21 Chương 21: Phần III
- Đại sư huynh. . . . người làm sao thế này?
- Nhị sư huynh. . . máu huynh ra nhiều quá.
- Tam ca, tứ ca, ngũ a ca, lục ca.
22 Chương 22: Tiên nữ giáng trần.
Tiết mục vừa kết thúc. Thiên Uy bức vào với bao ánh nhìn của bao người. Thái hậu nhìn hắn khẽ gật đầu mỉm cười, nhìn về phía chỗ trống người đã chuẩn bị.
23 Chương 23: Nhói trong lòng.
Tiếng đàn vừa kết thúc, những cánh hoa cũng ngừng nhảy múa, không gian im bặt vang lên tiếng reo hò khen ngợi. Nàng cùng mọi người e ngại chúc mừng thái hậu rồi kính chào tất cả ra về.
24 Chương 24: Âu Nhiên
Yến tiệc kết thúc, lão lão thanh toát trên bộ y phục trắng chậm rãi rời hoàng cung. Từ xa, Lạc Y Hoan đang đứng đợi lão với bức tranh trên tay.
25 Chương 25: Ngắm đến.
Thiên Uy với y phục màu đen vừa được nhận lệnh của hoàng thượng. Nay hắn đổi danh hiệu thành Cận Lam hoàng tử Hướng Ngọc. Vì lúc trước từng sinh sống ở đất nước đó cũng hiểu đôi phần, sau này có thể cai trị nhưng điều này có lẽ hắn chưa từng nghĩ đến, bách tính khắp nơi hoang tàn, thưa thớt, chẳng còn nhộn nhịp đầy dâng trào khiến mọi người chán nãn nhìn cảnh tượng.
26 Chương 26: Hoa lê bên cửa mang nàng đến bên hắn.
Lạc Y Hoan đợi mãi đến lúc giữa đêm liền lén lút trở về giang phòng nhỏ của mình lúc trước xem A Mộc ra sao rồi, trước khi trở về không quên lén vào nơi thuốc chữa trị của hoàng cung lấy ít thảo dược.
27 Chương 27: Cùng chàng đi dạo (P1)
Nắng vừa lên, A Phủ đã xách nước đến chuẩn bị giúp nàng đem vào phòng của Thiên Uy. Lạc Y Hoan chỉnh chu lại y phục rồi nhanh với thau nước.
28 Chương 28: Cùng chàng đi dạo (P2)
Lạc Y Hoan lén lút đứng dưới cây cổ thụ lớn sau bức tường cao của hoàng cung. Thiên Uy tò mò nhìn nàng đang cố gắng đẩy một bụi cây sang một bên, lỗ hỏng của bức tượng hiện ra.
29 Chương 29: Nguy hiểm ở lầu xanh.
Thiên Uy mơ màng mở mắt đã thấy khung màn hai bên kéo xuống,chiếc giường chật chội làm hắn trợn tròn mắt nhìn xunh quanh.
30 Chương 30: Mẫn Viên Viên trở về.
Lạc Y Hoan mỏi mệt dần dần mở mắt, nắng mặt trời đã lên đỉnh đầu. Nàng khẽ lấy tay chống, một tay che nữa mặt khó khăn nhìn xung quanh.
31 Chương 31: Tách rời.
Mẫn Viên Viên nhếch môi nhìn Minh Lan với ánh mắt đỏ ngầu. Cô sai cận vệ bên cạnh cởi trói cho Lạc Y Hoan,còn chưa cởi đã bị Minh Lan ngăn lại.
32 Chương 32: Nhớ nàng ấy.
Thái hậu nghe chuyện xảy ra hôm trước trong lòng vừa không vui vừa lo lắng cho Thiên Uy,lập tức sai người gọi hắn vào cung.
33 Chương 33: Một là tranh giành, hai là tồn tại,ba là để yêu.
Âu Nhiên mới sáng ra đã viện kiến Mẫn Viên Viên,còn chu đáo chuẩn bị chút bánh truyền thống mà chính tay mình đã cân nhắc đầu bếp chuẩn bị.
34 Chương 34: Kí ức tuổi thơ.
Ở bên sông Thất Nguyệt, Minh Lan ngồi nức nở,nô tì bên cạnh dỗ mãi mà nàng vẫn không chịu nín, vài người liền chạy đi gọi Thiên Khải đến an ủi muội muội của mình.
35 Chương 35: Thư của nàng.
Yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu, đại diện mỗi nơi hăng hái chào hỏi từng người. Hoàng thượng Minh Ngọc ung dung kiêu ngạo ngồi ở chính điện,mọi người ai nấy cũng cung kính chào hỏi.
36 Chương 36: Là nàng.
Mặt trời thoi thóp đỏ rực,ánh chiều tà mỏng manh vỡ vụn khắp nơi. Thiên Khải cùng công chúa Tường Vi đi dạo,suốt dọc đường chỉ mỗi Tường Vi bắt chuyện, Thiên Khải trả lời qua loa khiến cô thêm gượng gạo chốc lát cũng không biết nên hỏi chuyện gì.
37 Chương 37: Hoa lê sắp tàn.
Minh Lan nghe tin sư huynh để Lạc Y Hoan lại tẩm cung, máu trong người như sôi lên, kìm nén cơn tức giận đi đến tẩm cung Thiên Khải.
38 Chương 38: Dưới thành thị phồn hoa anh tỏ tình.
Xế chiều, ánh nắng rủ rượi bên kia núi, Lạc Y Hoan cùng Tiểu Châu xuống nhà bếp chuẩn bị bữa tối cho hoàng tử.
39 Chương 39: Cảnh sắc yên bình sao lòng người chẳng thể.
Lạc Y Hoan tỉnh giấc cũng là lúc trời sáng. A Mộc đang ngồi bên cạnh thấy nàng tỉnh, mặt mày hớn hở.
40 Chương 40: Sang hạ hết xuân.
Minh Lan nghe tin xong liền tức giận đến không thể đi nổi, mặt mày như đang ngồi trên đống lửa, khó chịu đến khó tả.
Hoàng hậu từ bên ngoài đi đến thấy Minh Lan ứa ngấn nước cố gắng kính lễ với mình.