1 Hôm nay, lớp 11A có học sinh mới chuyển đến. Đó là 1 cô gái rất xinh xắn. Cô đi cùng thầy Chủ nhiệm bước vào lớp, cả lớp gào thét ầm ĩ cả lên( Nhất là mấy cậu con trai^^)
-Hôm nay, lớp chúng ta có thành viên mới, đó là bạn Hoàng Nhật Kỳ Duyên, đến từ trường THPT ******** với lí do chuyển nhà.
2 -Ê Quân, hôm nay sao m lại đi so bì với Duyên thế?(Hoàng)
-Đúng đấy! Bình thường thì đâu có bao giờ đi ganh với con gái đâu. Sao tự dưng lại. . . .
3 Hôm nay, thứ 7, lại là tiết SH, thầy CN bước vào lớp:
-Sắp tới, ngày 20-11, các thầy cô sẽ ko tổ chức lễ meeting như mọi năm nữa mà thay vào đó sẽ cho các em đi dã ngoại 3 ngày 2 đêm, các em có đồng ý ko nào?
Cả lớp đồng thanh rất ngoan ngoãn:
-Có ạ!!!
-Nhưng.
4 Vừa dứt lời, cô đau điếng ngã “phịch” xuống đất 1 lần nữa( chân cô chảy máu đầm đìa).
-A. . . !-Duyên kêu lên, chân bị trẹo dần sưng lên, tấy đỏ, tay bị sứt chảy cả máu.
5 -Đưa chân đây t xem nào!(Quân)
-Khỏi(Duyên)
-Đưa đây!?
-Đã bảo ko cần! Nhóc tránh ra!
-Nhóc? Cô vừa bảo ai là nhóc hả?(Quân)
-À. . . . ý t là.
6 -Hừ! 2 người vui vẻ quá nhỉ!? Bỏ t cơ đấy!(Quân đi ngang qua, lầm bầm)
-Ông ghen với bọn t đấy à?(Hoàng)
-Ai thèm ghen với 2 người chứ! Vớ vần!
-Còn hơn cái đồ FA đi chơi vs thầy giáo!
-Ông dám.
7 Khoảng 30’ sau, cả lớp ai về chỗ của người ấy. . .
*Trong căn lều của Duyên*
Nằm yên được một lúc, Duyên trở mình lăn ra gần chỗ của Hoàng. . .
8 Phát súng đe dọa ấy làm bọn gác cổng giật nảy mình, giương súng ra các phía. Thừa cơ hội này, cô lại bắn tiếp vào tay phải của 1 tên làm chúng hoang mang tột độ.
9 Giờ ra chơi. . .
Duyên mượn sách thư viện đem ra sau trường đọc.
Bãi cỏ này là nơi trường hay tổ chức dã ngoại hay các buổi lễ lớn, nó khá là rộng, cuối bãi được ngăn với một con hẻm nhỏ.
10 Tối hôm ấy…. .
Chuông điện thoại của Duyên reo lên…. .
-Alo? Anh ạ? Gọi e có việc gì vậy?
-Ừ, hình như là xuất hiện rồi, ở sảnh sau Royal City, e mau tới đi!(Quang)
-Ok anh, e tới đây!
30p sau….
11 -Đợi em một lát! (Cô trót thưa)
-Hử? Vi?( Hoàng ngạc nhiên)
-À…thì…. (Cô giật mình, phát hiện ra mình bị hớ)
Quang cũng phát hiện ra điều đó liền chạy tới:
-Ầy, có gì mà phải ngạc nhiên, đó là tên gọi ở nhà của….
12 *Giờ ra chơi*
Vừa có tiếng chuông Quân đã chạy đi đâu mất, Hoàng chạy đến vỗ vào vai Duyên:
-Ê! Rảnh ko?
-Ko!( Cô đáp lạnh lùng)
-Ashii…
Một lúc sau….
13 Hai đôi môi đang tiến lại gần nhau thì bỗng chuông điện thoại của Duyen reo lên, cô vội vàng nghe máy:
-Alo!? Lại có chuyện à?(Duyên)
-Khu phố Trần Duy Hưng! Nhanh lên!(Một người đàn ông đầu dây bên kia nói)
-Ok! Tôi đến ngay đây!
Cô quay lại nhìn Hoàng và anh chàng MC với ánh mắt ái ngại nói:
-À….
14 *Trong giấc mơ của Duyên*(Tối hôm ấy)
-Anh! Hay là chúng mình. . . ?(Win)
-Ko được đâu! Bây giờ vẫn còn trong tổ chức mà!
-Vậy thì rời đi! E đã chán ngán cái cảnh phải chờ đợi trong vô vọng này lắm rồi!(Win)
-E.
15 *Tại một nơi khác*
-Có nên xem lại…. !?(Key)
-Gì cơ?(Lus)
-Thuốc ấy, thuốc mà Win dùng để tự tử!?
-Mày điên à? Đứa nào uống vào chẳng chết!
-Đã bảo rồi! Tao nghi nó vẫn còn sống!
-Mày ko tin chứ gì!? Đây! Mày xem đi!
Lus đưa cho Key xem ảnh chụp Win trong trạng thái “bất động”, đang được đưa vào kho chứa xác chờ xử lí của tổ chức.
16 *Sáng hôm sau, tại một nơi bí ẩn*
-Thưa Boss, nếu cứ như vậy, ko khéo, họ sẽ lên kế hoạch khác thì sao?
-Ý ngươi là bọn chó săn?
-Đúng vậy!
-Vậy thì sao? Chúng dám động đến ta thì có gan lớn rồi đó! Hừ, gọi Key đi, nói là có nhiệm vụ mới!
-Vâng!
Một lúc sau, Boss ngồi ghế xoay lưng lại đằng sau, mặt đeo mặt nạ, đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ.
17 *15p trước*
Cuộc trò chuyện qua điện thoại của Key:
-Chỗ đó thế nào rồi?
-Boss? Vẫn ổn! Nhưng con bé đó là ai?
-Con bé? À, mà cũng đúng! Có ai đi cùng cô ấy ko?
-Một thằng nhóc, khoảng ngoài 20
-Mang cô ấy về đây cho ta!
-Ngài bảo sao??
-Ko nghe thấy ta bảo gì sao? Mang cô ấy về đây cho ta!
-Nhưng chẳng phải ngài còn nói sẽ ko làm gì cô ấy.
18 ____3 tiếng sau____
Duyên từ từ mở mắt. . . .
Boss đứng cạnh nhìn chằm chằm vào cô và cất giọng nhẹ nhàng:
-Win. . . . Là em!
Mọi thứ trong mắt cô đều rất huyền ảo, tất cả đều ko rõ ràng, cảm giác như được phủ một lớp sương dày đặc phía trước, cô mệt nhọc thều thào:
-M.
19 *Nhà của Duyên*
Khoảng 1 tiếng sau khi tổ chức đưa cô về nhà, cô đã tỉnh dậy. . . .
-A. . . . a (Cô kêu nhẹ)
Cô ngồi bật dậy:
-Phòng mình? Sao.
20 *Cùng lúc ấy, tại nhà của Duyên*
“Reng…. reng…. reng”
-Alo? Anh ạ?
-Chuyện hôm qua…. ?
……abcabc…. (Duyên kể hết mọi chuyện hôm qua cho Quang, trừ đoạn hội thoại giữa cô và Boss)
-Mà….