21 Vào đêm, Phương Trăn mặc bộ pijama tơ tằm màu trắng đứng trên sân thượng hóng gió, gió thổi qua vạt áo, nhẹ nhàng phiêu động, dán vào hai chân thon dài, gợi cảm mà mê người.
22 Trong nhà hàng vô cùng xa hoa, âm nhạc lãng mạn du dương, rượu vang cao cấp, nếu không có một người nào đó đang liều mạng trợn mắt để chống buồn ngủ thì không khí sẽ càng tốt đẹp hơn nữa.
23 Lâm Quả trở lại trường học đã hơn chín giờ tối. Trong phòng Bao Đại Đồng cùng Hồ Luân hai người đang tranh luận về sự tinh tuý của Tam Quốc rốt cuộc là cái gì? Bao Đại Đồng nói: “Cái tinh tuý của Tam Quốc chính là câu nói của Tào Tháo:‘ Ta thà phụ cả thiên hạ chứ quyết không để người trong thiên hạ phụ ta’!”.
24 Trên đường rời khỏi sân bay trở về nhà, Phương Trăn ngay cả một câu cũng không nói.
Cát Luân cũng không có hỏi Phương Trăn có muốn về nhà hay không, liền trực tiếp đưa Phương Trăn đến biệt thự tư nhân của mình.
25 Phương Trăn ngồi ở im lặng trong quán rượu quen thuộc, một ly lại một ly mà uống rượu.
Ông chủ quán có chút lo lắng hỏi: “Làm sao vậy, Tiểu Trăn? Tâm tình không tốt sao?”
“Không phải!” Phương Trăn nhẹ cười với ông chủ quán: “Tôi đang đợi người!”
“Đợi người?” Ông chủ nhìn nhìn cửa ra vào, không thấy người mà Phương Trăn nói tới, chỉ thấy Phương Trăn một ly lại một ly mà uống rượu, ông liền nhịn không được có chút lo lắng: “Uống ít thôi, bằng không, người ta còn chưa tới, cậu đã say rồi.