121 Từ lúc biết tin tháng 5 chính phủ Nhật Bản đưa ra hàng loạt những chính sách, hành động của PhóTrấn Thái thực chất là rất mạnh, mạnh đến mức khiến một vài người còn nằm ngoài dự liệu.
122 - Cháu cứ nói, cháu nói xem có giải pháp gì dễ xử lý?- Ha ha, Thưa Phó gia gia, trước tiên, ông có thể tìm người mượn tiền để vượt qua khủng hoảng. Về khu đất kia mà nói, giá còn lên nữa, đợi cho tới khi lên lên tới giá nhất định, lại bán đi, sẽ không sợ lỗ.
123 Sau một lúc lâu, Anten Chiyoda cũng bình phục trở lại, đứng dậy theo Lục Thiếu Hoa, lấy tay xoa xoa, quần áo cơ bản không có dơ bẩn, hai mắt hung hăng đe doạ Lục Thiếu Hoa.
124 Lục Thiếu Hoa cũng hiểu Anten Chiyoda sẽ không để yên như vậy, cho dù hai người quen biết không lâu , nhưng Lục Thiếu Hoa rất hiểu cô nào có quên nhanh như vậy, trước sau cô cũng sẽ tính sổ.
125 Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa quả thật đã nghĩ đến biện pháp đền lại nụ hôn đầu tiên cho Anten Chiyada. Chỉ có điều biện pháp này hơi ác. Không, phải nói là rất ác mới đúng.
126 Lục Thiếu Hoa có chút khó hiểu. Từ khi đưa cho Lưu Minh Chương một tỷ đô la thì liền không thấy y đâu cả. Đem một tỷ đô la đầu tư vào năm chỗ cũng không mất nhiều thời gian như vậy, mà bóng dáng của Lưu Minh Chương vẫn bặt tăm.
127 - Tuy nhiên cái gì?- Ài chà, cái miệng ngứa quá!Lục Thiếu Hoa sờ vào miệng, một lần nữa thể hiện ý tứ rõ ràng. Chụt! Anten Chiyoda càng xích miệng lại gần Lục Thiếu Hoa, nói nhanh:- Nhanh lên, tuy nhiên cái gì?- Này, gọi tôi một tiếng anh, tôi sẽ nghĩ đến việc dẫn cậu ra ngoài đi dạo.
128 Đối với việc đình chỉ thu mua sẽ xuất hiện nhiều vấn đề. Lục Thiếu Hoa cũng không có nghĩ nhiều đến vậy. Khi Lâm Tề Toàn đề cập đến thì hắn cảm nhận đây là một vấn đề nan giải.
129 Từ lúc nhóm đầu tiên bắt đầu, Lục Thiếu Hoa đã tính qua sổ sách. Lúc ấy đã bán được 200 triệu đô la Mỹ, hắn đưa cho Lưu Minh Chương 100 triệu đô la Mỹ, tiếp theo là 100 triệu để làm tiền đặt cọc thu mua đất.
130 Lục Thiếu Hoa rời khỏi giường đã là 9 giờ sáng. Do ngủ dậy đã khá muộn nên hắn đã lỡ mất buổi chạy bộ sáng. Đầu tiên đi vào toilet rửa mặt, tiếp đó uống một ly sữa nóng, ngồi trong đại sảnh, hắn cảm thấy thật thoải mái.
131 Lục Thiếu Hoa cho tay vào túi xách, không lâu, từ trong túi lấy ra một tờ giấy đưa cho Lưu Minh Chương ngồi bên cạnh. Kỳ thật, tờ giấy này bên trong viết tên một số công ty.
132 - Tốt lắm, tôi tuyên bố, bắt đầu hành động. - Ha ha! Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, cuối cùng cũng bắt đầu rồi. Lưu Minh Chương tay nắm chặt. Y đã đợi thời khắc này bốn tháng rồi, không, chuẩn xác mà nói y đã đợi thời khắc này hai năm.
133 Không những Lục Thiếu Hoa kỳ vọng lần này khủng hoảng có thể mang lại được nhiều tiền, Lưu Minh Chương càng kỳ vọng có thể xuất hiện tình huống ngày thứ Hai đen tối, lợi nhuận sẽ tăng trưởng gấp mười lần.
134 Lục Thiếu Hoa bước vào cửa thấy sắc mặt Lưu Minh Chương như vậy, biết chắc chắn là có việc gấp, bằng không y sẽ không lộ vẻ nghiêm trọng như vậy. Hắn muốn y bớt kích động là để y bình tĩnh hòa nhã mà nói tiếp, nhìn vào trạng thái hiện tại của y bây giờ, cho dù là có việc gấp cũng không biểu đạt được rõ ràng.
135 Lục Thiếu Hoa không biết Phó Trấn Thái có chuyện gì tìm hắn, cho nên quyết định đi xem xem rốt cuộc là y có chuyện gì khiến Anten Chiyoda chạy tới biệt thự tìm hắn.
136 Phó Trấn Thái tuy rằng không nói rõ, nhưng Lục Thiếu Hoa phần nào cũng có thể đoán ra ông ta cần hắn giúp gì, đơn giản chính là nghĩ cách cứu vớt công ty bất động sản của ông ta.
137 Lưu Minh Chương biết chắc chắn sẽ không thuyết phục được Lục Thiếu Hoa, nhưng y vẫn muốn thử lại một lần nữa, không còn cách nào khác, có khi hắn chỉ suy nghĩ nông cạn mà thôi.
138 - À! Tìm được rồi, hóa ra là ở đây. Lưu Minh Chương tìm nửa ngày mới thấy ở hai trang giấy. - Báo cáo cuối ngày hôm nay của Tokyo , chỉ số Nikeei tăng lên 5.
139 - Trời!Tiếng hét của Lục Thiếu Hoa làm Lưu Minh Chương giật mình, y không nghĩ là Lục Thiếu Hoa lại có phản ứng mạnh đến như vậy. Tuy nhiên ngẫm lại thì một con số lớn như vậy, cho dù ai nhìn thấy thì cũng đều phải giật mình.
140 Lục Thiếu Hoa gọi lại, Lưu Minh Chương biết chắc chắn là lại có chuyện gì đó, vì thế, y dừng bước quay lại nhìn Lục Thiếu Hoa, xem hắn định nói gì: - Phương án không cần sửa lại, chỉ cần biết vậy là được.