Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thục Nữ Dụ Phu Chương 19: Dụ Phu Kế Thứ Mười Hai

Chương trước: Chương 16: Dụ Phu Kế Thứ Chín



Để tỏ lòng mình cũng không phải cố ý dụ dỗ, Tịnh Thục cố gắng khống chế vẻ mặt, cố gắng ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng lại chột dạ không dám nhìn y.

Nàng nhẹ nhàng vuốt tóc dài, hơ khô bên ấm lò. Chợt cảm thấy bên eo nóng lên, theo bản năng rũ mắt, chỉ thấy một đôi bàn tay của y từ phía sau lưng vòng đến trước người, siết chặt nàng vào lồng ngực nóng bỏng của y.

"Có lạnh không? Mặc ít thế, coi chừng bị cảm." Giọng y hơi khàn, cúi đầu phả ra khí nóng bên tai nàng, hơi ngứa.

Tay mềm mại, tóc dài buông rơi, bờ vai phải trắng nõn đâm thẳng mắt y.

"Không... Không lạnh." Bị y ôm như vậy, nhịp tim Tịnh Thục đập như trống, lời nói không mạch lạc, liên tiếp hít vài hơi, khôn ngoan và bình tĩnh nói: "Đây không phải vì trông ấm lò thế này sao, mấy ngày nay ngày ngày cứ ngồi gần ấm lò, nên hơi nóng, mới mặc trung y mỏng một chút."

Nói xong, tự mình lại thấy hối hận, sao cứ cảm thấy có mùi vị giấu đầu lòi đuôi.

Giờ phút này Chu Lãng không để ý nàng đang nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm làn da như dương chi bạch ngọc, chậm rãi cúi người hôn lên bờ vai trần, mội tay lặng yên không tiếng động bò lên đầu vai, dọc theo một dây áo yếm đỏ bị tuột xuống, hướng đến chỗ vểnh cao như ẩn như hiện kia.

Thân thể mảnh khảnh của Tịnh Thục không nhịn được khẽ run, trên vai bị hôn ẩm ướt, bàn tay sắp đến trước ngực, điểm chết người là mông đặt trên vật cứng nóng như lửa nọ. Vốn muốn thực hiện kiểu nghênh còn cự, nhưng giờ phút này, toàn thân bị dục niệm mãnh liệt của y bao vây, nàng phát hiện hình như tình huống đã vượt khỏi sự kiểm soát của nàng rồi.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Nếu cứ bị y muốn thân thể như vậy, sau này, y nhất định sẽ nói mình không tuân thủ nữ tắc, cố ý mặc ít y phục để quyến rũ y.

Đang suy nghĩ lung tung, y đã hôn lên xương quai xanh hấp dẫn, bàn tay bỗng dưng dò xuống phía dưới vào trong áo yếm, bắt được chỗ thẹn làm nàng đỏ mặt tai nóng. Rồi sau đó ngực, cũng bị y mạnh mẽ chạm vào một chút.

"A..." Cô nương duyên dáng kêu lên một tiếng, kinh hoảng muốn trốn, nhưng thân thể lại không có tiền đồ địa xụi lơ trong lòng y.

Chu Lãng không thể dời môi, cũng không nỡ buông tay, thân thể nàng đột nhiên trở nên mềm yếu không có sức, trước mặt chính là ấm lò nóng bỏng. Sợ nóng đến nàng, chỉ đành phải tạm thời buông ra, ôm ngang người lên, bước nhanh về phía giường.

Chăn đỏ thẫm thật dày, Chu Lãng vội vàng ném nàng lên giường, lập tức nhào tới.

Vừa muốn hôn đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng quyến rũ, đột nhiên phát hiện trên mặt nàng xuất hiện vài giọt máu, rất nhanh, vết máu này càng ngày càng nhiều, gương mặt, chóp mũi, trên môi của nàng...

"Tịnh Thục, nàng làm sao vậy?" Lửa nóng dục niệm của Chu Lãng nhanh chóng biến mất, khẩn trương và lo lắng nhìn chằm chằm nàng.

"Ta... Ta không sao, là chàng... Chảy máu mũi." Tịnh Thục cũng nhận ra có chỗ không đúng, ngẩng đầu nhìn lên phát hiện vấn đề.

Chu Lãng giơ tay lên quệt qua mũi, quả nhiên tay nhuộm đầy máu đỏ. Y vội vàng che mũi, chạy vào phòng tắm. Tịnh Thục cũng nhanh chóng dậy đi rửa mặt, tìm hai miếng bông vải giúp chặn mũi cho y, rồi tìm y phục mới thay cho trung y bị dính máu, mặc vào. Bận rộn xong rồi, vừa lạnh vừa mệt, chui vào chăn, không ai nói gì.

Thật mất mặt! Chu Lãng thầm mắng mình không có tiền đồ, mất thể diện trước mặt tiểu nương tử.

"Cái đó... khụ, mấy ngày gần đây xuất hiện một đại án, lại có phi tặc dám liều lĩnh trộm tháp Lưu Ly trong cung Vĩnh Thọ của Thái hậu, nên ngày đêm càng không ngừng bôn ba, nóng trong người, nóng trong người thôi..." Chu Lãng giấu đầu hở đuôi giải thích, Tịnh Thục mím môi lặng lẽ cười khẽ, có vẻ giống như lời giải thích giấu đầu hở đuôi của mình vừa nãy rồi.

Chu Lãng ngửa mặt nằm, mũi được đút hai miếng bông, trong lòng căm giận bất bình. Nhưng bất kể y có ý kiến gì, tối nay cũng không có cách nào thực hiện được. Lần sau... Aiz! Lần sau không biết nên bắt đầu như thế nào, một lần vô tình có thể lừa gạt cho qua. Nếu lần sau xảy ra chuyện như vậy nữa, oai phong cả đời của y có thể sẽ mất sạch.

Trong lòng Tịnh

Loading...

Xem tiếp: Chương 20: Dụ Phu Kế Thứ Mười Ba

Loading...