỳ hưng phấn, có thể liệu định lần này Hoàng thị gia tộc tất diệt.
Sưu sưu sưu…
Thân ảnh tam đại Ngưng Đan cường giả phá không mà đi, bay đến một phương hướng trong Thiên Xà trại.
Khu vực đại chiến lúc trước, phong vân vẫn còn bắt đầu khởi động, bốn phía kình phong gào thét, vũng hố cực lớn phía dưới nhìn thấy mà giật mình kia, lẳng lặng nằm ở nơi đót, bay lên vài tia khói đen.
Tu Giả trên trận đang xem cuộc chiến, giật mình như mộng, vẻ mặt hồi hộp, tràn ngập kính sợ cùng hướng tới.
Đan đạo Tam Cảnh, đây chính là hàng tỉ Tu Giả tầng dưới chót tha thiết ước mơ.
- Từ Huyền người này, ở Thiên Xà trại ngang trời xuất thế, đại chiến Hoàng Cửu Thông, cũng đã ảnh hưởng tồn vong của một đại gia tộc...
Thiết Chiến đưa mắt nhìn phương hướng ba người rời đi, kìm lòng không được cảm khái nói.
Dị tộc lưỡi dài mũi to bên cạnh hắn kia, đưa mắt nhìn thân ảnh Từ Huyền nhạt nhòa, một đôi đồng tử tử sắc hiện lên một quang mang kỳ dị:
- Một trận chiến hôm nay, Diệt tâm thiếu niên ở Thiên Nguy bảng Thiên Xà trại, ít nhất có thể đi vào Top 3. Hơn nữa dùng tốc độ phát triển đáng sợ bực này, có thể đoán trước, một vài năm sau, hắn nhất định có cơ hội tiến vào Truyền Kỳ bảng Thần hoang.
Thần hoang đại địa, quảng đại mênh mông.
Thiên Xà trại phương viên mấy vạn dặm thuỷ vực, một trong chín đại trại Cửu Long vịnh. Cho dù là Cửu Long vịnh bao la, cũng là một khối khu vực đặc biệt của Ám Đại cổ vực.
Trừ Ám Đại cổ vực, Thần hoang còn có Trung Thổ Thánh Vực phồn hoa nhất, cùng với Ác Thiên Hoang địa hoang vu cằn cỗi nhất.
Thiên Nguy bảng, chỉ là một xếp hạng nhân vật nguy hiểm trong Thiên Xà trại.
Mà Thần hoang Truyền Kỳ bảng trong miệng dị tộc kia, lại xếp vào nhân vật truyền kỳ cả Thần hoang. So sánh với những nhân vật truyền kỳ phong vân của Thần hoang đại địa kia, Ngưng Đan cường giả bình thường căn bản không đáng giá nhắc tới.
Ở dưới ngàn vạn Tu Giả chú mục xuống, Từ Huyền theo Lữ Thanh cùng Lữ gia gia chủ, bay khỏi khu vực phồn hoa này, xuyên thẳng qua thuỷ vực, rất nhanh tiến vào một tòa sơn cốc ẩn nấp.
Chưa tiến vào đã nghe đến bên trong tiếng chém giết thảm thiết.
Sơn cốc kia, là căn cơ của Hoàng thị gia tộc tại Thiên Xà trại… Hoàng gia cốc.
Giờ phút này, hơn mấy trăm Luyện Thần Tu Giả Lữ thị gia tộc, từ bốn phương tám hướng chặn chết Tu Giả Hoàng thị gia tộc chạy trốn.
Theo Tam đại Ngưng Đan Từ Huyền gia nhập, tình huống chiến đấu càng là nghiêng về một bên.
Bang bang rầm rầm…
Ở trên không trung, hai thân ảnh đánh cho thanh thế mênh mông cuồn cuộn, khí tức hơn xa Ngưng Đan kỳ.
Từ Huyền chú mục xem xét, một người trong đó đúng là Hoàng Cửu Thông lúc trước kia. Đang cùng một vị lão tổ Lữ gia râu bạc trắng đại chiến.
Trên chiến lực, Hoàng Cửu Thông khí thế hung mãnh, nhưng trải qua chiến đấu trước kia, có chút thực lực chưa đủ. Mà lão tổ Lữ gia kia, Thần thông phiêu dật, khí định thần nhàn, thong dong tự nhiên.
- Hoàng gia đệ tử, giết ra vòng vây, chỉ cần sống sót tất có cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Hai mắt Hoàng Cửu Thông huyết hồng, côn sắt đen nhánh trong tay dẫn động thành từng mảnh quang điện màu xanh đậm, cơ hồ là dốc sức liều mạng, chỉ vì chế trụ lão tổ Ngưng Đan hậu kỳ Lữ gia, để cho gia tộc chạy ra càng nhiều cường giả, đặc biệt là Ngưng Đan kỳ.
Thế nhưng mà Từ Huyền gia nhập, làm hy vọng xa vời của hắn triệt để đánh vỡ.
Từ Huyền giết tiến Hoàng gia cốc, rất nhanh chặn đứng một vị Hoàng thị gia tộc trưởng chạy trốn lão.
- Người nào ngăn ta chết!
Ngưng Đan trưởng lão kia đang giết đến đỏ mắt, song chưởng đẩy ra, chân lực bạo tuôn, đánh ra một mảnh quang vân rực rỡ. Phảng phất như Du Long bồi hồi, nuốt hết khu vực một hai chục trượng phía trước.
- Ah...
Hai ba tên Tu Giả Luyện Thần kỳ tới gần phiến khu vực này, trực tiếp bị quang vân thanh tử sắc kia phá tan thành từng mảnh.
Lực phá hoại của võ tu Ngưng Đan kỳ, so với tiên tu cùng giai càng trực tiếp càng bạo lực!
- Chết!
Một tiếng hét lớn từ bên trong quang ảnh truyền đến. Một than ảnh quanh quẩn một tầng ngân cương sang chói, dùng xu thế cường hoành bễ nghễ, trực tiếp đột phá chân lực thần thông đáng sợ của võ tu kia, vượt qua đến trước người hắn.
- Cái gì...
Đồng tử Ngưng Đan võ tu kia co lại, trong lòng giật mình.
Trong tầm mắt chỉ thấy chớp động một bàn tay vàng nhạt, phảng phất như một tòa núi lớn, mang theo một cổ áp lực trầm trọng khủng bố, làm cho hắn khó có thể thở dốc, huyết nhục toàn thân, kể cả chân lực, đều lộ ra trầm trọng tối nghĩa.
Hắn miễn cưỡng nâng một cánh tay lên, quang vân Tử Thanh nhanh chóng ngưng kết Răng rắc! Bàn tay cực lớn, trầm trọng như núi kia thoáng cái đánh nát cánh tay hắn.
Oa!
Ngưng Đan võ tu phun ra một búng máu, một chiêu đã bị trọng thương trí mạng, trong nội tâm hỗn loạn, hoảng sợ tới cực điểm:
- Điều này sao có thể, trừ Lữ gia lão tổ ra, còn ai có được thực lực bực này.
Chợt, nam tử trẻ tuổi trong tầm mắt kia, quyền chưởng liên kích, bắn ra hai vầng sáng đỏ vàng.
Ba phanh băng...
Chỉ là một cái đối mặt, cánh tay còn lại của Ngưng Đan võ tu bị đánh nát, ngay sau đó cả lồng ngực bị đánh xuyên qua.
Với tư cách võ tu Ngưng Đan, ở cận thân bác đấu lại bị cùng giai đánh cho không có lực phản kháng, lòng hắn chỉ thấy tuyệt vọng vô lực.
Trong hỗn loạn, hắn cảm giác túi trữ vật bên hông bị đối phương cướp đi, ngay sau đó một vòng trọng kích, làm cho hắn triệt để lâm vào Hắc Ám.
Từ Huyền cười tủm tỉm thu hồi túi trữ vật, nỉ non lẩm bẩm:
Lúc này một gã Lữ gia trưởng lão đuổi theo phía sau, chứng kiến Từ Huyền gọn gàng chém giết Ngưng Đan võ tu kia, trợn mắt há hốc mồm, trong lòng run lên, vô ý thức nói:
- Ngươi là người phương nào?
- Ha ha, ta là cừu địch Hoàng thị gia tộc.
Từ Huyền khẽ cười một tiếng, giết tiến Hoàng gia cốc.
- Trần trưởng lão, hắn là Từ đại sư ở Thiên Xà trại chém giết Ngưng Đan trưởng lão Hoàng gia, kiềm chế Hoàng Cửu Thông. Nếu như không có hắn, lần quy mô công kích Hoàng gia cốc này, sẽ không có nhẹ nhàng như vậy.
Lữ Thanh rất nhanh chạy đến, cười giải thích nói.
- Hắn hấp dẫn Hoàng Cửu Thông kia đi, vậy mà không có chết, hiện tại còn giết hồi trở lại Hoàng gia cốc?
Trần trưởng lão kia kinh ngạc nói.
- Hắc hắc, ngươi khả năng không nghĩ tới, ngay cả Hoàng Cửu Thông cũng không làm gì được hắn.
Lữ Thanh vui vẻ nói.
- Thì ra là thế! Vừa rồi ta đuổi giết Ngưng Đan võ tu Hoàng gia, thực lực cường hoành, khó có thể ngăn trở, lại bị người này tam quyền lưỡng cước chặn giết.
Sắc mặt Trần trưởng lão kia rất đặc sắc, rồi sau đó chợt nói.
Hai đại gia tộc chiến đấu, riêng phần mình đầu nhập Ngưng Đan cường giả, bất quá chỉ là sáu bảy vị, Từ Huyền một lần đối mặt đánh chết một vị, lại lần nữa sát nhập Hoàng gia cốc, hiệp đồng chém giết một vị Ngưng Đan kỳ. Rất nhanh ảnh hưởng đến chiến cuộc.
Lữ thị gia tộc ở dưới thực lực tuyệt đối, gắt gao phong tỏa Hoàng gia cốc.
Từ Huyền ở trên không Hoàng gia cốc phi hành một hồi, chuyên môn chặn đường Ngưng Đan cường giả phá vòng vây.
Tu Giả Ngưng Đan sơ kì, ở trước mặt hắn qua không nổi mấy chiêu, cho dù là Ngưng Đan trung kỳ cường giả, ở dưới hắn áp chế ngăn trở, rất nhanh sẽ bị liên thủ đánh chết.
Lập tức Ngưng Đan cường giả Hoàng gia cơ hồ bị giết đến không còn thừa một người, chính thức lâm vào tuyệt cảnh.
Tình hình này tự nhiên rơi xuống trong mắt Hoàng Cửu Thông đang chiến đấu.
- Họ Từ tiểu tử! Hoàng thị gia tộc ta, lại bởi vì một người ngươi mà diệt vong...
Hai mắt Hoàng Cửu Thông đỏ bừng, toàn thân sợ run, gân xanh nhô lên, thanh âm bi phẫn kia lan xa toàn trường.
- Hừ! Từ mỗ ta luôn luôn là người không phạm ta ta không phạm người! Muốn trách thì trách đại tiểu thư Hoàng thị gia tộc ngươi không có mắt, còn cả ngươi bất kể đúng sai, che chở dung túng cháu gái mình.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, nhân từ đối với địch nhân, là tàn nhẫn đối với chính mình.
Song phương đối thoại, rơi xuống trong lỗ tai chúng Tu Giả Lữ gia cùng Hoàng gia.
Chúng Tu Giả Hoàng thị gia tộc lâm vào trong tuyệt cảnh, trong mắt không khỏi lộ ra bi phẫn cùng đắng chát.
Nếu như Hoàng thị gia tộc không có một đại tiểu thư điêu ngoa ngoan độc như vậy, cũng sẽ không đắc tội Từ Huyền, nếu như không đắc tội Từ Huyền, cũng không có diệt tộc ngày hôm nay.
Hoàng Cửu Thông nghe vậy, tâm thần run lên, trong mắt chớp động hối hận, bi thống, cuối cùng chuyển hóa làm cừu hận thấu xương, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lão phu mặc kệ cái gì đúng sai, ngươi giết chết tôn nữ của ta, làm cho Hoàng thị gia tộc ta diệt vong. Sẽ có một ngày Hoàng Cửu Thông ta trở về Thiên Xà trại, diệt Lữ gia, đạp nát thiên sơn vạn thủy, cũng phải tìm ngươi bầm thây vạn đoạn...
- Hôm nay ngươi giết không chết ta, ngày sau vĩnh viễn mất đi cơ hội.
Thanh âm Từ Huyền không mang theo một tia cảm tình truyền đến. Thân hình mãnh lực nhảy lên hư không, thẳng hướng Hoàng Cửu Thông.
Trên thực tế, hai đại Ngưng Đan hậu kỳ chiến đấu, Ngưng Đan còn lại cũng không dám đơn giản nhúng tay.
Nhưng Từ Huyền ngạnh sanh giết tiến vòng trong, làm cho Lữ gia lão tổ giật mình.
Sắc mặt Hoàng Cửu Thông đại biến, không chút nghĩ ngợi bỏ chạy, nếu là đối mặt hai cường giả cấp bậc Ngưng Đan hậu kỳ, hắn căn bản không có phần thắng.
Lữ gia lão tổ có chút kinh ngạc, hộ tống Từ Huyền cùng một chỗ đuổi giết Hoàng Cửu Thông, nhưng Hoàng Cửu Thông "Bá bá" thoáng cái lấy ra hai tấm Tam phẩm Phong Linh phù, cũng thúc dục bí thuật, hóa thành một tia sáng màu xanh chói mắt, trong khoảnh khắc bay ra ngoài trăm dặm.
- Trong tay Hoàng Cửu Thông này thậm chí có hai tấm thượng giai Tam phẩm linh phù.
Lữ gia lão tổ chấn động, dù hắn là Ngưng Đan hậu kỳ, cũng vô lực đuổi giết.
Thượng giai Tam phẩm linh phù, nó gia tăng tốc độ, có thể so với Ngưng Đan hậu kỳ, như là đồng thời khởi động hai tấm, tốc độ càng có thể điệp gia, huống chi Hoàng Cửu Thông kia còn không để ý một cái giá lớn thúc dục bí thuật chạy trốn.
Từ Huyền càng thêm không có cách, tốc độ vốn không phải sở trường của hắn.
Nhưng mà hắn tin tưởng, hôm nay Hoàng Cửu Thông giết không chết mình, ngày sau càng không có cơ hội.
Sau kgi Hoàng Cửu Thông trốn chết, không quá nửa canh giờ, Tu Giả Hoàng thị gia tộc tàn thừa trong Hoàng gia cốc, đều bị Lữ gia diệt trừ.
Sau khi hoàn thành sự tình đánh chó mù đường, Từ Huyền liền chuẩn bị rời đi, bất quá lão tổ Lữ thị gia tộc, cùng với bọn người Lữ Thanh, đều thập phần nhiệt tình cảm kích mời lại.